Nụ hôn đầu tiên của mọi người thế nào, cảm giác ra sao, với em trước khi có "phớt kít" với ông xã thì vẫn được nghe sách báo ca ngợi nụ hôn đầu tiên là nụ hôn lãng mạn và ngọt ngào nhất .... nhưng đến hôm được thực hành thì :Sick: hihih đúng là ko thể quên được:


Hôm ấy là một tối mùa đông năm 2004 sau khi đi uống cafe cùng nhóm bạn, anh ấy đưa em về nhà, đến gần nhà 2 đứa dừng xe đứng tâm sự thêm 1 lúc nữa (đúng là khi mới yêu, chả muốn xa nhau một bước) anh lãng mạn đọc tặng em một bài thơ về trăng sao gì đó (ko nhớ nữa :p ) rồi bất ngờ quỳ xuống dưới chân em (oái giật cả mình :Silly: ) rồi tỏ tình ..... em bất ngờ quá chẳng biết làm thế nào cả, chẳng nghĩ được gì... cứ kéo tay anh và: ơ anh làm gì thế, anh đứng lên đi kẻo... đau chân (ngố quá), nhân cơ hội này anh liền: em đồng ý yêu anh thì anh mới đứng lên, nếu ko anh cứ quỳ thế này đến khi em đồng ý thì thôi (đúng là khôn), nghĩ ngại quá lỡ may có ai đi qua nhìn thấy thì ngượng lắm, thế là ngúng nguẩy 1 lúc em cũng đồng ý (hihi cũng yêu mà, chờ mãi mới thấy tỏ tình), chỉ chờ có thế anh đứng phắt dậy: thật nhé! rồi từ từ kéo em vào lòng, em dè dặt vòng tay ra sau lưng anh, lần đầu tiên ôm người yêu mới cảm nhận được vòm ngực của anh rộng và ấm áp làm sao. Anh từ từ đẩy em ra và cúi xuống, anh ghé sát bao nhiêu thì em nghiêng ra sau bấy nhiêu nhưng đến lúc ko thể nghiêng được nữa thì làn môi anh chạm vào môi em, :561: cứ như có một tia điện vậy, em run lẩy bẩy, đầu óc trống rỗng chẳng nghĩ được gì và cũng ko phản xạ được gì môi cứng đơ cứ để mặc cho làn môi anh lướt nhẹ trên môi (mà ko "đáp trả"), cho đến khi đầu lưỡi của anh bắt đầu "xâm chiếm" vòm miệng thì ôi trời ơi lúc này mới bắt đầu ý thức được việc anh đang hôn mình, nhưng lạ quá sao chẳng thấy lãng mạn gì cả, chỉ thấy tự dưng lưỡi của người khác trong miệng mình thế là ra sức đẩy lưỡi của anh ra và cố mím môi lại trong khi anh vẫn cố cho lưỡi vào... ôi đến nước này thì ko được, khiếp quá (ôi xin lỗi ông xã) em đẩy anh ra và bắt đầu ...ọe và lấy tay ...chùi miệng, tay còn lại thì xua anh ra xa, lúc này thì có vẻ anh hoảng quá: anh xin lỗi, anh sẽ ko làm thế nữa đâu, anh xin lỗi... cứ rối rít thế nhưng mình có để ý được gì đâu đang mải ...nhổ mà :20: hichic một lúc sau thì cũng chấn tĩnh lại được, thấy ngượng quá nên lại: em xin lỗi anh... rồi hai đứa khẽ ôm nhau, có lẽ lúc này 2 đứa mới cảm nhận được cảm giác lâng lâng mới lạ mà trước đây chưa từng có (ko biết có phải là hiệu ứng từ nụ hôn ko) và hạnh phúc cứ len lỏi len lỏi dần trong tim ...:LoveStruc: :Rose: