năm mới rồi mọi người, mọi nhà đang xum họp quây quần bên gđ còn tôi do không có điều kiện về quê.cũng như vì 1 số lý do mà không về quê sum họp với gia đình được.1 mình trong căn phòng trọ cô đơn lạnh lẽo.tết tôi vẫn phải đi làm.22h 30 tết mới đi làm về,chỉ mong nhanh nhanh mà đi ngủ.vì mệt nên chẳng thiết tha gi đi đón giao thừa với xem bắn pháo hoa nữa mà đâu có ngủ được.tết nhất mọi người mọi nhà thắp hương rồi đốt mã làm tôi ở trong phòng đóng kín cửa mà khói vẫn cứ bay vào làm tôi không thở được,lên sân thượng tầng 5 mong hít thở được chút không khí mà đâu đâu cũng nghi ngút khói.tôi lại phải về trốn vào phòng đóng kín cửa mà mùi khói mùi sơn.làm tôi cứ bị buần nôn.nếu như ai chưa từng bị lao,cũng như bệnh liên quan tới đường hô hấp thì không thể hiểu được nỗi khổ như thế nào.thời tiết thay đổi cũng đã mệt rồi.nhất là khi trở lạnh khi mà những người bình thường ở cái lạnh 12độ vẫn cảm thấy bình thường thi tôi đã lạnh không thể chịu nổi rồi.đêm đến ngày nào tôi cũng đi làm về lúc 22h30 mà mặc 1 áo len dày.1 áo gió lót nỷ 1 áo lông vũ bên ngoài tổng 3 cái áo mà gió thổi lạnh thấu tim không biết ấm là gì.chỉ có nhanh đi về nhà và uống 1 cốc nước ấm để làm nóng lại cơ thể thôi.tôi chưa bg thấy mình khổ và tồi tệ đến thế.sức khỏe,sức đề kháng suy giảm đôi lúc muấn nghỉ ngơi cho khỏi hẳn bệnh mới đi làm mà không có điều kiện.tôi chỉ nghỉ được 2 tháng đầu dùng thuốc,còn sang tháng thứ 3 dù mệt vẫn phải xin đi làm.lúc đầu tôi xin đi bán hàng.mà đâu đâu cũng trả lương rất thấp 12k/1.nên tôi đã đi xin làm bếp salad.mà lẽ ra bệnh của tôi phải tránh xa tất cả các loại khói.khói bếp và khói thuốc trong nhà hàng sao tránh được.chỉ nhiều hay ít mà thôi.và tôi đã tìm được việc và ca phù hợp với tôi.cũng như không quá nhiều khói.nên tôi làm được.nhưng mọi người biết không,chỉ cần khách hút xì gà hay bất kể loại thuốc gì thi gió bay lên tới tận bếp.làm tôi khó chịu chỉ muấn nghỉ làm ngay lập tức thôi.không những thế xẽ làm bệnh tình của tôi năng thêm.lâu khỏi thêm.giờ tôi uống thuốc tháng t5 rồi.mà người vẫn rất là mệt,tôi muấn về quê.để hít thở không khí trong lành.mà cũng đâu có điều kiện.và bg tôi thấy rất mệt mỏi.đi tới đâu cũng khói ở nhà khói ra đường cũng khói,tới chỗ làm cũng vậy.tôi không còn biết trốn đi đâu nữa.sức khỏe xuống.tinh thần cũng xuống.chỉ có những ai như tôi mới hiểu được nỗi khổ này.tôi ước mình mau khỏi sức khỏe trở về như xưa.ước cho tất cả mọi người trên thế giới này không phải khổ vì bệnh tật.mọi người mọi nhà được yên vui hp.webtretho