E là con 1, gia đình khá giả, ăn sung mặc sướng nhưng ra đường ai cũng bảo e ăn mặc giản dị, khi là con gái mọi thứ đều thoải mái, ko gò bó ko phải lo phải nói như nào cho vừa lòng người nọ vừa lòng người kia, liệu mình nói ra có đúng ko? Đó là sự khác nhau giữa còn con gái và đã có chồng hay sao…


Khi e quen a được hơn 2 tháng do 1 người bác bên ngoại nhà e giới thiệu, mọi người ai cũng khen anh đẹp trai, công việc tốt, gia đình khá giả, nề nếp, bố mẹ e thúc giục, bố mẹ a thúc giục a vậy nên e đã quyết định lấy anh.


Bọn bạn e đều bảo rằng : “ M lấy a ý có quá vội vàng ko?M sống cả cuộc đời m với người đàn ông đó đấy, chứ không phải 1 ngày hay 2 ngày đâu. Suy nghĩ kỹ đi rồi hãy lấy. Tất cả tương lai của m phụ thuộc vào người đàn ông đó đấy “


Liệu đây có phải là 1 quyết định đúng k? Nhưng nó thực sự ko dễ dàng với e đâu a, vì lúc đó thực sự e vẫn chưa yêu a đâu a à, khi 1 cuộc tình làm tan nát trái tim e, e ko thể yêu ai cũng ko thể tin tưởng ai,e phó mặc cho bố mẹ chọn lựa vì bố mẹ nào cũng chỉ muốn những điều tốt nhất cho con của mình và lúc đó e cũng nghĩ người đàn ông này sẽ đối xử tốt với e, rồi dần dần thời gian e sẽ làm e yêu a thôi.


Khi bước chân về nhà ck e luôn muốn tạo thiện cảm với bố mẹ ck, với chị dâu , nghe a nói chị dâu là người khó gần và ít nói chuyện với người ngoài, e cố tiếp xúc và nói chuyện với chị nhiều hơn,đi làm về e chạy vào trong bếp hỏi mẹ, nói chuyện với mẹ, nói chuyện với chị nhưng khi e bước vào thì chị lại đi chỗ khác, c chưa hề coi như e xuất hiện ở trong đó nhưng e vẫn k từ bỏ, e nghĩ chỉ cần mình có thiện cảm,e tạo cảm giác vui vẻ ,tình cảm trong gia đình, và ko để cái goi là “ chị em dâu bằng mặt nhưng ko bằng lòng “ e ko muốn để cái được gọi là “ mẹ chồng nàng dâu, khác máu thì tanh lòng “ xảy ra, e nghĩ cố gắng của e sẽ làm được đáp lại,… Nhưng ngày nào cũng như ngày nào, chị vẫn k hề có thiện cảm với e, tự dưng có 1 hôm tình cờ 2 chị e ngồi ăn cơm với nhau, tự dưng chị lại nói chuyện với e, chắc do e hay nói chuyện với chị nhiều nên chị cũng đã dần quen và nói chuyện với e chăng???


Chị hỏi lung tung 1 câu xong câu thứ 2 chị bảo là : “ Nhà m có 1 mình m sao m ko xin về đó mà ở, ở đây làm gì… chị em dâu phức tạp” E nghe câu đó rất là buồn, c nói vậy có ý gì, e cũng đã cố gắng gần gặn với chị mà nhưng sao chị vẫn k thích e như vậy hả a.


Khi gần đến Tết, a cũng biết e cũng đâu có được nghỉ sớm đâu, e cũng k chuẩn bị Tết được cho gia đình nhiều, e còn phải kiếm tiền chi cho 2 vk ck những ngày Tết, tháng lương được 4 triệu, thưởng Tết được 3 triệu, e ko nghĩ là nên sắm cho mình 1 bộ quần áo mới, nhưng e muốn dẫn a đi chọn cho ck 1 chiếc áo thật đẹp, 1 đôi giày, và 1 chiếc quần còn e, e ko mua gì cho riêng mình gì cả nhưng e vẫn hạnh phúc vì được chăm lo cho ck . A còn 1 thằng e trai đang học đại học, tuy e là chị dâu nhưng e rất quý nó, e muốn mua cho nó 1 đôi giày và mua cho mẹ ck 1 bộ quần áo tuy ko có đắt tiền nhưng nó mang nhiều tình cảm của e.


Đến hôm sau vk ck mình đi để sắm đồ lễ đối nội đối ngoại 2 bên gia đình, a xuống trước e xuống sau , e vừa bước xuống cửa thấy chị dâu đang đứng ở sân, chị nói với a như để muốn e nghe thấy


“ Mày ko ở nhà dọn dẹp nhà cửa còn đi đâu, nhà thì bừa bộn ra mà ko chịu dọn dẹp mà suốt ngày chỉ đi thôi “


A nói “ Nhà để mai e dọn được mà “


Chị “ Không để mai gì hết, ở nhà mà dọn đi, nhà cửa bừa bộn ra “


Chị nói rất nhiều làm e đứng chùn chân bên trong cứng họng k nói được gì, chị nói như thế khác gì chửi thẳng vào mặt e


Hôm sau e gọi a dậy sớm để dọn dẹp a có bảo e là


“ vk ck mình đi ăn sáng rồi về mới có sức để dọn dẹp được chứ đúng ko? “


Em bảo“ mình ăn ở nhà rồi dọn dẹp nhà được rồi a à, nhà 3 tầng dọn dẹp cũng lâu đấy ck ạ “


A thì k chịu nghe còn quay ra lườm e và cáu với e, nhưng mà bước xuống dưới tầng mẹ nói


“ không ở nhà mà dọn dẹp còn đi đâu, “


Ck “ con đi ăn sáng mới có sức để dọn chứ “


Mẹ “ suốt ngày đi, dọn thì ko chịu dọn, ở nhà ăn cũng được chứ sao, chúng m lắm chuyện quá”


Nghe mẹ bảo e liền bảo ck “ Thôi ở nhà đi a, ăn ở nhà cũng được mà, ra ngoài ăn làm gì cơ chứ “


Ck lại cáu và kéo e đi


Đi ăn về là 7h, 2 vk ck dọn dẹp tầng trên tầng dưới, tủ tỉ cầu tang, đủ các thứ, thằng em ck rửa bể cá, còn chị dâu thì đứng làm món mứt dừa, vậy là 2 vk ck dọn dẹp đến 1h ăn cơm, ăn cơm xong 2 vk ck lại dọn đến 3h chiều e mệt quá lên phòng ngủ đến 4h giờ dậy, khi e chuẩn bị dậy a lên a nói với e “ Mẹ bảo e chiều rửa lá để gói bánh e ko nghe thấy à, hay là bị điếc mà ko nghe thấy “


Em vội vàng chạy xuống thì thấy thằng e đã rửa được 1 2 cái rồi


Mẹ đi qua bảo “ m bị điếc à mà mẹ bảo m chiều rửa lá mà m ko phản ứng gì “ E thực sự ko biết là mẹ sẽ gói bánh chiều rửa lá đâu a ạ


E đáp “ Con xin lỗi mẹ con ngủ quên mất “


Khi A nghỉ công việc ở công ty và muốn mở xưởng bán nước tinh khiết, e cũng đồng ý với a, nhưng mà e chỉ lo khoản vốn của 2 vk ck mình, vừa cưới về tiền ko có lại đi vay lung tung mọi thứ lên. Bố mẹ ck có vay hộ ngân hàng cho vk ck mình 100 triệu, nhưng nếu mẹ nghĩ như người khác khi vay tiền ngân hàng mang về thì mẹ cũng phải gọi vk ck mình xuống mẹ dặn dò, nhưng khi đến lúc a lấy đi 40 triệu thì mẹ mới nói với e và e mới biết mẹ đã lấy về cho vk ck mình, em cũng hơi bất ngờ, e đi lên phòng hơi buồn 1 chút chắc là do a quên ko nói với e, a quên ko nói thì e hỏi a vậy “ Anh ơi, mẹ lấy tiền về cho vk ck mình khi nào thế,sao mẹ vay ngân hàng 100tr cho vk ck mình mang về mà a ko nói với e “ e hỏi câu đó có gì là sai sao a? mà ngược lại e nhận được sự trợn trừng mắt và quát tháo của ck,,,


E nhìn a 1 lúc rồi ko thể kìm được nước mắt và chạy ra ngoài


A quát vọng ra với e “ Muốn đi đâu thì đi, a ko cần “


E biết e vẫn còn rất trẻ con và khóc lóc gọi về cho mẹ và k nghĩ ngợi gì đến hậu quả về sau


Lúc đó e chỉ nghĩ e ko được a tôn trọng, e chỉ là con osin của a luôn luôn phải hầu hạ a từng li từng tý, e khác con osin ở cái chỗ tối được nằm ngủ với chủ sao, đây là chuyện của 2 vk ck, bố mẹ vay ngân hàng cho 2 vk ck thì 2 vk ck cũng phải thu xếp sau này còn trả nợ chứ, nhưng e lên e hỏi a câu nào ko đúng để a quát tháo rồi mắng e như vậy, e chỉ muốn thu dọn quần áo bước qua cánh cổng nhà ck, e thấy mệt mỏi với a mệt mỏi khi sống cuộc sống ở đây,sống ở đây nhưng chưa 1 phút giây nào e được thoải mái, ngay cả thở e cũng ko dám thở to tiếng sợ mọi người soi mói e? E cũng muốn nói chuyện cũng muốn tâm sự với mẹ ck , nhưng câu trước câu sau mẹ đều bênh a rồi nói e” tại m ko biết ăn nói, nó nói nó quên rồi thì m còn hỏi nó nhiều …”


A ạ, mai sau mình cũng có con mình làm bố làm mẹ là người đứng giữa đều phải công bằng, chứ đừng con yêu con ghét, cũng đừng bao giờ nghĩ con trai mình luôn đúng, và con dâu thì vẫn mãi chỉ là con dâu thôi ko thể nào làm con đẻ được,làm bố mẹ phải phân xử cái đúng cái sai chứ đừng chỉ đi ra ngoài mà nói con dâu k biết chiều ck, k biết cư xử, e hỏi a câu đó thì có gì là nặng nhẹ với a mà mẹ nói e với bác của e là e trì triết a, e k biết ăn k biết nói để a quát cho rồi lại khóc lóc…


E cũng k biết từ chuyện này, hay từ chuyện nào mà e trở lên ít nói chuyện đến lạ thường như thế, lúc nào a cũng chỉ biết trách móc rằng mình k chịu gần gũi với mẹ ck, e k chịu nói chuyện với chị dâu nhưng Khi e bước chân vào gia đình a em ghen tỵ với chị khi ốm được mẹ quan tâm, e muốn nói chuyện muốn tâm sự với mẹ nhưng mẹ lảng e ra, khi lấy chị đi xuống e nhìn thấy mẹ đi ra thủ thỉ với chị, e cũng muốn vào nói chuyện cùng thủ thỉ cuộc nói chuyện giữa mẹ và chị, nhưng khi e bước chân gần đến đó thì mẹ và chị k nói nữa như là sợ e nghe thấy, e lạc lõng giữa gia đình nhà ck lắm a biết ko? Có phải e làm gì có lỗi để mẹ ghét e sao? Em ko thể khẳng định rằng e là 1 đứa con dâu khôn ngoan, nhưng e khẳng định với a là e đủ biết cách cư xử ngoan ngoãn đúng mực của 1 đứa con dâu trong đại gia đình nhà chồng. Vậy tại sao mẹ lại ko thích e hay tại do em mải đi kiếm tiền,ở nhà bao nhiêu thứ phải trang trải, 1 tháng 2 vk ck gửi mẹ 2trieu tiền ăn cùng với tiền điện tiền nước, tiền đình tiền đám, tiền xăng tiền xe, thi thoảng a đi ra ngoài uống nước cùng bạn bè thì cũng phải có 1-200 trong ví, với mức lương 4tr thì làm sao đủ hả a, e phải tăng ca để kiếm thêm tiền cho thu nhập 2 vk ck mình chứ,vì thế e k thể dành thời gian vun đắp cho gia đình nhà chồng nên mẹ ko thích em sao? Thế liệu có bất công cho em lắm ko a, công ty e là công ty may bụi vải rất là mệt, rất là nóng bức và ngột ngạt, ngày e làm đến 12-13 tiếng vậy về đến nhà liệu ai hỏi thăm e được 1 câu, ngay cả bản thân ck e cũng đâu có hỏi thăm đến vk, Sáng ra e dậy sớm e nấu ăn sáng cho mọi người rồi e đi làm, nhưng vì a ck bảo từ giờ đừng nấu ăn sáng nữa, chắc do e nấu ko ngon chăng???vậy e đành nghe theo ko nấu ăn nữa, 2 vk ck đi ăn ở ngoài đúng ko a, nhưng mà mẹ lại vọng lại đằng sau mẹ chỉ hỏi riêng con trai của mẹ.Tại sao ko ăn sáng, hay ko có ai chịu nấu cho con trai mẹ ăn vậy, bà lại nghĩ e ko chịu chăm a, e k chịu nấu ăn sáng cho a ăn. Vì chính a bảo e ko dậy nấu ăn sáng nữa mà a bảo vk ck đi ăn ngoài cho nhanh vì trong tủ lạnh mẹ đi chợ cũng k có gì để nấu cả mới cả e cũng k muốn để a suốt ngày ăn mỳ tôm được,. Em mua đồ ăn về để sáng hôm sau nấu nướng cho gia đình ăn, cho ck mình ăn, nhưng mẹ lại nói e thừa thãi trong khi gia đình lại quá tiết kiệm… Nhà mình mới mở xưởng bán nước tinh khiết, e biết ban đầu rất là khó khăn hàng ngày a làm việc vất vả khi cứ phải bê hàng trăm bình nước, bốc lên rồi bốc xuống rất là mệt e cũng rất lo cho a rất thương a khi vất vả, a về đến nhà e bóp vai, đấm lưng cho a, 3h đêm e thấy a kêu đau e vội dậy đấm lưng cho a, khi a ốm a sốt nửa đêm e k biết làm gì chỉ biết lấy khăn đắp lên chán cho a, đêm đó e đã k ngủ được khi vài tiếng đồng hồ sau a mới hạ sốt, sáng e phải đi làm nhưng vẫn k quên mua thuốc cho a uống hạ sốt, a lại chuyển sang ho, e đôn đáo chạy đi mua thuốc ho cho a, khi nửa đêm a đau đầu làm việc a đau đầu e xoa bóp đầu cho a,a làm việc bị nước ăn chân do k chịu nghe e đi ủng, tối về ngày nào a cũng có sẵn 1 chậu nước muối để ngâm chân, ngâm chân xong e bôi thuốc cho a rồi a ngủ từ khi nào ko hay, khi được lấy lương, tuy ko được nhiều nhưng e vẫn dành dụm ra 1 chút tiền lương của mình để mua cho a khi 1 chiếc quần, khi 1 chiếc áo, e thì tiền ko có nhiều nên chỉ mua cho a được quần áo bình thường để a mặc thôi, e biết từ bé a đã quen mặc hàng hiệu rồi, nhưng a ạ, nếu e mua đồ hàng hiệu cho a liệu 1 tháng lương của e có đủ ko, kể nếu mà đủ mua cho a bộ quần áo hàng hiệu thì còn chi tiêu hàng ngày nữa thì sao, tiền trả lãi 100tr ngân hàng thì ở đâu hả a, nên chủ yếu là tình cảm của e thôi ck nhé, có khi e rủ a đi ăn chè, e rủ a đi uống café nhân ngày được lấy lương của e, như thế là hạnh phúc lắm rồi đúng ko c.


Đến ngày Giáng sinh e muốn a dành chọn cho e 1 buổi tối vui vẻ bên a , e cũng ước được như bao người khác,được ck, đưa đi đón ngày Giáng sinh, được a đưa đi e vui lắm, e biết a thích hát , khi đi trên đường e bảo a hát cho e nghe , nhưng a bảo a k biết hát thế là e khóc nũng nịu a, nhưng a chưa bao giờ hiểu được e cả a đã lớn tiếng với e, a quát e trên đường đang đi, và a quay xe về trong khi e ngồi đằng sau nước mắt rơi lúc nào k hay, e cũng muốn được nũng nịu ck mình như bao người khác, nhưng sao a lúc nào cũng chỉ biết quát nạt e thôi, lúc nào cũng vô tâm với e mà chưa bao giờ nghĩ cho cảm giác của e.


Đến ngày 14/2 là ngày lễ tình nhân đó a,e vẫn phải đi làm, nhưng hôm đó e được về sớm hơn mọi ngày, e ko quên ngày này là ngày 14/2 e phải mua 1 cái gì đó tặng ck mình mới được, e về qua nhà mẹ e ghé thăm xem sức khỏe của mẹ như thế nào rồi, xem bố có tặng mẹ gì ko xong rồi mới về nhà, a gọi gấp rút e về nhà ngay, vậy là e cuống chân cuống tay chạy về mà quên mất thanh socola tặng a ở đó, Tối a ck rủ chị dâu đi mua quà 14/2 e với a chỉ lùi lũi đi theo, k 1 lời nói, e chỉ là đứa đi theo trong khi e cũng muốn có 14/2 như chị ý, e nghĩ thôi thì k a ko tặng e thì e tặng a, trên đường đi về có đi qua nhà mẹ e mà đúng ko a, e muốn qua để lấy thanh socola tặng a thì a hỏi e qua đó làm gì, chả nhẽ muốn tạo bí mật cho ck mình thì nói thẳng toẹt ra là e mua socola tặng a nhưng e để quên ở nhà mẹ sao??? Vậy a lại lớn giọng với e 1 lần nữa, a thấy e tủi thân đến mức như nào ko, chị dâu cũng là con gái, e cũng là con gái, tại sao e k được ck quan tâm như chị, ngày 8/3 chị được a mua hoa tặng từ tối hôm trước, còn e thì sao cả ngày hôm đó ck e về lấy tiền rồi đi ăn uống với bạn đến 10h đêm mới về say khướt và ko nhớ gì đến e,có khi a đi uống rượu đến 2-3h sáng a mới chịu về trong khi người nồng nặc mùi rượu, quần áo thì nôn ra hết, e kéo a lên mãi đến tấng 3 , e chăm sóc a như nào a hiểu ko? Mà hôm sau e có dám nói động nói nhẹ về chuyện a say 1 lần nào ko? Nhưng khi nào mẹ a cũng bảo e k chịu chăm chồng, trong khi a cao 1m7 nặng 70kg còn e thì thấp bé, cao 1m5 nặng 40kg, e vẫn biết a làm mệt, e đã mua sữa về cho a uống tầm bổ nhưng liệu có bao giờ a, với mẹ a quan tâm đến e dù chỉ 1 chút chưa?


Khi e ốm, e sốt hàng tuần trời a để mặc e, ko 1 lời hỏi han, k 1 lời quan tâm xem e đã mua thuốc chưa? E đã uống chưa? E đã đỡ sốt chưa? E ho đến 1 tháng trời a cũng dửng dưng như k nghe thấy,Em phải tự dặn mình uống thuốc, tự mình an ủi mình thôi, còn a lúc nào cũng dửng dưng như ko nhìn thấy ,ko nghe thấy, còn mẹ ck e thì thấy chị dâu e hơi ốm nhẹ mẹ lo lắng, đun cháo nấu cháo, mua thuốc hỏi thăm xem chị như nào, e đi làm về mẹ còn bảo e phải hỏi thăm chị xem ra sao rồi, nhưng k đợi đến mẹ bảo e đã hỏi thăm để cơm cháo cho chị rồi, còn bản thân e k được ck hỏi thăm, k được mẹ ck quan tâm, khi e đi làm ghé về bà ngoại chơi nhưng chẳng may bị trúng gió, ăn gì nôn ra hết, nhưng 1 lời bảo mua thuốc cho e uống ko? E bảo cho e ngủ đó 1 hôm giờ e k thể nào về nhà mình được, a vẫn k chịu và lôi e về bằng được, về đến nhà e đã k chịu nổi và lại nôn, e đã thức trắng đêm đó mặc cho vk sốt, mặc cho vk nôn như nào ck e vẫn lăn lên giường ngủ từ khi nào k hay, hôm đó là hôm ốm nặng nhất của e từ khi về nhà ck, cũng có được mẹ ck mang mấy quả hồng xiêm chưa gọt cùng với con dao, mẹ pha cho e 1 cốc nước đường rồi đi xuống, vì e bị nôn ra hết trong bụng trống rỗng ko có gì, e rất là đói e xuống ăn cơm thì cơm đã bị đổ hết đi cho chó, liệu mẹ có thực sự công bằng giữa e với chị dâu hay ko hả a. Trong khi e đang mệt, mẹ lên mẹ bảo e xuống nấu cơm cùng chị, chân e thì bước 1 bước ko nổi, vậy mà e lê lết xuống nhặt rau cùng chị, thấy mặt e xanh xao, mẹ cũng k hỏi e xem đỡ chưa hay như nào, chị dâu nhìn thấy e như người ngoài hành tinh vậy, vội tránh e ra như sợ lây bệnh từ e vậy.Khi đó a thấy e xanh xao quá nên mới phải đưa e sang bà ngoại chăm đúng ko? Sau khi e được mẹ e gọi bác y sĩ đến nhà truyền nước cho e và bán thuốc cho e thì e mới đỡ hơn được nhiều để còn đi làm, chứ e cứ nằm bệt như này thì lấy đâu tiền mà chi tiêu. A biết ko? Mẹ e khóc khi nhìn thấy e như thế, khi ko được bất cứ 1 người nào trong gia đình a chăm sóc mà phải để a đưa e qua mẹ chăm sóc như này, giá mà gia đình ck ko có ai quan tâm e mà được a quan tâm e, dù chỉ 1 chút thôi, e cũng tự an ủi mình rằng gia đình ck ko quan tâm thì có ck quan tâm mình là được rồi, nhưng cả ngày ngay cả 1 cuộc gọi, 1 tin nhắn cũng ko có hỏi thăm vk như nào…a biết e ghen tỵ với a ck quan tâm tới chị dâu như nào ko? Được mẹ ck quan tâm đến chị ấy, gia đình ck quan tâm với chị ấy như nào ko hả a, e ước giá mà e được ck, được mẹ ck quan tâm bằng 1 phần khi quan tâm chị ấy thôi e cũng thấy đỡ tủi thân.Khi vội đi làm, e phải đi làm sớm để kiếm thêm thu nhập, sáng ra e có giặt quần áo nhưng e chưa kịp phơi, mẹ lên mẹ thấy quần áo chưa phơi mẹ phơi giúp e, nhưng về mẹ lại nói với a, e k lười ko chịu phơi quần áo, mà cứ vất đống đấy cho mẹ phơi, a lên a liền bảo với e “ Ngày trước a chưa có vk thì để mẹ phơi quần áo cho a thì cũng ko sao, bây giờ a có vk rồi lại để mẹ suốt ngày phơi quần áo cho “e đâu có ý như thế đâu, bây giờ vk ck mình làm xưởng nước bên đất nhà ông bà ngoại e đi làm về phụ giúp a làm việc rồi 2 vk ck mình về, chứ e đâu có về nhà chơi mà k chịu giặt quần áo, khi đi làm về 2 vk ck mình cũng mệt nhoài người rồi, e cũng muốn cho quần áo vào máy giặt nhưng lúc đó tắm giặt xong cũng là gần 11h, máy giặt nhà mình thì cũ rồi, e sợ nó kêu to, nên sáng ra e giặt rồi e phơi sau, và mẹ phơi giúp e 2-3 lần gì đó nhưng e đi làm chứ e đâu có đi chơi đâu mà sao mẹ khắt khe và nhỏ mọn với e đến như thế, trong khi ngày nào mẹ cũng cắp thau nhà chị dâu nên giặt, rồi phơi cho chị ấy, tại sao ko a đứng về phía e dù chỉ 1 lần thế, e k bắt a phải chọn lựa giữa e với mẹ, mà e chỉ muốn 1 người ck hiểu như nào là đúng như nào là sai thôi a à, e biết mẹ là mẹ sinh thành ra a, còn vk thì ko có người này thì có người khác, bản thân ai cũng thế, nhưng a à, mình là ck, mình phải biết phân xử cái đúng cái sai, e biết a không thể bênh e trước mặt mẹ, nhưng đằng sau mẹ a phải biết cái nào đúng cái nào sai chứ đừng khăng khăng tất cả mọi điều mẹ a làm là đều đúng, còn vk a có nói như nào làm như nào đều là sai, như thế thực sự ko công bằng với em đâu a à, kể cả trong chuyện 2 vk ck cãi nhau, nhưng tất cả a đều đổ lỗi là do e, e cũng k thừa nhận rằng e ko có lỗi, nhưng chẳng ai đúng tất cả đâu a .a đừng nghĩ mình là ck, mình là trụ cột gia đình mình nói tất cả đều là đúng, vk nói tất cả làm tất cả đều là sai, a đừng bao giờ nghĩ thế, nếu a làm thế, e sẵn sàng ko cần 1 người ck như thế đâu a, nhiều người phụ nữ người ta vẫn can đảm họ vẫn có thể nuôi con, khéo khi còn tốt hơn khi ko có người ck ấy a ạ, Nên a ạ người ta làm được, e cũng làm được, e ko cam chịu cái cuộc sống ko công bằng, cái cuộc sống mà a chỉ hướng về gia đình của a, còn e chẳng là gì cả. Mọi thứ e làm, mọi thứ e cố gắng nhưng chưa bao giờ được mọi người để ý đến mà mọi người chỉ biết nhìn nhận cái lỗi của e, con người ai mà chẳng mắc lỗi phải ko a, e có làm gì sai thì bố mẹ cứ chửi, cứ mắng e chứ mẹ đừng nên đi nói với bác mà giới thiệu e và a đến với nhau để rồi cho bố mẹ e nghe thấy rồi bố mẹ e nghĩ ngợi nhiều vì e “ con gái của mình như nào để về nhà chồng để mẹ ck nói những lời ko hay như thế “ . Trước khi e về nhà ck cũng được bố ck dặn dò 1 câu “ Con sống trong gia đình này, chứ k như ở nhà con ngày trước có 1 mình con đâu nhé, mà bây giờ con đang sống trong 1 đại gia đình nếu cho qua được thì đừng bao giờ để ở trong bụng, còn k cho qua được thì cứ nói thẳng ra để mọi người ngồi lại góp ý với nhau “ còn a thì dặn e 1 câu “ Bây giờ hay mai sau, dù có chuyện gì xảy ra, mình là e, mình là con là mình phải nhịn cho êm cửa êm nhà “ E đã làm theo lời a và nhưng mà tại sao mẹ thì lại k nói với e mà đi nói những cái xấu xa về e với bác của e, sao mẹ lại làm thế hả a, e rất cố gắng đối nội đối ngoại bên gia đình nhà ck, để mọi người đều yêu quý e, nhưng tại sao moi cố gắng của e hàng ngày mẹ không nhìn thấy, mà sao mẹ vẫn đối xử với e như thế hả a??? E phải làm gì để cho mẹ, cho gia đình a vừa lòng về e mới được đây???ck ơi“ em đã cố gắng hết sức mình có thể rồi, e không thể nào làm hơn được nữa…


Mọi người có thể góp ý với mình nên làm gì và nên thay đổi những gì được ko ạ...