Em xin mở đầu bằng chuyện của em


Chồng đi làm xa, gọi điện về cho vợ:


C: alo


V: alo


C: E ăn cơm chưa?


V: ăn rồi


C: Con khỏi ho chưa chưa?


V: Rồi


C: Cún đâu rồi?


V: im lặng


C: Em đang làm gì đấy?


V: Chả làm gì cả/ngồi chơi


C: Gọi con mấy câu để nghe con bi bô


V: im lặng - Con chạy ra ngoài rồi.


C: con đang nói gì thế?


V: im lặng


C: im lặng 10s


C: em ko hỏi gì anh à


V: Ko có chuyện gì để hỏi


C: Sao ko hỏi anh về quê bố mẹ có khoẻ ko, đi đường có mệt ko, mắt đã đỡ đau chưa...


V: im lặng


C: Nói chuyện nó phải từ hai phía chứ cứ để anh dộc thoại à


V im lăng


C: vậy thôi anh cúp máy nhé


V:.....


C: cúp máy và nỗi buồn dâng lên trong người...... sau đó viết ra đây.


(Hầu hết mọi cuộc dt đều như vậy)


Chợt nghĩ đến câu của bác nào đó post lên mạng:


khi ta mất tất cả ta vẫn còn ngày mai