Em vừa biết có bầu cách đây đúng 1 tuần, thử 2v, sau đó 4 hôm em mới hẹn đi khám, đi khám thì thai được hơn 6 tuần, 2vc đều rất mừng, chồng em rất lo lắng cho em và chăm vợ rất chu đáo, duy chỉ có thái đọ của mọi người ở nhà chồng làm em thấy bất ngờ và không thể lý giải được, em thấy buồn quá.



Nhà chồng em thì có MC (BC đã mất), chị chồng – chưa lấy chồng, em gái chồng – đã lấy chồng và ở gần đấy, tháng tới sẽ xây nhà cạnh nhà chồng em để 2 vc ec ở.


Trước có mấy lần em chậm QKĐ, nên báo cả nhà – lúc đó thái độ của mọi người là bất ngờ - nhưng hôm sau đi khám thì ko có ji nên mọi chuyện thôi. Lần này em đi khám về rồi mới thông báo, chồng em nói, đến bữa ăn cơm tối chồng em cố gọi chuyện em có bầu, đi khám thế này thế kia được 1-2 câu thì mọi người toàn nói chuyện khác, kiểu như lờ đi ấy, rồi chồng em không nói nữa, nhưng sau đó rất tức, và chăm em như thường, tuy nhiên trong lòng rất bực bội.



Đáng nói là trước đây, mẹ chồng lúc nào cũng giục 2vc có con cho bà bế, rồi thế này thế khác, em bị chậm (2vc lấy nhau 10 tháng, ko kế hoạch ji mà mãi giờ mới có) thì mc em còn nói kiểu em phải đi khám hay uống thuốc bắc, rồi … nhưng ý là rất giục giã. Thế mà giờ cũng chả hỏi han em ji, khi chồng em báo tin (nói cho mỗi mc thôi) thì có nói thêm em hay bị đau bụng, mc em nói, tại nó ko chịu uống thuốc bắc, đúng lúc đó em xuống nhà thì thôi ko nói ji nữa. Chồng em nói lại với em và ý muốn em uống thuốc bắc – nhưng trong 3 tháng đầu em ko muốn uống, nên ko đồng ý, và thuyết phục được chồng em ko ép ji nữa.



Chị chồng em thì có tháng trước cãi nhau với chồng em, chuyện vặt vãnh nhưng to tiếng với nhau khá ghê, từ hôm đó 2 chị em ko nói ji với nhau nữa, mới tuần trước sinh nhật bà ý, chồng em nói em mua quà ji xịn xịn tặng (vì bà ý quen dùng đồ xịn thôi), dù là trong nhà chồng em truyền thống chả ai quan tâm ji đến sinh nhật của nhau, cùng lắm chỉ ăn uống, (đến sinh nhật 2 vc em cũng do bọn em chủ động phát động) chứ ko có chuyện tặng quà hay chúc mừng ji. Em cũng mua quà tặng bà ý và bà ý rất thích.



Em gái chồng thì tháng trước cũng có bầu, rồi bị thai ngoài tử cung nên phải bỏ, khi biết tin nó có bầu cả nhà ai cũng vui, rồi chăm nó, việc nhà ko bắt nó làm ji, mẹ chồng em mua cái này cái khác về cho ăn, cũng chả ai nói thẳng với em, em “hóng” thấy mc em nói chuyện cũng chạy ra hỏi han nó, cho nó mấy quyển sách chăm sóc bà mẹ trẻ em (vì em mua nhiều chuẩn bị nh mãi ko có nên cứ cất tủ thôi), chồng em cũng mua cua, tôm mực về cho nó ăn. Sau khi nó hỏng thai thì cả nhà kiêng cho hơn tháng đến giờ, vẫn ko phải làm ji, vẫn ăn gà hầm, chim hầm các kiểu …Chắc mc em cũng nói chuyện em có bầu, Em thấy nó cứ mặt nặng mày nhẹ, có 2vc em ngồi đó mà uống nước xong đặt cạch cái cốc xuống trước mặt em, từ hôm đó đến nay cũng chả nói năng ji, bình thường em có hỏi han nó, nhưng giờ em cũng chả muốn nói ji nữa.



Còn thêm chuyện rửa bát này thôi mà cũng đau đầu, từ trước đến nay thì ăn xong có em vào rửa bát (mc em ở nhà nên nấu cơm, thường thì cả nhà đi làm về muộn nên về đến nơi là cơm nước sẵn sàng), hôm nào em về muộn hoặc ko ăn thì mc rửa chứ cc, ec hiếm khi rửa, bình thường chồng em muốn mọi ng cũng nên làm chứ ko để ăn xong nằm dài bắt em đi rửa suốt thế, nhưng ko nói thẳng ra, đến hôm biết em có bầu (chưa đi khám và chưa nói với mọi người ) thì chồng em nói thẳng với mc, thế là mc em có vẻ cáu, nói nó có phải nấu cơm đâu về đã xong hết rồi và giành phần đi rửa bát, từ hôm đó đến nay vẫn ko để em rửa.


Em có vẻ yếu, hay mệt và hay đau bụng, đi khám vẫn bình thường nhưng em cũng lo, và kiêng cữ, rồi đi lại nhẹ nhàng. Cũng nghén ko ăn uống được ji, em ko hiểu sai gia đình nhà chồng lại có thái độ như vậy, em đã làm ji sai, chả lẽ khi con em sinh ra mọi ng cũng mặc kệ như vậy, thấy buồn quá các chị ạ