Chuyện của em như sau . Qua quen biết em biết được chồng em đang tán 1 em sinh viên( học đại học Y đàng hoàng ạ ). Em tìm hiểu và chồng em cũng thú nhận với em là mới quen em đấy được gần 1 tháng ( chính xác là từ ngày 7/3 ạ , Lúc đầu chồng em nói với em là VD , em đấy đã chửa mấy tháng nhưng ko chịu bỏ cái thai thì em sẽ ntn ?. Em rất sốc nên đã nói với bme chồng . Ông bà bảo em phải bình tĩnh . Chồng em sau đó đã nói sự thật ko phải là có chửa mà chỉ mới quen biết , tán tỉnh và đi chơi mấy lần thôi . Nhưng anh ấy thừa nhận là đã có suy nghĩ là se chửa với nó và còn có ý định là cưới em đấy về làm vợ 2 nữa mọi người ạ . Em đã nói chuyện với em đấy và em ý cũng nói là chưa có gì với chồng em cả . Nhưng từ sau khi em biết chuyện thì chồng em vẫn còn giữ sdt và vẫn còn liên lạc với em đấy , thậm chĩ là buổi sáng vừa thề thốt xin lỗi em xong thì buổi chiều lúc 15h , 19h và 23h vẫn còn gọi điện cho em đấy . em hỏi thì bảo là gọi điện để kết thúc . Chồng em còn bảo em là em đấy là người tốt , chồng em và cô ta chưa có gì nên em nói chuyện với cô ta phải tôn trọng cô ta 1 tý các chị ạ . Từ hôm qua đến hôm nay em dùng số đt của chồng em giả làm chồng em và nhắn tin với em đấy để thử xem mức độ tình cảm đến đâu rồi, em ấy lúc thì nói rằng ko có tình cảm gì ,lúc thì lại nói rằng ko thể chờ chồng em ly hôn xong . Em hỏi là " Tại sao không có tình cảm gì mà em lại nt với anh , đi chơi với anh ?" thì em đấy ntin lại baoe " Em nt với anh vì em có điều không dám nói trước mặt anh , em đi chơi với anh vì anh kêu anh buốn, anh cần người nói chuyện " . Bây h chồng em lại bảo chuyện đấy ko có gì , bảo em chuyện bé xé ra to các chị ạ . xin em tha thứ . Chuyện của em là như vậy nhưng em thấy vấn đề là ở chỗ chồng em vẫn ko nhận ra lỗi lầm của mình . Vẫn nghĩ chuyện như thế là quá bình thường . lại còn bênh em đấy , bảo em đấy là người tốt , lại còn yêu cầu em phải tôn trọng cô ta ??? Em ko hiểu nổi chồng em là người ntn ? ko muốn bỏ vợ nhưng lại tự cho mình cái quyền lừa dối vợ và bắt vợ phải chấp nhận chuyện đấy như chưa có gì xảy ra ?


Em không phải là người vợ có lỗi gì cả , 3 năm làm vợ em ko để bạn bè chồng hay bố mẹ gia đình chồng chê trách bất cứ điều gì , 1 mình em chăm sóc 2 con lúc ốm đau, chồng em từ ngày lấy nhau ko hề biết san sẻ bất cứ điều gì với vợ , cũng ko bao h biết hay quan tâm tới tâm tư , tình cảm, cảm xúc của vợ . Làm bất cứ điều gì đều ko quan tâm tới ý kiến của vợ . Em đã phải chịu nhịn quá nhiều lần trăng hoa của chồng do em ko có chứng cứ , nhưng lần này thì em ko thể chấp nhận được . Em cảm thấy quá mệt mỏi khi tiếp tục cuộc hôn nhân này , em cũng đã nghĩ và cũng thươg 2 con còn nhỏ nhưng nếu cứ tiếp tục sống với nhau thì em sẽ dằn vặt chồng em cả đời mất , và bản thân em đã bị trầm cảm sau khi sinh nên bây h lại xảy ra chuyện này em sợ mình sẽ ko kìm chế được cảm xúc của mình mà hóa điên mất thôi . Sau khi suy nghĩ em đã quyết định ly hôn , em đã làm xong thủ tục và đã đi nộp sáng nay rồi . Nhưng chồng em vẫn cứ tưởng em nói đùa , Em ko biết phải làm ntn nữa . Mọi người giúp em . :Worried: