Em đang rất mệt mỏi vì chuyện gia đình . Em vửa sinh xong chưa đầy tháng mà ko ngày nào là em ko khóc. Sau khi sinh xong , em về nhà mẹ ở cữ , em biết mẹ em thương cháu nhưng đến mức ngay cả ba nó cũng ko đụng vô đc , ngày ngày chồng em qua , ko đc bế con ( mẹ em nói để nó ngủ ) , nhưng lúc nó thức hết ông bế đến bà bế ,làm sao vợ chồng em dám dành ? Rồi khi nó ị , chồng em nói " để con thay tã cho " , ba em cũng bảo " để bà ngoại thay " . Mẹ chồng em 1 tuần qua thăm cháu 1 lần mẹ em cũng tỏ ra khó chịu , em ko biết tại sao ? Mẹ em trách ngày em ra viện ko ai bên nhà chồng nấu cho em bữa ăn , em cũng xin giải thích , ngày hôm đó em ra viện buổi trưa , em thấy ba mẹ đã nấu cơm mang cho em rồi nên ko ko nhờ , với lại nhà chồng em ko ai biết nấu ăn cả , mà mọi người cũng pha nước sẵn cho ba mẹ em uống rồi .


Chồng em qua thăm con ko thoải mái anh ấy cũng bực , rồi mẹ em cứ mặt nặng mặt nhẹ ,em hiểu mẹ em mệt vì chăm cháu nhưng chồng em có lỗi j đâu , rồi cái j đến phải đến , mẹ em với chồng em cãi nhau , mẹ em bắt em li dị . Nhưng làm sao e làm đc điều đó ? em thấy buồn lắm , ko lẽ chỉ vì những chuyện vụn vặt mà mẹ em lại bắt em phải làm vậy ? mẹ em có nghĩ đến hạnh phúc của em ko hay chỉ nghĩ đến sĩ diện của mẹ . Mẹ cũng ko cho tụi em mang con về nữa .


Chồng em cũng đã quỳ xuống xin lỗi ba mẹ em rồi , ba em thì ko sao ,nhưng mẹ em vẫn tiếp tục to tiếng , vì ko có tinh thần nên chồng em ko để ý cái xe máy ở ngoài cửa nên trộm lấy mất . Cái xe có ý nghĩa với anh ấy lắm nên anh ấy hoàn toàn mất tinh thần , nên em đã theo anh ấy về nhà riêng của tụi em , để con em ở lại nhà ngoại ngay trong đêm đó . Ngày hôm sau mẹ chồng em qua xin lỗi mẹ em , mẹ em ko những ko thông cảm chuyện mất xe mà còn vừa nói vừa chỉ tay vào mặt mẹ chồng em mà nói" thằng con chị thế này thế nọ " rồi bắt vợ chồng em ly hôn , mẹ chồng em vẫn nhịn về nhà mẹ khóc và nói với em "dù sao cũng ngang hàng xui gia sao mà mẹ em cứ xỉ vào mặt mẹ chồng em hoài " .


Bây h còn 1 tuần nữa là đầy tháng con em , em muốn mang nó về nhà để tự mình chăm sóc , em ko nỡ xa con em . Nhưng em sợ mẹ em ko cho rồi ba em lại buồn . Em phải làm sao bây h ?