VC cãi nhau luôn xoay quanh vấn đề tôi không tôn trọng chồng. Nhưng chuyện gì mà chẳng có nguyên do của nó. Nếu chồng các chị như vậy các chị có thể tôn trọng tuyệt đối không???


- Chồng nhỏ tuổi hơn vợ nên suy nghĩ bồng bột, ít va chạm thực tế, chuyện gì cũng hỏi mẹ trong khi vợ từng có kinh nghiệm với vấn đề đó thì lại ko tin.


- Chồng ra đời sau vợ, kiếm tiền ít hơn, làm gì cũng ngại khó ngại khổ, làm chưa nóng chỗ lại muốn chuyển chỗ làm mà mỗi công việc phải mất 6th đến 1 năm mới kiếm được.


- Chồng ko thể bảo bọc vợ, tự nuôi sống bản thân còn chật vật vậy mà lúc nào cũng gia trưởng tôi đây là trụ cột của gđ.


- Chồng ko có tiền để nuôi con nên mỗi lần vợ bàn đến chuyện con cái là lảng tránh.


- Đùn đẩy hết tất cả chi phí sinh họat trong gđ cho vợ. Chồng chỉ đóng 1 nửa tiền nhà là xem như hòan thành trọng trách.


- Dù cs đang trong giai đọan khó khăn thật nhưng chẳng lẽ mua 1 cành hoa 20k cho vợ cũng tiếc. Nên ngày lễ nào v cũng ko có quà.


- Chưa bao giờ đi đường có món gì ngon mua cho vợ trong khi mc thì ko quên bao giờ.


- Vợ làm ra tiền mua cho mẹ vợ nữ trang => chồng trách e cho mẹ đủ thứ a có nói tiếng nào ko (ủa tiền vợ làm ra mà) trong khi a có mua cho má được món nào đâu (đó là do sự kém cỏi, bất tài của a).


- Vợ tặng đồ cho mc thì chồng vui ra mặt, hăng hái chở đi, cám ơn rối rít. Còn chồng biết v cho mẹ vợ cái gì mà ko có phần mc thì mặt xị ra rồi để trong bụng. Đụng chuyện lại lôi ra kể lể nói vợ ko biết cư xử, ko biết điều.


- Mc chỉ biết nhận chứ ko biết cảm ơn, cũng ko bao giờ đáp lễ, bánh ít ném đi nhưng chưa bao giờ bánh quy ném lại. Nói thì chồng bảo v hẹp hòi, tính tóan. Nhưng ai biếu đồ mà ko muốn nhận được lời cảm ơn. Đó là phép lịch sự tối thiểu.


- Chồng hèn. Tòan bị a chị xỏ mũi mà làm như khôn lanh lắm. Sau lưng họ ra oai còn trước mặt thì im thin thít.


- Hay uy hiếp, dọa tự tử để ép vợ chiều theo ý mình trong những lần vc cãi nhau.


- Chồng nói sai (English) v sửa cho thì lại bảo ko tôn trọng.


....