Em là 1 ng đã từng đổ vỡ , và hiện tại là cuộc hôn nhân t2 của em.
1 năm đầu yêu ( có bầu ny e phải đi lính ) 2 năm sau từ khi a đi tuần nào e cũng thăm a vào những hôm cuối tuần ,cho đến lúc đẻ mặc dù mỗi lần đi chỉ mất 1 tiếng rưỡi , hoặc 2 tiếng , quãng đường k ngắn k dài nhưng e thấy vui vì những lời a động viên , qtam e , k lúc nào k tình cảm , vẽ ra 1 tương lai thật đẹp khi a ra quân rằng về a sẽ phải làm rất nhiều thứ cho e 🙂nhưng liệu có phải do e dễ mủi lòng qá mà tin dễ dàng và nghĩ chắc chắn về a sẽ là 1 ng ck 1 ng bố để cho e và con có chỗ dựa không ?
Khi đó e tự chăm sóc cho mình , tự kiếm tiền để cpi đẻ , giấu nhà mình về chuyện e có bầu và đến khi e gần đẻ thì gd e cũng mới biết , sau khi ra quân thì đúng là k như mình mong muốn , dần dần những cuộc cãi vã của bọn e nhiều hơn , chỉ qtam đến ngủ ,vc k chia sẻ đc với nhau , a chỉ muốn ăn chơi , k suy nghĩ rằng mai mình sẽ như thế nào , định hướng công việc mình ra sao . Ý định ra quân 2vc sẽ làm đám cưới . E là phụ nữ nên e cũng thèm khát đc cưới tử tế lắm chứ ! nhưng đời k như mơ , bố mẹ chồng e lúc ý cũng gọi là nợ nần nhưng k đến mức vì nvay mà bảo không tổ chức đc , e bất lực , tủi thân , và 1 mình nghĩ về mọi thứ nhưng lúc đấy , chồng e có 1 a bạn thân , thân đến h nghĩ lại e vẫn thấy sợ , suốt ngày rủ đi rượu chè, trong khi đấy biết công việc của vc e phải đi xe ngoài đường nhưng vẫn rủ rê , chồng e có tâm sự thì b thân chồng e khuyên thôi cưới cơ nào chả được quan trọng cái gì có con rồi này nọ ck e cũng ok đồng ý nvay . Khi e đọc đc tin nhắn đấy thực e như bị ngã mạnh 1 cái vậy , đỉnh điểm sau sự việc ấy là chồng e - a bạn đó uống rượu quá nhiều đi xe máy ngã xe mà vẫn định đi uống tiếp , e lo lang thì thái độ với e ? Sự lo lắng của e sai à ? Và e nghĩ thôi không được rồi , e quyết định dọn về nhà e k ai ns vs ai câu nào dần e quen sự vắng mặt của a thì .