Tôi và anh yêu nhau 2 năm rồi cưới. Cả 2 đều là 9x đời đầu. Anh là người ko thích thể hiện, sống thực tế, khô khan, lạnh lùng, có phần già hơn tuổi. Tôi thì tính cách vui tươi, trẻ trung, tuy đôi lúc cũng hay suy nghĩ như bà cụ, thích nhẹ nhàng, tình cảm. 2 năm yêu nhau, tôi cũng đã nhìn ra sự khác biệt giữa 2 người. Nhưng hồi ấy,  thú thật là yêu đương mù quáng, cứ nghĩ ng ta yêu mình thật lòng và mình cũng yêu ng ta, thế là đủ. Tuy rằng, chưa lần nào anh chiều chuộng, nâng niu tôi, chưa lần nào anh đi cùng tôi tới hội bạn bè, chưa lần nào chia sẻ tâm sự với anh mà tôi thấy nhẹ lòng hơn, cuối cùng chúng tôi vẫn cưới nhau.


Và giờ sau 4 năm chung sống, sau khi đã cố gắng vun đắp, nỗ lực yêu thương, đến thời điểm này, với tôi, tình cảm đã nhạt dần. Cảm xúc của tôi giờ như chai lì vì sự cô đơn. Giữa chúng tôi ko có sự chia sẻ, ko có tiếng nói chung, ko rõ ràng tài chính. Tôi thì rất muốn đi làm trở về nhà đc trò chuyện với chồng, kể chồng nghe 1 ngày làm việc ra sao, và cũng muốn được nghe a chia sẻ về cuộc sống xã hội của anh. Nhưng anh luôn "im lặng là vàng". Chuyện nhà đẻ tôi, tôi tâm sự với anh, anh cũng chỉ im lặng. Ko hỏi han, ko động viên, ko góp ý. Chuyện nhà anh, thì a chẳng bao giờ chia sẻ với tôi. Gia đình tôi anh ko quan tâm, bạn bè tôi anh ko cởi mở, đồng nghiệp tôi anh ko thân thiện. Trong đt của anh, ko có số của 1 người bạn nào của tôi. Ngoài việc của gia đình thì những sự kiện liên quan đến mối quan hệ của tôi thì anh chưa bao giờ có mặt. A ko thích tôi mặc váy, ko thích tôi ăn diện. A rất ít khi bàn bạc vấn đề gì với tôi. Vì tôi bị phụ thuộc kinh tế vào chồng và gia đình chồng nên ko có tiếng nói. Hoặc là anh tự quyết định, hoặc là anh bàn bạc với mẹ anh.anh ko quan tâm đến cảm xúc hay tâm trạng của tôi.đều là tôi tự giải tỏa, tự làm mình vui, tự động viên bản thân.. Bản thân tôi là người sống tình cảm và quan tâm tới mọi người. Bao nhiêu năm yêu anh, vì ảnh hưởng nhiều bởi sự vô tâm lạnh lùng của anh, mà tôi cũng dần vô tâm với mọi người xung quanh. Anh cũng ko bao giờ động viên mà lại luôn chê bai, khiến tôi từ khi yêu anh, luôn thấy mình kém cỏi.


Ngày trước tôi luôn lo sợ sẽ có người phụ nữ khác giỏi giang hơn tôi, người mà khiến anh có thể chia sẻ giãi bày mọi điều trong cuộc sống. Nhưng đến giờ tôi lại lo lắng sẽ có người đàn ông khác đến bên quan tâm tôi, trân trọng và sẵn sàng chia sẻ cùng tôi.


Vợ chồng tôi gần như đi vào ngõ cụt. Thật sự là rất buồn.