Mọi người ơi, em buồn quá. Tình hình là mẹ chàng vẫn phản đối đám cưới tụi em. Lí do: 2 đứa ở 2 quê xa nhau quá, nhà em đơn chiếc nên chàng phải ở rể. Em thì rất thông cảm vì mẹ nào cũng thương con, muốn con mình chọn con đường dễ dàng để đi, k ai lại muốn con gánh vác bên vợ nhiều quá. Bản năng làm mẹ là thế.


Chàng thì vẫn cương quyết cưới em nên tình hình mối quan hệ giữa chàng và bố mẹ khá căng thẳng. E thì k muốn thế. Vì đó là mẹ chàng, suốt đời k thể thay đổi nên thay gì đối đầu thì em muốn tranh thủ sự ủng hộ của mẹ anh í, để sau này cuộc sống vơ chồng cũng đỡ day dứt, ấm ức. Nhưng nói về phần lấy lòng me anh thì em cực kì dở tệ. E chỉ có tấm lòng để đối xử, chỉ biết quan tâm thực lòng, ví dụ đi đâu xa có quà gửi biếu, dịp sinh nhật chọn món quà thật ưng ý để gửi tặng, bố anh bị bệnh em gửi thuốc bổ…Nhưng cái dở là mỗi khi gặp mặt em lại k thể đon đả, vồn vã, khéo léo với các cụ được. E chỉ biết vào bếp nấu ăn rồi góp vui vài câu chứ thật sự e vẫn chưa thể quen, thấy mình lạc lõng. Nên gia đình anh phản đối thì em nghĩ cũng có lỗi 1 phần của em là chưa tranh thủ được tình cảm của gia đình.


Nhưng biết sao được, mỗi người mỗi tính. Tính em sâu sắc nên tình cảm cũng ẩn vào trong, chỉ bằng hành động quan tâm thực sự chứ k thể biểu hiện bằng lời nói. Mà cái tấm lòng thì chắc phải cần thời gian để sống chung và cảm nhận thì người ta mới quý (mọi người xung quanh ai cũng quý em vì em sống rất tình cảm chứ k ồn ào). Nhưng giờ hiện tại thì 2 đứa ở xa, e cũng có ít dịp đến nhà anh í, mà có đến cũng k biết cách nào tỉ tê với mẹ chàng, gọi đt càng k biết nói gì. Mà nếu kéo dài như thế này thì chắc gần tới ngày 2 đứa định cưới cũng k cải thiện được vấn đề.:Crying::Crying::Crying::Crying::Crying::Crying::Crying::Crying:


Sắp tới là sinh nhật mẹ anh í. E định nhân dịp này để tranh thủ sự ủng hộ. E sẽ mua 1 món quà, và sẽ viết cho mẹ anh í 1 lá thư gửi kèm, nói hết những suy nghĩ của mình: ví dụ cháu hiểu mẹ nào cũng thương và lo cho con nên những lo lắng của bác cháu rất thông cảm, nhưng tình cảm của cháu và anh thế này thế kia, gia đình cháu đơn chiếc, đúng là có nhiều khó khăn nhưng k ai chọn được nơi mình sinh ra, và cháu sẽ cố gắng để san sẻ bớt mọi thứ với anh í trong cuộc sống vợ chồng  Mong bác hiểu, thông cảm và chấp nhận cháu…


E thấy cách này hơi sến và chuối. Nhưng bạn em nói m chưa tranh thủ hết sự cảm thông, chưa tâm tình, tỉ tê thì làm sao mà người ta hiểu cho mày được. Nên em định liều 1 phen. Theo các mẹ thì cách này có ổn k ạ. Mẹ anh từng là GV văn nhưng tính tình khá quyết đoán, sắc sảo. Khả năng viết lách của em thì cũng k đến nỗi, nhưng em cũng k định viết màu mè mà chỉ viết thực những cảm xúc, những tình cảm thật của mình vì chỉ có những tình cảm thật mới dễ lay động người khác.


Các mẹ ơi, cho em lời khuyên với. E chỉ biết trông chờ vào lần này để xem có cải thiện được tình hình k? Việc này quan trọng, ảnh hưởng đến hạnh phúc sau này của em nên em mong các mẹ giúp đỡ. E cảm ơn thật nhiều, thật nhiều.:Rose::Rose::Rose::Rose:


Sẵn cho e hỏi trong hoàn cảnh này thì nên mua món quà gì để thấy được thành ý hả các mẹ (nói chung mẹ anh í trọng vật chất thì cũng k hẳn nhưng thích được nhận quà, thích được quan tâm, sinh nhật nào mà con cái quên cũng đều buồn đều dỗi hết)


Mỗi ngày mỗi giờ em đều mong nhận được lời tư vấn của các mẹ:Kiss::Rose::Rose::Rose::Kiss: