Em nay 33t, lập gia đình năm 2011 và có con 8 tuổi, vợ e giáo viên tiểu học, khi mới về 1 mái nhà cuộc sống cũng vất vả, vợ e giáo viên tiểu học, e đi làm thuê được 2 năm rồi mở tiệm hàn tại nhà (nhà bố mẹ em), mới mở ít time hàng chưa đều nên e cũng ráng làm ăn công ban ngày, tối về làm hàng mình ( nếu có). Dần ổn định vợ chồng cũng tích cóp xây được cái nhà nhỏ nhỏ xinh xinh ở riêng vào 2017 (nhưng trên đất bố mẹ e). Đến giữa 2019 cũng tích cóp mua cho vợ cái xe 69t.(Em k có ý khoe mà chỉ nêu để anh chị em hiểu được tình huống gia đình em).Cv phát triển tốt đến 2019 thì có phần bấp bênh do bị công nợ khá nhiều, e thấy tình hình k ổn cộng với tiện gặp 1 người chị mở công ty may cần e hỗ trợ (e khá nhanh nhạy, hoạt bát, sống trung thực, nhưng hơi thẳng tính, không giỏi nói ngọt, tuy nhiên biết làm nhiều thứ: lắp ráp bảo trì máy tính, cơ khí, mộc, xây dựng, đồ họa kiến trúc, xử lí phim ảnh,quản lí nhân lực-do e cũng có thợ nên có tí kinh nghiệm, các kiểu), nên e quyết định tạm gác lại việc mình để hỗ trợ cho chị,với mức lương hiện tại 2020 là 18t/tháng, nhưng phải lên TP.HCM, và do cty mới nên thấy chị vất vả e cũng ráng phụ hết khả năng thành ra lại ít về nhà, khi 1 tuần, khi 2 tuần (nhà em ở Đồng Nai).Mỗi tháng trừ chi tiêu cá nhân e gửi về cho vợ tầm 10-13t.

Em post bài này mong được cả nhà chia sẻ chút cho khuây khỏa,và tìm cách sửa đổi mình là vì đang dở khóc dở cười vì bị vợ trách thiếu ngọt ngào, tình cảm nhạt nhẽo như nước ốc.

Chuyện sẽ không khó đến mức em phải post bài thế này nếu vợ em chỉ đơn thuần nói. Mấu chốt là ở chỗ, vợ em dạy nhạc tiểu học, thường xuyên tham gia các show của trường, rồi phường, rồi tỉnh, rồi tp các kiểu, ngoại hình ưa nhìn, nên ra đường cũng khối anh phải nhìn tới nhìn lui, em không bảo thủ nên xem chuyện này cũng không quá lớn lao, nhưng vợ em thì luôn mở miệng kể bô lô ba la về mấy thằng gặp ở show, nào là ga lăng, nói chuyện nhẹ nhàng, gia thế này nọ bla bla, ... tuy cô ấy k nói thẳng là gì nhưng em cũng đoán được, tuy nhiên e cho rằng chuyện xã giao đồng nghiệp, rủ nhau cfe, đi ăn ai cũng phải có, và e cũng từng nói đi nói lại cô ấy việc đem chồng mình so khéo với người này người kia là rất không tốt, nhất là em cũng lo làm ăn, ráng cày kiếm tiền lo vợ con tươm tất, nhưng có lẽ do quá sức nên về đến nhà lại nằm ườn ra, ăn xong hoặc xem phim, hoặc chơi game giải trí, cũng chả biết 8 chuyện này nọ vs vợ. Chỉ có thể nhớ ngày sn vợ (có năm bận cv quá cũng chỉ có thể gọi hoặc nt chúc qua dt), thi thoảng cuối tuần chở vợ con đi ăn, xong cfe. Cũng chỉ đến thế, chả bà 8 bà 9 gì sất, cộng thêm cái tật những dịp lễ tết em ngại đi chơi chỗ đông người, chỉ muốn được ở nhà nằm nghỉ, e biết tật này là thiếu sót với vợ con nhưng có lẽ cái lí do em bị dẹp đĩa đệm 8 đốt cột sống có thể chấp nhận và thông cảm được. Hoặc giả cả nhà được hôm rảnh cái là xách xe đi ngay thì e cũng gắng đi cho vợ vui thôi, chứ mấy ngày lễ lộc e lại sinh lười.

Nói hơi dài dòng nhưng vì mong anh chị em nắm được tình huống của em cụ thể chút.

Chứ em giờ phần muốn tìm cách sửa đổi mình cho nó đỡ nhạt 1 tí, nhưng phần lại bực vợ em vì cái kiểu hay so xéo chồng mình với mấy tay nhàn cư làm ngày 5h kia (ngta ngày 8h nhưng các anh mượn 3h về pha sữa cho con hay bla bla 🤣🤣) nào là nói chuyện nhẹ nhàng, hay nt hỏi thăm, rồi đủ các kiểu quan tâm. Haizzz, em biết tình huống này mà không khéo sẽ dễ dẫn đến đổ vỡ, thế nhưng lòng thì muốn sửa đổi mình nhưng lại chẳng tích cực. Mệt thật.

Có anh chị em nào tâm lí chỉ giáo giúp em với ạ