Chuyện của tôi dài và khó nói quá vì có liên quan đến BMC. Xin các mẹ bớt chút thời gian chia sẻ với tôi nhé. Tôi đang thật sự rất phân vân k biết nên làm j? K biết suy nghĩ của mình đúng hay sai. Để các mẹ có thể hiểu và cho tôi lời khuyên chính xác nhất, tôi xin kể dài dòng cả lịch sử of gđình tôi, mong các mẹ bớt chút thời gian nhé. Cám ơn các mẹ nhiều.


Vấn đề hiện nay: vc tôi đang vay MC 4 cây vàng => MC giấu BC nên đang đòi mà hnay vc tôi chưa có tiền để trả.


Tiểu sử gđình: VC tôi cưới nhau năm được 11 năm, có 2 con. Từ khi lấy nhau, chúng tôi hoàn toàn tự lập và thấy tự hào vì điều đó dù đôi khi cũng thấy quá vất vả.


Cưới xong, chúng tôi ở nhà thuê. Năm sau: sinh con gái đầu lòng (BMC tôi rất thất vọng vì chồng tôi là con trai một gia đình, BMC tôi rất phân biệt nam nữ). Chuyển về thuê nhà ở gần OB ngoại để OB chăm cháu cho vc đi làm. Hai năm sau, chồng tôi thấy k ổn định khi cứ ở nhà thuê. Lúc đó BMC tôi đang xây một căn nhà ba tầng dở dang thì hết tiền (ông bà đang ở căn nhà khác trong phố cổ) nên OB nói vc tôi xây nốt căn nhà thì cho ở. Dù tôi nhìn thấy và thuyết phục chồng tôi rằng sẽ rất phức tạp về sau khi sống chung nhưng chồng tôi cho rằng a là con trai một sớm muộn j cũng phải về ở cùng BM nên tôi cũng đồng ý với ý nghĩ là mọi ch sẽ ổn chỉ cần mình thật sự có tấm lòng. Tôi muốn chỉ hoàn thiện tầng 1 để ở nhưng OB k đồng ý, nói nếu muốn ở thì phải hoàn thiện hết cả 3 tầng. Sau vài tháng xây dựng, vc tôi chuyển về ở. CF xây dựng gần 100 triệu lúc đó có thể mua được một căn hộ tập thể. Được 3 tháng thì BMC tôi cùng cô út dọn về ở cùng. Hai năm tiếp sau thì tôi sinh cháu gái thứ 2. Vì ở chung cùng BMC nên mẹ tôi k thể trông bé giúp tôi như cháu đầu. CS chung không dễ dàng. Cũng xin nói thêm rằng thời gian ở cùng mọi chi phí trong gđình đều do vc tôi chi trả + tiền tiêu vặt 500K/ tháng đưa thêm cho MC.Chồng tôi thu nhập cũng khá cao. Tôi thu nhập k cao k thấp.Tôi nghĩ ok vì nghĩ là mình k phụ người thì người k phụ mình. CS k đơn giản như tôi nghĩ. Mọi ng nghĩ đơn giản đó là chuyện đương nhiên, là nghĩa vụ, là tiền của chồng tôi. Nhiều chuyện xảy ra, tôi vốn biết mình k khéo ăn nói nên luôn cố tránh va chạm, sợ lỡ lời, chưa bao giờ dám cãi BMC và e chồng một lời. Lâu ngày  ức chế thuyết phục chồng ra ngoài ở k thì tôi điên mất. Bố Mẹ tôi cho vc tôi mượn 1 căn hộ tập thể cũ để ở  mới đầu BMC tôi giận tôi vì chuyện ra riêng này, sau rồi cũng phải miễn cưỡng chấp nhận.


Năm 2004, Bố mẹ tôi cho vc tôi vay 180 triệu để thêm vào tiền vc tôi tích cóp được mua một miếng đất gần nhà BMC (tính về sau xây để ở). Sau một thời gian vc tôi trả được 80 triệu, số còn lại OB nói thôi cho 2 cháu, tiền hai con kiếm được thì k phải trả nữa lấy vốn mà làm ăn. (số tiền này tương đương hơn nhiều10 cây vàng thời gian đó).


Sau vài tháng BMC tôi bán căn nhà cũ ở phố cổ được nhiều tỷ đồng  OB cho mỗi gia đình các con 2 triệu đồng. MC tôi lúc đó có nói ch với tôi là bà cũng ngại sợ con cái nghĩ là bán nhà mà k cho con cái làm vốn tạo điều kiện cho các con có cs tốt hơn  tôi nói với bà là bà k cần áy náy, để con cái tự lập cũng tốt, tiền đó ông bà giữ để vui hưởng tuổi già là đúng rùi  MC vui vẻ, thoải mái. Chồng tôi nói BMC giờ có tiền thì nên trả VC tôi số tiền đã bỏ ra xây nhà để vc tôi có vốn làm ăn- OB lúc đầu giận vì cho rằng đó là tiền đóng góp xây nhà, sau đồng ý trả  số tiền đó lúc này nếu mua nhà vc tôi mua được 10 m2  chồng đầu tư vào cổ phiếu, lỗ hết 2/3.


2008; cv of chồng tôi k tốt. A qđịnh nghỉ việc mở cty  cần vốn  thuyết phục BMC cho vay 13.000$ (việc này cũng phải thuyết phục rất lâu, thậm chí so sánh với việc trước kia bố mẹ cần bọn con đã cho bố mẹ vay để gây áp lực mới được đó)  lỗ, đóng cửa cty, hết vốn- chồng loay hoay thất nghiệp cả năm - khó khăn chồng chất nhưng k dám nói với ai, BMC k hề biết. Chồng tôi chịu áp lực rất lớn vì sự kỳ vọng of gia đình nên k hề dám chia sẻ, hai vợ chồng tự phải lo liệu gồng gánh mà vẫn phải thể hiện là thành đạt trong mắt họ hàng bên nội.


Cuối 2009: lo lắng cho tôi, BM tôi lại cho vay tiền để đi buôn đất  may mắn mua được miếng đất lên giá nhưng vẫn chưa bán vì tiếc.


Chồng tôi kiếm được việc làm với thu nhập khá cao  có ít tiền - đòi mua oto - chiều chồng và cũng muốn a tự tin hơn, có cơ hội hơn trong công việc (chồng tôi vẫn nuôi hy vọng tiếp tục mở doanh nghiệp), tôi lại vay thêm tiền BM tôi 100 triệu +3000$, chồng tôi vay MC 4 cây vàng (giấu bố chồng), bán cả vàng cưới để mua oto. VC tôi dự tính nếu cv vẫn tốt như hiện tại thì chắc khoảng nửa năm là trả hết nợ mẹ chồng


Thật đen đủi, cv thì có chút sụt giảm, vàng tăng giá ầm ầm từ 28,5 triệu lên 33 triệu rồi  mẹ chồng đòi phải trả ngay trong tháng này dù k cần vào việc j mà vì sợ BC phát hiện ra (nói thật là BMC tôi bây giờ rất giầu vì toàn bộ tiền bán nhà OB mua vàng và USD để cất giữ).


Thật sự mà nói chồng tôi cũng là người rất chịu khó, làm việc chăm chỉ để lo cho vợ con.Chỉ có điều là a quá bị áp lực vì sự kỳ vọng của gia đình nên nhiều khi cứ coi trọng việc tạo hình thức (bằng việc mua oto) để mọi người vui lòng, (họ hàng gia đình bên nội rất nhiều người thành đạt, giầu có). Thật sự là bây giờ tôi thấy hối hận vì đã chiều chồng trong việc mua oto này. Tự đưa mình vào sự khó khăn k đáng có: Lương hàng tháng phải tiết kiệm để trả nợ, nuôi thêm chi phí cho oto ngang với nuôi thêm một đứa con mọn nữa. Chồng tôi vốn bình thường sức khỏe cũng không tốt (gầy yếu, bị bệnh dạ dày mãn tính), nếu áp lực phải trả nợ MC tôi ngay thì rất sợ bệnh dạ dày tái phát.


BM tôi vì thương vc tôi đều chịu khó chăm chỉ mà nhiều lần đều ra tay giúp vốn cho con cái làm ăn mà k đòi hỏi j cả, vc tôi cũng chưa trả được OB đồng nào dù vẫn tâm niệm là sẽ cố gắng dùng tiền đó đầu tư có lãi để trả lại OB.


Tôi bây giờ như đứng giữa ngã ba đường. Nếu kệ để chồng tôi nai lưng ra cày để trả nợ BMC khoản nợ đó thì cảm thấy k yên tâm vì sức khỏe của a ấy. Tôi cũng thấy rằng chồng tôi quá gồng mình lên trước áp lực của gia đình như vậy thật tội nghiệp. (Thật ra a cũng tâm sự với tôi là nhiều lần cũng muốn tâm sự với BC tôi về khó khăn trong cs nhưng cứ nhắc đến là BC tôi lại cảnh giác vì sợ bị vay tiền nên lại thôi, lại phải đóng vai người thành đạt, k cần sự chia sẻ của ai vậy).


Rồi việc còn đang nợ BM tôi rất nhiều tiền nhưng a chỉ nghĩ đến việc trả nợ trước cho BM anh làm tôi cũng thấy k thoải mái nhưng tôi k dám nói ra sợ gây thêm áp lực cho a.


Mặt khác tôi nghĩ BMC tôi thật sự k cần số tiền đó vào việc j cả, vậy áp lực trả nợ ngay đó có cần thiết phải đặt lên vai con cái hay k? Tôi còn nghĩ là OB hơi ích kỷ, có tiền mà không bao giờ nghĩ đến việc giúp con cái cơ hội làm ăn hết. Hơn ai hết OB hiểu tính con trai mình là người k ăn chơi phá phách, chịu khó làm ăn, chỉ là chưa có cơ hội thôi. Liệu tôi có nên khuyên chồng tôi là cứ kệ, khi nào có thì trả không?