Có phải sau tất cả tôi là kẻ đáng thương nhất k?


Tôi yêu a một người thật thà, thẳng thắn. Tôi chưa tròn đôi mươi, a là ng đầu tiên khiến tôi rung động. Tôi yêu say đắm đến mê muội. Nhưng rồi khi tôi biết ra a đã có gđ, tôi cố ngăn mình lại, trốn tránh. Nhưng hình như càng trốn a lại càng làm tôi yêu a. Tôi biết sai đó, cố dừng lại, thậm chí bỏ công việc bỏ tất cả về quê để trốn trái tim mình. Nhưng chỉ cần nghe ai nói a đang bị gì là tôi lại chạy lên ngay.


A bị viêm dạ dày, nôn toàn máu cấp cứu. Tôi vào thăm a, nhìn a xác xơ tôi ứa nước mắt. Và lúc đó tôi biết, tôi bát đầu đi vào con đường sai rồi.


Yêu a tôi k bao giờ muốn a bỏ bê gđ mình, tôi luôn khuyên nhủ a hãy bỏ rơi e đi. Để e còn yêu ng khác. Tôi thường tránh gặp a, nhưng k ngày nào a k gặp tôi. A gọi điện rồi đến nhà, đến cty đợi tôi tan ca. Tôi biết a yêu tôi đến điên rồi, nhiều lần tôi giận a lắm.


Tôi cố ý làm a buông bỏ tôi, tôi vờ như đang có bạn trai. Nhắn tin gọi điện, cafe, làm rõ cho a thấy. A ghen một cách vô cớ, ngăn cấm tôi này nọ. Tôi cứ mặc a, tôi nói a có gđ thì về với gđ, e với a có là gì đâu mà a ghen.


A khóc, đàn ông đấy, khóc trước mặt bao người. Tôi k còn cách nào, tôi đành nhờ người can thiệp, k ai khác là vợ a. Tôi dám cả gan, gọi đt hẹn ra uống nước. Mục đích là giải thích cho họ hiểu, thứ 2 tôi cũng muốn nhờ c bỡi tôi e rằng tôi k đủ sức tránh né nữa rồi.


Nhưng khi gặp c, 3 mặt một lời, tôi chỉ vừa nói dứt câu đầu c liền túm tóc, đánh tôi bầm dập mà k nói lời nào. Ôi tôi hận sao mình ngu đến vậy. Ngta có nghe mày nói đâu.


Từ hôm đó, a về nhà viết đơn ly hôn. Nhưng a ơi có kịp nữa đâu. Ngta k chịu ly hôn, a làm vậy để xoa dịu nỗi đau của e, hay là a muốn giải thoát.


A đưa tôi về nhà bame a, bame a k cần nghe nhiều đã đồng ý. Còn bảo sau này chắc nhờ bên ngoại nhiều rồi, vì bác già rồi k biết có lo nỗi k. Tôi mừng nhưng cũng đầy lo âu. K biết chuyện này như nào, mọi thứ nhanh quá. A lại chở tôi về nhà tôi, bame ngăn cấm nhưng chuyện lỡ làng rồi, đành ngậm ngùi mà đồng ý. Ai đời con gái mới lớn lại gã cho người như a. Tôi hiểu bame mà.


Nhờ vậy mà tôi mới biết thì ra trước giờ a k gạt tôi, chẳng qua chưa đủ can đảm để đi. Tôi từng nghe a kể, bạn bè a kể, và giờ mẹ của a cũng xác minh y vậy. A lấy vợ, gia đình a k muốn a lấy ng đó, nhưng ngta lên nhà a, hỏi cưới a nên đành chấp nhận. A bỏ xứ bỏ việc để lên sg lập nghiệp theo ý vợ a. Gđ a ngăn cản nhưng a một mực đi. Rồi lên sg, a chưa từng đc ăn bữa cơm nhà. Vợ a ngoài cv, thì cũng vui chơi ăn nhậu bạn bè. A chẳng có bạn bè, suốt ngày ở nhà, giặt giũ nấu ăn thay vợ. Ở nhà a nhịn vợ. Vì a k làm nhiều tiền bằng vợ, đành chịu. Nhiều lần vợ đòi ly hôn, a k chịu. Vì thương con, a nói vợ chồng a từ lâu k còn tình cảm rồi, vợ a là ng coi đồng tiền to. Nhiều khi cãi nhau, gọi đt về nhà bame a, chửi luôn cả ông bà. À, mẹ a nói với tôi là "đồ cái thứ dân chợ trời đó, chẳng qua tui thương cháu thôi chứ cái thứ dâu như nó tôi k cần, tui đẻ ra hắn được mà hắn dám bẻ lái tui làm theo hắn. Con nớ hắn mất dạy lắm con ơi". Gia đình a ấy là cán bộ nhà nước, mẹ là y sỹ ba làm kỹ sư, a có nghề kỹ sư điện nhưng bỏ hết khi lấy vợ. Lấy vợ buôn bán ở sg nên a theo.


Tóm lại là tôi k quan tâm ngta như nào, nhưng giờ tôi bị ép vào tình thế giật chồng rồi.


A bỏ tôi lại ở nhà bame tôi, rồi về sg giải quyết dứt điểm công việc. Đơn ly hôn đã gửi đc 10 ngày rồi. A về nhà a, vì luật sư nói sao đi nữa cũng phải về nhà. Về nhà bà lấy bút nhọn, đâm liên tục vào mặt a, rồi gọi cả a e đến đánh a bể đầu, nhập viện. Mẹ a gọi cho tôi, nói tôi cứ kệ a đừng có lên sg, a lo đc. Tôi vướng tay a thôi. A bỏ ra ngoài ở, bà cho ng theo dõi rồi ngta lại chận xe đánh tiếp. Bà viết đơn kiện chồng ngoại tình. Nặc danh, viết đủ thử. Còn kiếm hình tôi ở fb của tôi, gửi cho công an. Bà ra chợ xỉ nhục chửi rủa chồng, đưa hình tôi ra chợ. À k biết đâu tìm đc sdt mẹ tôi, gọi về quê làm rùm beng lên nữa. Còn đưa cả hình tôi lên mạng, chửi tôi, chửi cả dòng họ. Rồi về dụ ly hôn, vì có đơn tố cáo nên ngta k giải quyết, phải xử xong đơn tố cáo đã. Rồi luật sư của a, cũng đã lo xong dụ tố cáo. A mừng gọi cho tôi, cho bame a, nói xong rồi, ngày mai sẽ có giấy xác nhận là ly hôn đc. Rồi 1 tuần nữa toà gọi, khoảng 1 tháng nữa là độc thân rồi. Ôi tôi nghe mà choáng, mừng mà lo.


Sáng hôm sau, a gọi cho tôi nói một cách buồn. " e ơi luật sư trả lại toàn bộ tiền, nói là k theo nữa." Tại sao v? Thì ra ngta của a đến đe doạ luật sư, nên họ k theo nữa. Rồi ngta kéo người đến chổ a nộp đơn ly hôn, làm ầm ầm. Ngta tuyên bố 1 câu với e, với bame a, bame e " TAU CÓ TIỀN, TAU MUỐN LÀM GÌ MÀY CŨNG ĐC, MÀY K BIẾT TAU LÀ AI À ĐỂ TAU LÀM CHO MÀY THẤY".


A đành buông tay tôi để về nhà, cho yên chuyện. Tôi đau đớn, dù trc giờ chua nghĩ đến là a sẽ lấy e đâu. Nhưng tự nhiên thấy đau. E mất công việc, mất danh dự, mất tất cả. Tại sao lúc e bỏ a, a k chịu buông tha, đến bây giờ lúc e đau đớn nhất a buông bỏ e sao. A về nhà, mẹ a gọi an ủi e. E thấy e với họ chưa là gì, nhưng sao mẹ a đã quan tâm e như vậy. Vì họ hiểu kẻ đáng thương nhất là e a à. E k còn liên lạc với a, e coi như đây là cái giá e trả. A về nhà, ngta cũng chẳng để yên cho e. Nào là gọi đt, nhắn tin chửi e, mẹ e này nọ k biết dạy con. Nhà e đau khổ nhưng nhịn cho qua chuyện. Rồi tung hình lên mạng chửi, e chẳng biết phải sống tiếp sao đây...


Đt a bị ngta giữ hết, a thường lén mua sim khuyến mãi, ra đường gọi, e biết chỉ có a mới biết sdt của e. E k nghe, đưa mẹ nghe hết. E đủ đau rồi a à.


A nói "a nhớ e, a nói e hãy cứ vậy đi, cái gì đến là đến. E nhớ giữ gìn sức khoẻ."


E ước chết đi cho nó bớt khỗ a à. Bây giờ e biết phải làm gì đây??? Là e ngu ngốc đúng k? A lừa gạt e, lừa gạt tất cả sao a? Hãy chỉ e cách để đối diện với cuộc sống sau này đi a, e k còn sức để thở rồi...


Gởi từ ứng dụng Webtretho của nguyenleminhthy