Lần đầu tiên em viết bài để đăng lên diễn đàn wtt, mong được mọi người lắng nghe và tâm sự chút nỗi lòng của em. Em sinh năm 94, lấy chồng hồi 19t... cái năm 2013 đó là cái quãng thời gian mãi sau này em vẫn hối hận vì đã đồng ý lấy chồng. Hồi đó em có n.y nhưng bố mẹ em ko đồng ý vì còn là sinh viên, còn bắt em lấy ng mà sau này làm ck em, bắt ép khủng khiếp luôn ấy ạ. Mà em thì ko có cảm tình ngay từ đầu rồi, ko thể thích nổi. Đến bây giờ sau khi chung sống hơn 4 năm em vẫn ko có 1 tí tình cảm gì, chắc tại ảnh hưởng quá lớn từ cái vụ ép cưới... đợt bị ép cưới em nghe mẹ chửi suốt nào là "mày ko đồng ý thì mày phải nghỉ học ngay cho tao, học hành cái loại m tốn cơm tốn gạo, cho mày ăn học để m chống đối lại tao thì m nghỉ mẹ m đi", rồi là bất hiếu các thứ nên em đâm ra ghét cái thằng ck sau này vô cùng... những câu chửi đó ám ảnh em đến bây giờ luôn. Khi em cưới đc 6 tháng thì cũng chưa ngủ với ck đâu, nó cũng ko đòi hỏi gì, sau bố mẹ ck phát hiện thì đuổi em về nhà đẻ, hôm đó em đã uống 1 vỉ thuốc ngủ, mà chắc thuốc đểu hoặc chưa đủ liều nên chết đc. Thương bố mẹ nên em lại về đó, cảm giác như quay trở lại địa ngục vậy. Mặc dù bố mẹ ck em cũng tốt, sống cũng tình cảm, nh vì em ko có t.c với ck nên em cũng ko đặc biệt yêu mến ai nhà ck cả. Ở 2 tháng thì bme ck biết là vẫn ko ngủ vs nhau, th ck em nó ko đòi nên em cũng chẳng hay dở gì, rồi 1 ngày ông bố ck bắt em chọn ngay đêm hôm ấy nếu ngủ vs ck thì ông bà cho ở lại, ko thì hsau về thẳng nhà đẻ. Nghĩ vì thương bố mẹ nên em đành nhắm mắt mà cho nó muốn làm gì thì làm, chuỗi ngày kinh khủng vs em bắt đầu, tối nào nó cũng đòi, mà em còn ko có cảm xúc, nước lôi còn ko ra nổi cơ ấy ạ, em kinh tởm khắp người luôn mà em ko biết phải nói với ai, kiểu bị hiếp mà ko thể kêu cứu ấy ạ. Được độ chục lần thì em có thai, từ lúc có thai cho đến bây giờ con em hơn 3t rồi, em với ck ko quan hệ lại. Em nghĩ chắc nó cũng ra ngoài bóc bánh trả tiền gì đó em cũng ko quan tâm lắm, em thì thấy bt, miễn nó ko đụng vào người là đc. Vì t.c của em đối với nó ko có nên cũng ít nói chuyện với nhau.Ít nc hơn cả ng ngoài ấy ạ, em đã từng nghĩ nếu nó cứ ko đụng vào em thì thôi cứ ở cùng nuôi th cu cho nó có cả bố lẫn mẹ thì cũng được. Nhưng dạo gần đây bố ck cứ giục đẻ tiếp. Em bắt đầu sợ, rồi ông bà lại bảo lên ở chung như để quản lí em vậy. Em cứ chỉ nghĩ trong đầu là muốn bỏ ck.


Từ lúc lấy nhau đến giờ, th ck em nó đưa tiền cho em chỉ có vài lần thôi, đếm trên đầu ngón tay đc, đa số là em nuôi con hết, cả chi tiêu sinh hoạt trong gia đình em cũng lo hết. 1 năm nó đưa cho đc 2 3 lần, mỗi lần đc 3 4tr , gần tết năm nay nó đưa cho đc 5tr là nhiều nhất từ trc đến nay. Tiền học cho con thì đóng đc 2 lần, trong khi con em đi lớp cũng đc 1 năm rưỡi rồi. Em với nó đang li thân được gần nửa tháng, và nhà đó ko có muốn cho con em ở với em vì nó là cháu đích tôn mà. Ở đây có ai là luật sư có thể tư vấn giúp em ko ạ? em giờ chỉ cần có con là em sống ổn rồi, em chẳng có ý định lấy ck lần nào nữa. Em đi làm cho 1 cty truyền thông, lương tháng được 6tr chưa tính thưởng, còn ck em thì công việc ko ổn định bằng, nhà nó đc cái có nhiều đất thôi. Con em từ nhỏ cũng do em chăm sóc là chính, nó theo mẹ nhất, ck em có khoản nợ là 100trieu, còn em có khoản nợ là 20trieu. Hơn nữa ck em còn nghiện thuốc lá, bố ck thì nghiện thuốc lào, ông bà í làm chăn nuôi nên em cũng ko biết là thu nhập của ông bà ntn nh ông bà cũng có nợ. Về phần bố mẹ em thì cứ bắt em về đó xin lỗi để ngta cho về lại, mấy bác cũng bảo em ngu vì sướng mà ko biết hưởng, ck nó ko rượu chè cờ bạc gì, ko đánh đập là may lắm rồi còn muốn thế nào nữa các thứ... haiz... nh mà thực sự em ko có chút tình cảm nào cả, em lại còn bị ám ảnh về khoản tình dục nữa, em ko chịu nổi. Em thậm chí còn chưa bao giờ cười 1 cái thật sự với ck cả. Ko biết ở đây có ai như em ko nữa, em nói nên đây chỉ muốn được chia sẻ. Còn ai nói em ngu thì em cũng xin chịu vì đúng là em ngu thật nên ngày đó mới đồng ý cưới .


Thực sự em đã quá mệt mỏi và trách bản thân em rất nhiều.


Nhưng.... em còn trẻ, em vẫn còn ước mơ và hoài bão, em còn nhiều thứ muốn làm, em không thể cứ sống vì người khác mãi được...


webtretho