Dạo này em bị stress quá, đầu óc lúc nào cũng tiền, bon chen, lo lắng mà chẳng giải quyết được gì. Các mẹ có ai như em thì vào tâm sự để giải tỏa phần nào nhé.


Em đang bầu 37 tuần, vẫn đi làm hết tuần 38 mới tính nghỉ vì mong chờ lương để còn đi đẻ. Không có khoản lương tháng này chắc chẳng biết làm sao. Hai vợ chồng ở nhà thuê, làm công ăn lương, bon chen ở cái đất hn này sao mà thấy khó khăn quá. Trước mắt là một khoản nợ to uỵch từ hồi cưới, chắc cũng phải tầm 50tr nợ lâu lắm rồi họ đang đòi, mẹ chồng thông báo thế, thêm 1 khoản tiền nhà 6tr/3tháng cuối tháng này phải nộp, chưa tính tới kinh phí đi đẻ và 4 tháng ở nhà nằm ổ. Chồng thì lương tháng được 3tr 1 mình tiêu còn thiếu. Nghĩ đến tương lai mà thấy mịt mù quá. Thương con mà chẳng biết làm sao.


Một số bình luận bạn có thể thích:


- Cố gắng lên bạn ạ, nhà mình 10 năm trước cũng trong hoàn cảnh tương tự như bạn. Mình đã phải lập sổ chi tiêu, các khoản hàng tháng như thế nào thì để dành đúng số tiền cần thiết cho chuyện đó, rồi cũng thu vén lo đủ cho gia đình.


- Chồng thì tiêu 1 tháng bây giờ không đến 1tr, bạn nên đề nghị chồng hạn chế bớt chi tiêu bên ngoài đi


- Chi phí sanh thường cũng không đắt lắm đâu bạn, vợ chồng mình sanh bé năm 2007 không có bảo hiểm mà tốn có 2tr500 ngàn.


- Đồ mua cho con thì chịu khó đi chợ đầu mối lựa, mua loại thường thường cũng được, tiết kiệm khoản nào hay khoản đó


- Nếu có ai đó phụ giúp nấu ăn thì tốt, hoặc chồng đỡ đần vợ được thì cũng bớt chi phí sinh hoạt, đồ ăn nấu tại nhà rẻ mà nhiều dinh dưỡng hơn.


Vài dòng chia sẻ



:D Bạn ơi cố lện Tớ nắm tay bạn nhẹ


Nhà tớ còn đang khủng hoảng hơn cậu cợ


Nợ thì y như nhà cậu, công thêm chuẩn bị phải trả 21 triệu tiền nhà


Cậu còn chưa nuôi con nhỏ, tớ còn đứa con ( nuôi trẻ con tốn kém vô cùng).


Chồng thì đang chuẩn bị có khả năng trong trường hợp cắt giảm nhân sự (lương chồng thấp, lương tớ thì bằng đúng tiền trả thuê nhà luôn ).


Thế những tớ vẫn cảm thấy tinh thần thoải mái, vì quan trọng là tình cảm vợ chồng mà ban. Bạn có lo lắng quá thì cũng không giải quyết đc vấn đề gì mà còn ảnh hưởng đến em bé . Nên cứ thoải mái tinh thần nhé .



:RaisedEye Từ giờ tới hè có 1 món nợ 20 củ, tới cuối năm thì thêm 1 cây vàng. Còn hơn tháng là đẻ mà trong nhà k có 1 xu, đồ đạc của con thì đi xin hết, mua mới được đúng mấy cái khăn mặt cho con :Crying:


Nói thế thôi còn người còn của. Chi tiêu cũng phải tính toán nhiều.


Cố lên Chiaki



Bạn ơi- cho mình chia sẻ nhé. Cố lên bạn ạ, hãy nhìn lên chả bằng ai nhưng nhìn xuống chả ai bằng mình. Tớ đôi khi cũng tủi thân vì VC nghèo lắm- nhưng biết làm sao đc, hãy biết bằng lòng và vượt qa thôi. Ngày trc tớ có bầu tớ làm hết 39T mới nghỉ- cách ngày dự sinh 1 tuần thôi. Đó là vì tớ sinh ở quê nên tớ mới nghỉ sớm thế kẻo nhỡ đang đi làm mà sinh thì k biết thế nào- mà đúng nghỉ ở nhà 1 tuần tớ mới sinh- mà tớ nóng ruột như lửa đốt- sốt ruột nghĩ bụng bảo giá mình làm thêm đc 1 tuần thì còn đc gần 2T nữa. Tớ ngỗi nhà mà có lúc phát khóc- cứ nhìn xuống bụng bảo con ơi- sao lâu ra thế- ra nhanh cho mẹ đc nhờ (vì k muốn waste time ở nhà mà). Rồi sau khi đẻ 2 tháng tớ bắt đầu đi làm- lúc đó mình cũng khỏe lại rồi- cũng muốn đi làm để có tiền (đương nhiên vẫn đc tiền Bảo hiểm nhưng muốn đi làm sớm- thì sẽ đc 2 lương). Hồi đó cũng phải thuê nhà-toàn tìm nhà nhỏ xinh thuê cho đỡ tiền. Bây giờ thì 2 năm trôi qa rồi- nhà cũng mua đc rồi nhưng vẫn còn cục nợ to đùng. Thôi cố gắng vậy- cho mình chia sẻ với bạn nhé.



Làm ăn không nhất thiết phải cần vốn. Ví dụ như nghề của mình, vợ chồng mình dân thiết kế, mỗi thằng đánh một mảng, toàn nước bọt với bàn phím ăn tiền thôi. Nợ nần phát sinh là vì chơi CK đòn bẩy chứ không cũng không đến nỗi. Mình thì nghĩ thế này, các chị em ở đây mỗi người một nghề, mỗi người 1 hoàn cảnh, thời gian ở nhà và đi làm cũng khác nhau, liên kết lại thành một hội biết đâu có thể hỗ trợ nhau trong công việc.


Ví dụ như bạn Me_Soc ở nhà chăm con và có cửa hàng quần áo, tức là bạn ý có thời gian, có nguồn hàng nhưng lại hạn chế các mối quan hệ và khó mà ra ngoài được. Kết hợp với mẹ nào công sở, có nhiều đồng nghiệp nữ, vừa bán hàng trên mạng, vừa ship hàng, vừa giới thiệu khách hàng, vậy là đôi bên cùng có lợi, ai cũng thêm thu nhập.


Hoặc là mẹ nào giỏi vun vén, tiết kiệm, giỏi xoay sở cũng có thể chia sẻ kinh nghiệm vượt khó của mình với các mẹ khác, hoặc là các mẹ đang thuê nhà, cần tìm nhà tử tế, giá phải chăng để tiết kiệm thêm chi phí,v.v...


Ý tưởng của mình là vậy đó, các cụ vẫn có câu Buôn có bạn, bán có phường. Chứ bây giờ bảo hùn vốn với nhau, nói thật, biết ai với ai mà tin nhau đến thế. Mình chỉ có thể cùng nhau giúp đỡ trong khả năng thôi.



Xuất phát điểm thấp là tình hình chung của các cặp vợ chồng nghèo. Hai vc tớ lúc cưới không có tiền, hai bên gia đình cũng khó khăn nên chi phí tất cả đám cưới là vay. Cưới xong, tài sản của 2 vợ chồng tớ chỉ có tình yêu và sự lạc quan cùng với khoản nợ to đùng với lương chồng 2tr, lương vợ 1tr (năm 2006) và đồng thời có bầu cu tí. (ở nhà thuê, đồ dùng gia đình không có gì đáng giá trừ cái bếp gas 200 nghìn, ko giường, ko tủ...ngủ bằng phản nhé)


Mang thai tháng thứ 8 chồng quyết định vay tiền mua đất 90trieu, hic giờ nghĩ lại mới thấy liều! Cuộc sống túc tắc, tạm đủ ăn đến khi con ốm đi viện thì bán nốt 2 chỉ vàng của hồi môn đi.


Bây giờ cu tí nhà mình 4t, đã trả hết nợ, kinh tế khá hơn,hàng tháng ăn tiêu rồi cũng tích cóp được một ít, mặc dù vẫn ở nhà thuê nhưng mình cũng thấy thoải mái hơn rất nhiều.


Tất cả các kiểu khó khăn trong cảnh nghèo tớ đều kinh qua hết và có vài điều chia sẻ với các mẹ:


- Luôn luôn lạc quan


- Chồng có chí tiến thủ, còn mình thì tiết kiệm hơn đừng nhìn mọi người hơn mình mà đua theo hoặc đố kỵ.


- Tăng xin, giảm mua, nhận sự giúp đỡ của mọi người một cách biết ơn nhất, không mặc cảm, luôn cảm ơn và ghi nhớ những người giúp đỡ mình lúc khó khăn. VC tớ được mọi người xung quanh, bạn bè, đồng nghiệp, ace giúp từ cái nhỏ (Tớ cưới mùa đông, chị cùng phòng cho cái đệm mềm mà chị không dùng nữa... tớ vui vẻ nhận, chị cũng vui vì giúp tớ). Mọi người rất vui vì bây giờ vc tớ đã khá hơn rất nhiều, đã giúp lại được người khác và mối quan hệ tương hỗ rất tốt.


- Dù nghèo cũng phải đầu tư làm gì đó ngoài công việc, đầu tư, vay mượn để mua sắm, làm ăn xong buộc mình phải có trách nhiệm tích cóp trả nợ là một cách nhân nhân tài sản hữu ích mà nhà tớ làm. Tớ nghĩ nếu chỉ tiết kiệm tiền bỏ ngân hàng thì không có hoặc không nhiều mà để ra thì cũng tiêu hết hj.


...


Mong bình an và may mắn cho các gia đình nghèo



Hihi. Em cũng giống chị đấy. Cứ có lương là e đi mua 1 loạt: sữa, bỉm, quần áo ... cho con; đồ dùng cho cả nhà: gạo, dầu ăn, mắm muối... Tiền nhà trả 2 tháng một, giao nhiệm vụ cho chồng, nhưng chẳng lần nào đóng tiền nhà mà mình ko phải bù tiền cả. Tiền thức ăn hàng ngày thì chủ yếu là em đi chợ, nhưng chồng hay về sớm hơn thì chồng đi, khi nào chồng hết tiền thì vợ đưa. Em cũng ko có kiểu hàng tháng chồng lấy lương là phải nộp cho vợ.


Nhà em ko có máy tính, TV cũng chỉ xem mấy kênh free, chẳng cáp hay VTC gì cả, điện thoại 2 vc là 2 cái điện thoại ghẻ - cho con đập thoải mái, tiền điện thoại hàng tháng mỗi đứa hết khoảng 50k. Mua sắm thì cũng chẳng mua gì. Trộm vía 2 đứa con ko hay ốm đau linh tinh. Vậy mà tháng nào vẫn hết tiền tháng ấy. Hô hào tiết kiệm bao nhiêu lần rồi cũng ko thực hiện được. Nợ thì vẫn còn 20tr (tiền chạy việc cho chồng và mua xe). hic hic. Em đang tính vay tiền ngân hàng (kiểu cho vay cán bộ CNV của các ngân hàng hiện nay, mình được trả lương qua ngân hàng đó) để trả hết số nợ kia, còn hàng tháng có lương thì ngân hàng tự động trừ tiền của mình. Còn bao nhiêu thì tiêu, chứ ko thì chả biết đến bao h mới trả nợ được. Toàn nợ ông bà ngoại và chị chồng, mọi người bảo con nhỏ thì cứ đế đấy, nên mình cũng cứ ì ra.