Bài viết này nối tiếp tâm sự của e về vấn đề không muốn thay đổi môi trường sống trong bài viết trước "Em phải làm gì bây giờ". Thiệt là không biết lý do vì sao mà gần 4 năm nay nhà em gặp vận xui liên tục ạ  :((( càng ngày chuyện xui càng nhiều nhất là về vấn đề tài chính, nợ nần quá chừng. Thì trước em có nói đến việc e không muốn về bắc sống lý do sao thì một số người chắc cũng biết rồi, nay trong bài viết này em không nói nhiều đến việc là em muốn hay không nữa, mà em muốn tâm sự là nhà em đang khó khăn bế tắc thế này mà sao nhiều người muốn dồn nhà em vào đường cùng quá mọi người ạ, mà toàn là những người họ hàng thôi mới ghê chứ. Trước ba em bị tai nạn dập 3, 4 đốt sống lưng từ đó không làm được việc gì quá nặng thế nên phải bỏ công việc hiện tại có mức lương khá ổn, phải nghỉ về nhà mua xe ô tô chạy grap. Mà mn biết không? để mua được chiếc xe ấy, nhà em phải vay nợ lung tung, vay người cả chục triệu, người tới cả trăm triệu, mẹ em khuyên ba em đi làm bảo vệ hay công việc nào đấy nhẹ nhẹ ba em không chịu, thế là vay cả mấy trăm triệu về mua xe chạy grap, mà thu nhập chẳng đc gì khách bữa có bữa nghỉ ở nhà 3 4 ngày k có khách. Còn năm nay dịch thất nghiệp, lại càng khổ. Mấy hnay bác gái của em(chị gái ruột của ba em) gọi điện đòi tiền liên tục ( vì nhà bác ấy cũng có điều kiện nên trước cho ba em mượn đến trăm triệu), bác ấy thừa biết nhà e đang bế tắc thế mà lại đòi tiền trong hoàn cảnh gấp gáp thế này, bắt bán xe trả. Chuyện đó e k nói nhiều làm j mà e rất bức xúc là bác ấy nói chuyện với mẹ e quá đáng quá ạ. "Gia đình nghèo như thế chắc có thể tương lai hai đứa con cũng làm công nhân luôn", em nghe xong mà tức muốn nói tiếng đan mạch (nghĩa là ĐM ấy) luôn mn ạ :)). Vì lý do mà mẹ con e bị ba ép về quê là ba muốn về chăm sóc cho bà nội e ở dưới đó, nhà con cái đông ơi là đông nhưng bà chẳng chịu ở với ai nào cả chỉ muốn nhà e về dưới đó ba e thì cứ lo cho bà quá. Mà trong hoàn cảnh thế này nữa một hai bắt nhà e về, ba e nói về đó k muốn làm giàu hay j hết á chỉ muốn về làm tròn nghĩa vụ con cái, ba e nói "mày không về tao bỏ hết cái nhà này, tao phải về lo cho bà" mẹ e nói lại ba mẹ " giờ khó khăn thế này bắt về, lo cho bà còn tương lai chúng nó bỏ à" (chúng nó là e và e gái vì e đang học 12 sắp lên ĐH nên phải lo tương lai khả năng đầu bò của e mà về bắc thì e k vào nổi mấy trường ngoài ấy). Mệt thật sự luôn ạ. Khuyên bà vào đây ở với gđ e bà cũng k chịu, cức bắt về. Hôm qua bác gái e nói e mới biết vì sao bà k chịu vào ở với gđ e, bác e nói ( bà cũng tâm sự với bác nhiều rồi, bà nói nếu gđ m khác đi một chút có khi bà vào ở r), thì nói thẳng nghĩa của câu đó ra là bà nội chê nhà e nghèo ấy ạ :)). Sáng nay mẹ e vì tức mấy câu nói hm qua của bác vì nợ bác cũng nhiều nên mẹ e chỉ nghe k dám cãi, thế là mẹ e vs ba e cãi nhau vì chuyện ấy, ba e thì luôn bênh vực ng nhà của mình, mẹ e nói j đến bác ấy là ba e quát ầm lên "chị ấy k phải ng như thế" ba e còn có ý muốn ly hôn nữa. Trong khi chính miệng ba e nói "bây h ở dưới quê k ai xem tao ra gì nữa rồi", bác ấy là một trong những người khinh nhà e nhất vì nghèo quá, làm j cũng thất bại. Và ba mẹ e cũng nch với bà nội r, nói gđ h khó khăn k thể về luôn đc, còn tương lai của e nữa(chỉ có mẹ e lo tương lai của e thôi ạ, ba e thì lo cho bà :))). Trước h bà nội e k thích mẹ e, mà tính bà thì ng ta nói j bà cũng hiểu theo ý xấu, trưa nay nch với bà tưởng đâu bà hiểu, bà chịu vào đây ở là biện pháp tốt nhất bây h, thế mà bà vẫn bắt nhà e về :) mà mn biết đất bắc khó sống hơn nam nhiều ạ? chưa nói đến ngoài đấy h chẳng ai coi nhà e ra gì, bà cũng thế. Về sống hay về để chết ạ? Sau cuộc nch đó, ba mẹ e chẳng nói j quá đáng hay bất kinh với bà mà bà gọi ngay cho bác gái e kể lại rồi thêm mắm muối vào, làm bác e gọi điện chửi ba e, tính bà hay hiểu khác nghĩa, toàn nói những chuyện k có, làm khó mẹ e rất nhiều ạ có chuyện j bà k bao h nói thẳng gđ e toàn kiếm bác e để nói. về quê mà như thế nhà e sống sao? có một chuyện nhỏ bà cũng giữ trong lòng bực mình mãi. Lúc trước mẹ chồng của bác gái, bà ấy rất tốt bà đã khuyên mẹ e là "thấy nhà cháu khổ bác thương, cháu ở trong này đừng về quê về đấy cháu sống k đc đâu, bà nội coi vậy chứ khó lắm". Người khổ nhất là mẹ e, còn tương lai của e tan tành ạ, e k ngu mà về đấy. Càng ngày e càng k có thiện cảm gì với gđ bên nội hết á. Nhà e bế tắc quá mọi người ơi, k về cũng k đc mà về thì khổ hơn gấp 10 lần.