Chồng quen vợ thật tình cờ qua mạng ,chơi với nhau gần 5 năm , hiểu và thương cho hoàn cảnh của vợ ..., vào 1 ngày cuối năm chồng quyết định cưới vợ ... , bố mẹ , gia đình chồng ngăn cản , bố làm mọi cách để chồng đổi ý ( kể các cách mạnh nhất là từ con , cấm mọi viện trợ về kinh tế từ anh chị em ... ) rồi quyết tâm của chồng cũng thay đổi được mọi ngăn cấm , lấy vợ được 1 năm thì sinh ra ku tí ( chồng cảm ơn trời vì đã cho chồng thằng ku tí ... ) . sau khi lấy vợ chồng bỏ lại hết công việc để ra trung tâm sống ( trước đó 1 năm chồng đã nghe lời bố mẹ về kinh doan tại nhà và đã khá thành công ) . bỏ lại hết mọi thứ để sống với gia đình mới , mọi thứ càng khó khăn khi công việc của chồng ko chính thống và việc tiêu tiền của cả 2 khá thoái mái ... , mâu thuẫn ra tăng khi vợ xen vào cuộc sống của chồng , đỉnh điểm khi vợ ngăn cản việc chồng cho ku tí về nhà nội chơi bằng việc vợ gọi điện bảo chị giúp việc khóa của và gọi bố mẹ vợ đến , chị vợ nói nhiều câu quá đáng cũng như thách thức theo kiểu quan hệ rộng này nọ ...( lúc đó còn kiềm chế cũng như nể chứ bây giờ mà làm thế chắc ăn vả ngay rồi ^_^ ) , mọi việc ngày càng căng thẳng nhưng chồng vẫn tự kiềm chế là ko chửi mắng cũng như đánh vợ ... . rồi 1 ngày vợ kêu chủ nhà đòi lại nhà ko cho thuê nữa vì thế chuyển nhà qua người quen ở nhờ ( cái nì là lý do của vợ ) chồng không đồng ý , vợ vẫn chuyển đồ đạc và mang con đi ( chồng thương con vì thế để mẹ nuôi nó ) , chồng ở lại ngôi nhà thuê 2 tầng lạnh lẽo với nhiều kỷ niệm , bây giờ chồng vẫn nhớ cái cảnh trở về nhà khi vợ đã chuyển nhà đi : 1 căn nhà rộng ko còn lại gì dù là 1 cái móc áo hay 1 chiếc trậu rửa ... , nhìn cảnh đó chồng buồn vô cùng ( nhưng vẫn tự an ui vì vợ mang đi còn cái thứ mà chăm con ) , ở vài hôm rồi chồng cũng chuyển nhà mới , vẫn lủi thủi 1 mình hằng đêm ( chả dám kêu than với bố mẹ ) . thỉnh thoảng qua thăm con vợ vẫn tỏ thái độ tạo khoảng cách giữa bố và con , mỗi lần đưa con đi chơi về nghe con khóc đòi theo bố làm bố đau không nói lên lời , có lần bố đứng ở dưới nghe con gọi bố khóc làm bố cũng khóc theo ,. thời gian trôi qua giờ con cũng đã 3 tuổi rồi , bố cũng bảo mẹ muốn như thế thì ra tòa đi , bố sẽ nuôi con để mẹ đi tiếp ... , rồi mọi thứ vẫn tiếp diễn , hôm nay sau khi bố lấy điện thoại cho mẹ mượn , mở máy ra đọc các dòng sms : em có nhớ anh ko , anh có nhớ em ko , a y e hay e y a ... tuy đã xác định từ trước nhưng nó làm chồng quá sốc ( chồng vẫn mong nếu có như thế thì sau khi ly hôn hãy có ... ) chồng sms cho vợ bảo nếu đã như thế hãy ra tòa đi cho thoải mái , vợ sms lại cười bảo đó chỉ là phép thử chồng , vợ ko thích lấy chồng ... ( cái nì vợ thông minh và bản lĩnh thật ) , qua cafe nói chuyện mãi thì vợ cũng nhận , cũng bào chữa , chồng bảo : mọi việc đã qua chồng có thể bỏ qua nếu vợ có 1 chút níu kéo , ăn năn trước chồng 1 tí , chứ ko phải ngồi cafe rồi bảo chồng thích sao cũng được ... , nhưng bây giờ mọi việc đã khác , khi vợ đã như thế mọi việc thật khó khăn , ngồi nói chuyện cả 2 vẫn rất bình tĩnh và nhẹ nhàng nhưng so chồng thấy chua chát thế , nhìn vợ rơi nước mắt rồi lại bình thường chồng thấy mỉa mai quá ...


chồng về có qua nhà bố mẹ vọ để nói chuyện nhưng ko gặp , buồn quá chỉ biết lên viết vài dòng cảm xúc mong vơi đi phần nào ...


có thể sau khi nói chuyện với chồng , vợ muốn quay lại , nhưng bây giờ có vẻ hơi muộn . chồng ước gì những lời chân thành , mong muốn , sự nhường nhịn ... có thể đến sớm hơn chút ....


khi ngồi viết bài này vợ có sms bảo : sao chồng không thể cho vợ cơ hội để quay lại ...vợ đâu có biết chồng có thể tha thứ mọi việc nhưng sự phản bội của vợ nó làm chồng thế nào ko ...


@vợ : nếu vợ vào đọc những dòng này làm ơn đùng cm , hãy để chồng trải lòng mình chút


@all : trong đây phần lớn là các mợ và 1 số người quen biết vợ mình , vì thế mọi người thường thiên về vợ nhiều hơn cái đó mình cũng ko trách , chỉ mong các bạn đừng cm thái quá ...