Em đã đọc rất nhiều tâm sự trong box này nhưng hôm nay em mới quyết định đăng ký làm thành viên và chia sẻ câu chuyện của mình , mong các mẹ giúp em :) .


Vợ chồng em lấy nhau được 4 năm rùi . Tình cảm và cs 2 vc rất ổn . Chồng em có thể nói là 1 người đàn ông tốt ( dù có những khuyết điểm nhưng có thể bỏ qua được ) .Nhưng thời gian gần đây chồng em mải làm ăn hay đi về muộn nên cũng ko có nhiều thời gian dành cho gia đình, nhiều khi ông ấy về nhà trong trạng thái say khướt, và không còn quan tâm vợ như trước . Em buồn lắm . E đã nhiều lần góp ý vs chồng nên dành thời gian cho gia đình và hạn chế uống bia rượu nt . Đi nhậu vs bạn bè em ok nhưng về sớm 1 chút và đừng nhũn như chi chi mỗi lần về là được , chỉ được vài ba hôm và mọi chuyện lại như cũ dần dần em chả buồn nói nữa . Thời gian này em đang tạm nghỉ ở nhà để đi học nên thời gian rảnh rỗi nhiều khi hay nghĩ ngợi . Chồng đi làm chả bao h có ngày nghỉ lúc nào cũng vò võ 1 mình , lắm khi CN đi đường xuống nhà mẹ nhìn gia đình người ta tay trong tay mà tủi thân kinh . Em dùng fb và hay có những stt tâm trạng , chia sẻ những chuyện buồn mà ko thể nói vs chồng(vì có nói chồng cũng bảo em suy nghĩ lung tung ), thực ra em chỉ muốn có 1 người trò chuyện cho đỡ buồn , và hướng sự quan tâm của mình sang hướng khác chứ ngày nào cũng kè kè căn đo h về , chờ chồng em thấy mệt mỏi quá . Trên fb em đã quen và chat rất thân vs 1 người , có cả nt và gọi điện (e nói dối là độc thân vui tính :Embarrassment:) Em xác định rõ mọi việc chỉ dừng lại ở việc nt và gọi điện thôi tuyệt đối ko có chuyện hẹn gặp nhau , vì thực lòng em sợ nếu em bước chân vào rồi sẽ ko thể có đường quay trở lại nữa . Chỉ cần nt gọi điện và những tin nhắn hỏi han quan tâm em là quá đủ vs em rồi , nó khiến em yêu đời và bớt nghi ngờ để ý chồng hơn Em bắt đầu nghiện những tin nhắn hỏi han quan tâm từ người ấy , thích cái cảm giác khi nghe người ấy nói nhớ mình :-S ( điều này rất lâu rồi chồng em bỏ quên :() . Nhiều lúc cũng lung lay cũng muốn gặp gỡ nhưng lý trí ko cho phép , em vẫn kiểm soát mọi việc ko cho phép mình đi quá xa . Rồi chồng em phát hiện những tin nhắn ấy nhìn vào đôi mắt của chồng em thấy sợ và ân hận kinh khủng , em khoá fb , thay đổi sđt . Chồng em hỏi lý do em cũng đã kể vs chồng nhưng hình như ông ý ko tin em nữa , thật sự khi nhìn ánh mắt của chồng em giận bản thân mình lắm , em yêu chồng vậy mà em lại làm tổn thương chồng em nt :((. Em biết chồng rất buồn và hụt hẫng , em xin lỗi , em mong chồng bỏ qua , cho em cơ hội để sửa chữa lỗi lầm nhưng chồng vẫn im lặng . 1 tuần nay em cố gắng trò chuyện hỏi han quan tâm chồng , đáp lại vẫn là ánh mắt lạnh lùng im lặng ấy . Em có nói vs chồng em sai rồi và em sẽ kiên nhẫn đợi chồng tha thứ cho em . Bây h nhìn thấy chồng như vậy em ko biết làm như thế nào cả , em sợ đánh mất cuộc sống gia đình này vì em còn yêu chồng rất nhiều . . . các mẹ có thể cho em lời khuyên em nên làm gì và làm như thế nào để lấy lại niềm tin nơi chồng ko ???????


p/s : em ko giỏi diễn đạt lắm nên câu chuyện viết ra hơi lủng củng các bố ( mẹ ) thông cảm cho em nhé :(