Các mẹ chịu khó đọc jup e nhé, hơi dài ạ :'(


E mới lấy chồng được 5 tháng (chưa có baby) nhưng quả thật là có cảm giác như sống trong dịa ngục. Chuyện vợ chồng e mau thuẫn và hay thương xuyên cãi vã thì bây jo khó có thể e kể chi tiết và hết được ở đây, chỉ biết nói vài đièu, mong các mẹ ghé qua bài viết này của e rồi cho e xin chút ý kiến để e có thể suy ngẫm a, Về chồng e là thế này:


- Chúng e băng tuổi nhau , iêu từ thời đại học nên việc xưng hô tên trước mặt mọi người (không có từ ANH đằng trước) là dều từ xưa chúng e vẫn thế, mà jo lấy nhau chồng e bắt thay đổi, ban đầu thi bao la truoc mặt bạn bè gọi thế không sao, nhưng truoc mat bố mẹ thi fai gọi là ANH A, ANH B... e đông ý và sửa đổi, nhưng sau đó thì chồng lại để ý việc gọi ANH hay không gọi ANH trước mặt bạn bè, chồng e đang đâu lại đi hỏi 1 người bạn chơi với chúng em là :" truoc mặt mày vợ tao goi tao bằng gì", bạn e bảo :"bằng ...(tên chồng e)" , thì chồng e lại sinh sự với e bảo là thằng kia nó thắc mắc là sao e lại gọi a bằng tên thôi mà ko có ANH (đấy là chồng e tự nghĩ ra), rồi khi chung e nói chuyện, câu hỏi nào của e mà không có từ "hả anh" thi chồng e quy cho e là nói trống không, kể cả câu trước đó e đã nói "anh ơi, ...hả anh", mà câu sau ko có "hả anh", đúng lúc soi của chồng e thì gây sự ngay, cứ như là mún làm bố em ý!


- Mỗi khi vợ chồng cai nhau, chồng e lại goi điện vè cho bố mẹ đẻ của e để nói nhăng nói quậy, thậm chí nói láo, rồi nói sai lệch, đơn cử như là việc e có nấu cơm cho chồng e ăn, nhưng chồng e lại mách là e ko nấu.. cứ thế, chồng e hay "tự nghĩ" để noi cho sướng miệng, nếu thé thì chắc cũng sẽ nói sai lệch về e với bạn bè nhiều, vì e đã từng biết thế rồi.


- Khi tức e mà ko lam j đc em, ko goi điện để khủng bố tinh thần bố mẹ e được, thi băt đầu gọi cho bố mẹ chồng e, cũng nói hết những j chung e cãi nhau ra, rồi cũng là nói sai lệch, đổ tội e ko cơm nước, rồi chuyện sang nhà 1 đứa bạn hàng xóm nó nhờ làm bánh, vợ chồng e chơi thân với đứa bạn đó, hàng ngày nếu nó nhờ gì thi chong e luôn bảo e sang jup nó, đôi khi e ko muon sang thi chồng cũng động viên sang cơ, nhưng hôm đó rơi vào hôm cãi nhau thì chồng e lại mách với bố mẹ chồng là e sang nhà thằng con trai chơi....


- Kinh tế 2 vc thì chồng e làm ra nhiều tiền hơn, chồng e đang di học nhưng có học bổng, nhưng thể hiện rõ là 1 nguoi ích kỷ, chỉ biết lo cho nhà mình, chồng e bảo, việc của bố mẹ vợ là anh trai e fai lo, còn chồng e fai lo hết sức có thể cho ông bà, bố mẹ, và em của chồng em (note: nhà chồng e rất có đièu kiện ạ, bố mẹ vẫn đang đi làm), và chồng e muon đợt này muốn mời mọi ng sang đây du lịch, muốn lo liệu hết từ a-z, e bàn với chồng là mình moi lập ja đình, còn khó khăn, fai tiet kiem, với lai bo me co dieu kien, bo me co the lo lieu dc 1 fan, con minh cung se co trach nhiem lo 1 fan chứ chưa du suc gánh vác hết và ko can thiet, bơi day chi la chuyen di chơi chứ ko fai la việc trọng đại của ja dinh. Tiền chúng e có đc, chồng e dưa mẹ chồng cầm het so tien chong e có truoc khi chung e cuoi nhau vì mẹ bao muon vay, va bay jo can so tieu lon (vai chuc trieu) de lo viec lần này thi chồng e ko muon lay so tien dang gửi mẹ, với lý do sợ mẹ nghĩ là đòi, va bao e lấy cai tien chung e đang tiết kiệm ra, chúng e dang sống ở nước ngoài, ko ng thân, e nghĩ là fai có 1 số tiền phòng thân nên e ko dong y như thế, chồng e bảo sẽ đi vay tiền đẻ dùng vào việc này nếu e ko dong y, và sau do hàng tháng sẽ tích góp để trả nợ, chứ se ko lấy cái tiền mẹ đang cầm ra để tiêu, rất chi là gia trưởng bảo thủ, chồng e bảo, chồng e chỉ có 1 mẹ và 1 em thôi nên fai lo hết sức có thể cho mọi người, e nghe câu này xong rất ấm ức. Xong e bảo, thế a có điều kiện thì cho bố mẹ vợ 50tr để xây nhà đi, nhà đang xây mà, thì chồng e nói : "anh đang la sinh viên, a ko có tiền để cho bố mẹ e xây nhà, đó là việc của anh trai em", thê là e hỏi:"a vừa bảo a lo cho mẹ (chồng) sang đây dư sức cơ mà, sao jo lai bao ko có tiền, thì chồng e nói :"a còn phải lo chu đáo cho mẹ sang đây du lịch ", e tháy rất buôn và chán. chồng e rõ ràng ko còn tôn trọng ý kién của e nữa.


Sau đó chúng e cãi nhau vì ko chung quan điểm, ý chồng e là muốn lo tất và lấy tiền đang nằm trong tay chúng e (lo tất thi hết tầm 100tr), e ko đồng ý, e bảo nếu làm thế thì rach ròi kinh tế, chồng e ko cần fai đưa e tiên nuôi e hàng tháng, e tự lo được cho e, tiền ấy chồng e để làm j mình muốn. Chồng e bảo ko sống đc thế, vậy là chúng e quyet dinh chia tay nhau, chồng e thúc ép e goi điẹn về cho bố mẹ chồng để giai quyết nhanh việc chia tay này, chồng e bảo còn fai dành thoi jan cho học hành, e đành gọi về, nhưng ko nói rõ nguyên nhân , ma chỉ bảo là chúng con liên tục cãi nhau, ko chuyện này thi chuyện nõ,cứ vài hôm lại cãi nhau 1 lần, rất mệt mỏi và ko ai làm được việc gì cả, nen bay jo chúng con thuận tình ly hôn. Mẹ chồng e bảo e hãy ở lại chờ mẹ sang để giai quyết. Sau do me chong e goi cho chồng e, thì chồng e tô tô kẻ hết việc 2 đứa xích mích nhau chuyện kinh tế lo cho mẹ sang đây, rồi lại mách e ko nấu cơm...chuyện kinh tế là chuyện tế nhị, rất khó đẻ nói, và cũng ko nên để mẹ biết, vợ chồng ban với nhau thôi là đủ. nhưng chồng e goi điện về nhà, làm loạn hết lên, bố mẹ chong e thì khó tính lắm, jo mẹ chông e dỗi ko muon sang, thế là e fai nín nhịn, coi như chấp nhận hét những j chồng e muốn, và goi điện về động viên cụ sang, giải thích này nọ, ko biết cụ có hiểu không, nhung chắc khó, vì chồng e đã nói cái j là kinh dị lắm, đổ tội ghê lắm, luôn gán e cái tội tiếc tiền nhà chồng,rồi còn bảo e là e là ng lam ra it tiền nhưng lai muon quan lý cai thang lam ra nhiều tiền, rồi bảo e ko quan tâm đến nhà chồng, trong khi sinh nhật bố chồng hay ai trong nhà e cũng goi điện chúc, vẫn gọi điện về hỏi thăm 1 tháng vài lần, ko thì chat trên mạng, vẫn mua quà gửi về cho mọi người, vậy mà...thế nen bay jo, e sống chăng còn thấy yêu chồng tẹo nào, chỉ thấy 1 sự chịu đựng đè nén, 1 sự tổn thương, 1 sự ko tôn trọng, và jo đây, e đang cố nuốt nước mắt vào trong, để chiu đựng cho đến khi mẹ chồng e sang đây xong về, rồi e jai quyết sau, ko chẳng nhẽ lại làm cụ suy nghĩ, cụ lại nghĩ là vì mình mà chúng nó tan vỡ, chứ thực ra jo e rất ấm ức và nghĩ ko thẻ sống cùng 1 người như chồng e được, có lẽ chúng e ko hợp nhau, chúng e iêu nhau 5 năm mới cứoi, 5 năm qua những tật xấu của chồng e vẫn vậy, và lấy nhau rồi thì thẻ hiện rõ là gia trưởng hơn, e thấy mệt mỏi, và chảng còn muốn nghĩ đến cái j nữa, chỉ mong thời gian tới mẹ chồng sang la thoi jan troi quia thật nhanh, để e co thể thu xếp moi việc.


Mong cac mẹ chia sẻ cho e với :Crying::Crying::Crying::Crying: