Đã mấy lần e xin sự tư vấn của chị em wtt nhưng hôm nay e lại cực kỳ stress, không những thế vấn đề này đã kéo dài rất lâu rồi. Đó là chuyện về một người đàn ông trong tương lai.


E sinh ra trong một gia đình thuần nông, nghèo khó ở MT, gia đình em có 6 anh chị em nhưng trong đó chỉ có mình em là con gái. Nếu như cuộc sống của gia đình em yên ấm, vui vẻ như mọi gia đình khác thì e ko vất vả như thế.


Ngay từ đầu mẹ e đã là trụ cột của gia đình, làm lụng vất vả để nuối các con ăn học, ba em thì trước đây cũng có việc làm nhưng do nghiện rượu nên càng ngày càng đổ đốn ( vấn đề này e sẽ trình bày thêm sau), hiện nay cứ kêu đi làm là đi được 2 đến 3 ngày xài hết tiền rồi về. Chuyện này khiến gia đình e rất mệt mỏi, chỉ có em và mẹ lo.


Anh cả của e có một cv lương cao nhưng do bản tính tiêu pha, đàn đúm bạn bè nên được bao nhiêu tiền đi làm là tiêu hết, đến lúc cty có quyết định đi học nâng cao thì e và mẹ lại là người lo, học trong khoảng 6 tháng mà hết gần 50-70tr( chưa học xong). Anh em thì có yêu và đã dạm hỏi một chị cùng quê, nói về chị dâu này thì e cũng mệt, tính cũng i như ông kia, mãi chơi, vô tư chẳng lo lắng gì hết. Ông kia đi ctac ở đâu là bà í chạy theo ớ đấy, chỉ biết tiêu tiền và ở nhà chơi, trong khi đấy là đã đi dạy 1 thời gian dài mà bỏ. Chuyện này e nghĩ do lỗi của anh cả em. Cuối cùng em và mẹ nói nhiều quá thì bà ấy đi làm CN để trang trải chi phí sinh hoạt, ăn uống của 2 người.


E là con gái duy nhất trong gia đình nhưng chắc do e giống mẹ, tính e hay lo nghĩ, e suy nghĩ nhiều lắm, nghĩ nhiều có lúc mệt mỏi. Từ khi đi học, biết rằng cuộc sống của gd nó như vậy rồi nên e tự làm tự học, đến giờ thì cũng đã xong, cũng có 1 công việc tạm được ( e làm bank), thu nhập ngoài cũng khá ( e tự kinh doanh thêm), e hổ trợ mẹ tiền bạc để nuôi các em.


Cụ thể là nuôi ăn học ở SG cậu thứ 3 và thứ 4, cậu thứ 4 hiện đã nghĩ học tự đi làm nuôi bản thân ( thôi thì sau bao nhiêu động viên, ản ủi mà nó ko chịu thì e cũng đành chịu theo nó, sau này nó muốn học thì tự nó đi học)


Cậu em thứ 3 ( em kế em) học đại học, cậu này là mấu chốt của vấn đề, khi mới vào ĐH cậu ấy đạt một số điểm rất cao, cậu ấy học giỏi nhất nhà. Học được đến năm thứ 2 thì do ăn chơi, lêu lõng rồi kết quả học tập kém, nghĩ học và thi vào một trường CĐ.


Học được đến nay là năm cuối của CĐ rồi, trong quá trình học thì e cũng gây áp lưc nhiều, chị em nói qua nói lại cũng nhiều. Kết quả học tập của 2 năm thì cũng ko phải là tốt, cũng rớt vài môn, e cũng nghĩ thôi thì sinh viên mà thi lại là chuyện bình thường. Nghĩ thế thôi nhưng mà cứ lo lắng, nói chung là lòng bất an.


Tiền tiêu vặt, tiền ăn e kiểm soát từng tí một, e nghĩ với số tiền e ks như thế cậu ấy sẽ ko có mà tụ tập bạn bè, chỉ những khoản vay mượn bạn bè ở ngoài thì e ko biết. E kiểm soát cả 2k mua thuốc. Cứ xin tiền là e la " Mày suốt ngày ko lo kiếm việc làm thêm tự lo bản thân tiền tiền cái gì ?"


Nhiều khi bực mình quá lại la um sum " Sao ăn xong ko có rửa chén?" . Bình thường nếu e nấu cơm thì em ấy sẽ rửa chén và ngược lại. Nhà cửa thì thấy dơ là quét.


Nhưng cái tính ham chơi của cậu ấy thì em hơi mệt.


E ko biết do em kiểm soát tiền quá chặt như thế hay sao mà cậu ấy toàn biện lý do để xin tiền, ví dụ đi học từ nhà lên trường đi 2 tuyến xe bus, về 2 tuyến thì khai lên 6 tuyến để lấy tiền. Gặp mẹ e là xin tiền đủ mọi cách, ............. nói chung là nói đủ lý do để xin tiền.


Tính của e thì hay suy nghĩ, như sáng sớm hôm nay, thực tế là chưa vào nhập học mà cậu ấy bảo lên trường lấy lịch học ( e thấy cu em vẫn hay xem qua trang web trường ), e hỏi sao ko xem online, nó bảo ko có. Vẫn cứ đi, trong tay ko có một đồng ( do 2 ngày trước ngày nào cũng xin e tiền hút thuốc ).


Lúc đang mặc đồ e biết ngay nó sẽ xin nên nói đại " Đi thì đi ko có xin tiền đâu, đi chơi thì bảo là đi chơi ". Nó im lặng rồi đi.


E ở nhà, suy nghĩ, nhức đầu, nghĩ lung ta lung tung ( nhở đâu nó làm dại vì có vài lần rồi ) lại khổ cái thân em.............


E gọi điện " Trưa nay 10h D đã về chưa?" " Nếu về giờ đó thì nt chị N dẫn đi mua cho đôi dép mà đi học ".......


Nghe nó trả lời xong rồi thì e thở phào, ngồi đây, hơi nhẹ nhõm rồi nhưng mà vẫn còn vấn đề lớn cần suy nghĩ. Chả là sắp tới e theo chồng về quê, chắc chắn ở trong đây nó phải tự lo, tự học, e ko thể kèm cặp được nữa. Một mớ câu hỏi được đặt ra trong em:


- Ở với ai, ai tốt ai xấu?


- Có tụ tập bạn bè thường xuyên khi vắng mặt mình hay ko ?


- Cho bao nhiêu tiền ăn một tháng là vừa đủ ( ko thể dư dã, trong đầu e định là sẽ cho 1.5tr tiền ăn chưa kể tiền nhà, tiền học phí.........)


- Sau này ra trường liệu nó cỏ đủ kiến thức để tự lập nghiệp. Cũng muốn cho nó đi học anh văn vi tính nhưng mà sợ nó lại nói dối nên chưa biết thế nào. E nghĩ bụng " Uh, thi chị đã cho học, mày có học hay ko là chuyện của mày, sau này đừng có hối hận ", nhưng sao em nghĩ đi nghĩ lại sau này nó thế nào rùi cũng mình lo.


E cứ lẫn quẫn trong cái mớ bòng bòng như thế. Các chị có yến kiến cho em với. Mệt mõi lắm rồi.