Chào các chị em. Em thỉnh thoảng vẫn theo dõi WTT nhưng chưa từng có topic nào để xin lời khuyên của các mẹ. Nhưng nay nhà em có 1 sự vụ mà e thật sự đang rất bế tắc nên lên đây chia sẻ thật lòng và mong các mẹ cho những lời khuyên khách quan và thấu đáo vì e đang trong tình trạng rối như tơ vò. E sẽ kể tóm tắt câu chuyện ntnay. E và chồng yêu nhau hơn 4 năm và đến nay lấy nhau đc gần 9 năm. Chúng e có 2 đứa con trai (gần 5 tuổi và hơn 2 tuổi) kháu khỉnh, đáng yêu. Vc em sống ở HN nhưng chồng e là dân công trình hay đi công tác nên chủ yếu em chăm con và có sự hỗ trợ của ông bà nội (em ở chung với bố mẹ chồng). Giữa năm ngoái 2017 chồng em đi công tác ở trong Vinh - Nghệ An có quen 1 con bé làm ngân hàng và đã có quan hệ ngoài luồng với nó đến nay cũng 1 năm. Đến ra Tết năm 2018 cả nhà em phát hiện là công việc của chồng e trong đó đã kết thúc nhưng vẫn ở lại với con đó nên cả nhà đã bắt fai về HN. Chồng e cũng dùng dằng mấy tuần mới chịu về vì đang đắm đuối với con kia. Con kia có 1 con trai 5-6t gì đó và cũng đã bỏ chồng. Khi về đây cả nhà đã họp gia đình và nghiêm cấm chồng e ko đc vào trong kia nữa và chồng e ok. Và về đây thì chồng e chưa tìm đc việc làm mới. Tính đến nay là nửa năm thất nghiệp. 1 mình em đi làm ở cty lương 7-8tr nuôi 2 đứa con và ông bà có hỗ trợ thêm 1 ít. Nhưng quan trọng là khi về đây chồng e ko hề có thiện chí xây dựng gia đình. Công việc đã ko có hoặc là chưa ưng nên ko chịu đi làm mà cứ thích đi đâu thì đi như 1 ng sống tự do. Lạnh nhạt thờ ơ cả với bố mẹ và vợ, con thì thoảng còn đùa chơi 1 chút chứ ko có gì hơn. Qua thông tin bạn thân của chồng e , e khai thác đc rằng chồng e có nói với đứa bạn thân là chồng e ko còn tình cảm với em mấy năm nay rồi và quãng thời gian sống trong Vinh với con bé kia cảm thấy rất hạnh phúc. E nghe mà đau lòng ntnao thì chắc các mẹ cũng hiểu. Chồng e đi công tác nhiều nên cũng có phần nhạt nhẽo với vợ hơn trc nhưng thường 2 tuần về 1 lần thì cả nhà vẫn khá vui vẻ bt, các dịp lễ tết vẫn đi du lịch chứ ko đến mức như chồng e giờ nói 1 câu ráo hoảnh đầy hiển nhiên khiến nghe mà sốc óc như vậy. Và từ tháng 5 chồng e về đây cho đến bây giờ tháng 11 thì công việc là ko có. Cái đó cả nhà cũng tế nhị ko ai nói j quá đáng sợ tự ái mà chỉ động viên khuyến khích. Còn vấn đề chính là thái độ nửa năm qua là ko quan tâm gì đến gia đình vợ con. Khi có việc cần nói thì xưng tôi cô với e trong khi e là ng ko hề có lỗi j. Rồi cv ko có nhưng suốt ngày đi từ sáng đến tối ko biết đi đâu, cơm ko ăn, để phần rồi lại phải đem đổ đi. Nói chung cả nhà e khổ sở và ko hiểu nổi giờ chồng e lại thay tính đổi nết như vậy. Cách đây 1 tháng chồng e nói với cả nhà đi Hải phòng có việc 2 hôm nhưng rồi đi tận 4 hôm. Cũng ko biết đc là đi HP thật hay ko. Nhưng đỉnh điểm nhất là hiện tại cách đây 2 tuần chồng e tự ý bỏ đi ko nói với ai. Đến hnay là 10 ngày rồi ko về. Và 100% là chắc lại vào với con kia. Cả nhà e ko ai thèm gọi nữa vì thuộc dạng bất trị rồi. Trc đây còn biết sợ mà nói dối đi HP nhg giờ thì đi 1 cách bất chấp ko coi ai ra gì cả. Bt bố mẹ chồng e mắng chửi nhiều lắm nhưng giờ bà bảo kệ nó. Coi như ko có đứa con như thế vì bà quá đau lòng và mệt mỏi rồi. Giờ e biết đc rằng tình cảm chồng e đối với e ko còn j nữa mà đang rất hạnh phúc với con kia thì e đang tính cách ly hôn. Xin các mẹ đừng khuyên e là kéo chồng về vì nói thật tình cảm của e cũng chả còn khi chồng e đối xử với e như vậy. Hơn nữa ai cũng có cái tôi của mình, khi biết ngta chả còn tình cảm với mình nữa thì ra sức níu kéo làm gì. Cái mà e cứ fai lăn tăn e ngại mãi là e ko đủ khả năng tài chính nuôi 2 đứa nên e ko dám tự tin ly hôn. Thế mới nhục các mẹ ạ. Chứ sống kiểu này e ngột ngạt và ức chế lắm. Bố mẹ chồng e thì rất thương e và 2 đứa nhỏ nên bảo rằng nếu ly hôn thì 3 mẹ con cứ ở lại đây còn chồng e mới là ng fai ra đi. Nhưng e nghĩ ông bà tức giận thì nói thế chứ ko ai chối bỏ con mình đc. Chồng e đi rồi sẽ quay về. Con cái dù có là tội phạm thì vẫn là con của bố mẹ làm sao ruồng bỏ đc. Mà e thì giờ ko muốn sống chung cùng 1 nhà, ko muốn nhìn thấy, ko muốn liên quan đến. E thật sự rất muốn ra đi với 2 đúa con mà tài chính thì ko đủ. Ah chưa kể là vài năm gần đây vốn liếng 2vc e rút ra đưa hết cho chồng e làm ăn nên giờ e ko còn 1 đồng tiền tiết kiệm nào. Cái này bạn bè bố mẹ ai cũng nói em ngu em dại fai giữ lại 1 ít cho mình nhưng khổ ai mà biết trước. Trc đây vc vẫn bt, e tin tưởng chồng e nên nào đề phòng gì. Chồng cần tiền làm ăn e rút ra đưa hết. Thế nên giờ e mới rơi vào hoàn cảnh nếu ra đi thì trắng tay như thế này. Nhà bố mẹ đẻ e thì nghèo, ông bà giờ đang ở nhà vc em trai e. Còn cái nhà của ông bà thì là nhà cấp 4 đang cho thuê. E đang tính ly hôn thì về đấy ở nhưng chỉ là tạm thời vì cái nhà đó sau này dù gì cũng fai chia đôi (em và em trai em) thì tương lai của các con e cũng rất khó khăn. Giờ e xin các mẹ lời khuyên e có nên ly hôn hay ko? nếu ly hôn con e tương lai sẽ khổ hơn. Nếu ở lại thì chúng sẽ đc hưởng hơn nhưng mà e sẽ fai sống trong tinh thần ntnay. E giờ rối quá ko biết nên làm sao nữa ..........