Buồn quá, nhìn xuống bụng lại muốn khóc. Mình đang nghĩ hình như mình sai khi kết hôn, 30 thì đã sao? Mình có mất tự tin về bản thân đến thế ko? Mình kết hôn được gần 1 năm. 2 vợ chồng bằng tuổi nhau. Chồng làm ngành xây dựng, vợ làm công ty truyền thông. Từ khi quyết định lấy nhau tình cảm đã nhạt nhẽo, đến khi lấy nhau về thay đổi trạng thái quan hệ thì có thay đổi chút ít. Về tài chính : tiền ai nấy tiêu, anh có nhiều tiêu nhiều, em có ít tiêu ít, ko ai quan tâm đến tiền của ai. Chồng lo tiền hàng tháng đóng tiền ăn cho mẹ chông vì ở chung với bố mẹ và anh chị chồng. Vợ là 1 con bé nhìn vẻ ngoài ko hiền lành nhưng thực tế lại là 1 đứa chịu nhịn rất giỏi dù trong bất cứ hoàn cảnh nào vẫn nhịn.


Chồng mải chơi, thích sĩ diện với bạn bè xã hội và được xã hội luôn khen bằng các mỹ từ : thoáng tính, tốt tính, galang... nhưng thực tế từ hồi cưới chưa đưa nổi cho vợ 1 triệu tiêu, mặc dù có thể mời cơ quan bạn bè đi ăn nhậu 4,5 triệu 1 bữa.


Vợ cũng là 1 đứa tham vọng, lúc chưa chồng cũng vay tiền ngân hàng chung với mấy người mở công ty kinh doanh, nhưng mọi việc ko thuận buồm xuôi gió, đổ bể và lại chịu khó đi làm thuê kéo cày trả nợ, co kéo làm sao cho vừa đủ tiền tiêu hàng tháng, vừa đủ tiền học ( văn bằng 2) vừa đủ tiền trả ngân hàng...


Cách đây 4 tháng vợ mang bầu. Chồng phấn khởi đưa cho 10 triệu nói rằng đây là phần em nuôi con, vợ mắt tròn mắt dẹt mừng rỡ ko phải vì tiền mà vì thái độ tích cực của chồng. Được 2 tuần sau chồng gọi điện : Mang tiền về gấp cho anh để anh thêm tiền đầu tư chứng khoán, vợ lẳng lặng mang về, chồng đầu tư ít cổ phiếu ( lướt sóng thôi ), sau khi bán đi cũng ko thấy đâu nữa, nghĩ bụng thôi chồng tiêu hết thì thôi.


Gần đây công việc của chồng ko suốn sẻ, bắt đầu thời kỳ soi mói vợ. Chồng viết 1 bài trên blog cá nhân đại loại nói rằng vợ là 1 đứa lừa đảo, thùng rỗng kêu to, chỉ tỏ ra giỏi giang chứ thực tế chả có gì... Chồng cứ hi vọng rằng mẹ vợ bán nhà và chia tiền để chồng mua ô tô, nhưng mẹ vợ thì ko thích chồng, nhà mẹ chỉ có 3 mẹ con- toàn con gái, từ khi làm rể chồng chưa đóng hộ được 1 cái đinh, mẹ vợ ốm cũng chưa được 1 lời hỏi thăm, mà toàn hỏi thăm qua vợ rằng mẹ đã bán nhà chưa?


Tối nay chồng tự xuống bếp rang cơm ăn, mẹ chồng thắc mắc, vợ cũng chỉ giải thích rằng anh ý đang ko vui cv thì thế thôi mẹ ạ. Tiện thể cũng nói luôn cái tính tiêu hoang của chồng để mẹ chồng biết để mẹ chồng ko hiểu rằng mình nhiều tiền lắm. Mẹ lên gác tâm sự với chồng, chồng nói với mẹ chồng : Nó chỉ biết đi chơi, đi làm về ko đúng h, tiêu tiền hoang phí...nói xong là bỏ đi chơi ngay.


Mẹ chồng lên phòng vợ, phê bình rằng con đi ko đúng h để chồng kêu ca, vợ vừa khóc vừa nói : cơ quan con đến nhà hơn 10 cây số, cũng phải đi chứ, mất nửa tiếng là ít...


Nói thì nói thế chứ mình biết con bà thì bà sẽ hiểu tính. Thật sự chán nản quá, mẹ đẻ thương con lắm, cứ bảo về ở với mẹ hoặc nếu ko thích sẽ thuê cho cái nhà, cấm thằng kia ( chồng ) gặp mày luôn, cháu tao tao nuôi. Muốn con có đầy đủ cả bố lẫn mẹ, nhưng nếu cứ phải sống phụ thuộc cảm xúc của người ta thì mệt mỏi biết mấy, người ta vui mình được vui, người ta buồn, mình phải buồn. Chỉ thương con, chưa ra đời đã chứng kiến toàn thứ ko vui, ngày nào cũng nước mắt.