Chào mọi người.


Sở dĩ em lên diễn đàn kể chuyện gia đình của mình ra vì thứ nhất là em ko biết phải nói chuyện này với ai, và thứ hai là em muốn nghe những lời khuyên khách quan nhất từ phía mọi người.


Em và chồng yêu nhau 3 năm, cưới cũng được 3 năm rồi. Nhà chồng e khá giả còn nhà e thì ko. Hồi cưới nhau e vẫn đang học năm cuối, 1 năm sau mẹ đẻ e qua đời. Từ ngày cưới đến nay e vẫn sống phụ thuộc vào gia đình chồng, dù giờ đã đi làm nhà nước nhưng chưa có lương, còn công việc bán hàng trên mạng thì chỉ thêm thắt được chút ít cho bản thân. Đối với chồng và gia đình chồng thì em ko có tiếng nói. bố mẹ chồng em, tuy lo toan chu đáo cho con cái nhưng lại rất áp đặt. Mọi sự em đều nghe theo sự sắp xếp của gia đình chồng. Dù trong lòng em ko thoải mái chút nào nhưng bên ngoài em vẫn là 1 nàng dâu biết nghe lời, vì đó là cách duy nhất để sống trong gia đình chồng e, và e chấp nhận điều đó.


Chồng e yêu vợ, thương con, chịu khó làm ăn. Nhưng chồng e gia trưởng, bảo thủ, lạnh lùng, vô tâm. Chồng e ko thích e mặc diện, mặc váy,ko thích em tham gia vào chuyện nhà chồng. Ngoài bản thân em ra, chồng e ko quan tâm đến cuộc sống xung quanh em. Anh trai e, chồng ko quan tâm. Bạn bè e, chồng ko cởi mở, đồng nghiệp e, chồng ko thân thiện, dù chúng e làm chung cơ quan, nhưng khác phòng. Trừ khi là công việc gia đình, còn những việc liên quan đến mối quan hệ của e ( liên hoan hội bạn bè, thăm hỏi,du lịch...) chồng ko bao giờ đi cùng e. Trong danh bạ điện thoại của chồng ko có 1 số nào của bạn bè e, đồng nghiệp e. Anh trai e đặt cọc tiền mua nhà và báo cho e. E rất vui. Về e kể với chồng, chồng e vẫn ngồi chơi game ko phản ứng gì. Anh trai e lấy nhà, giao chìa khóa. E cũng rất vui. Về kể với chồng, chồng đang nhắm mắt, mở mắt ra nhìn e rồi lại nhắm mắt đi ngủ tiếp, ko nói 1 lời. E buồn chồng e chuyện gì, có trách nhẹ nhàng mấy câu, chồng em dỗi. E dỗi chồng em chuyện gì, chồng e cãi phủ đầu rồi quay ra dỗi em luôn. Bao chuyện gia đình, bạn bè, công việc, dẫu có tâm sự vs chồng, chồng e cũng thờ ơ, rồi còn vẫn ngồi chơi game. Mà ngoài chồng ra, e ko biết chia sẻ với ai. Những chuyện ấy, tình trạng ấy cứ lập đi lập lại, mãi trong vòng luẩn quẩn như thế. Và giờ e, dường như e ko biết phải cố gắng như thế nào nữa.


Mấy hôm nay có người con trai hay nhắn tin cho e. Tình cờ gặp nhau ở 1 đám cưới, nhưng ko hề nói chuyện vì em ko để ý, chỉ người ấy để ý e thôi. Người ấy chưa có gia đình, và kém tuổi e. Dù biết e có gia đình rồi nhưng vẫn nhắn tin và chỉ bảo muốn làm bạn. Em thì ko muốn rắc rối, 2 lần nhắc là đã có gia đình rồi. Và e chỉ nhắn tin qua loa, lạnh lùng thôi. Nhưng thú thật, đọc tin nhắn của người con trai ấy gửi cho e, e có 1 cảm giác rất khó tả. Nhưng chắc chắn ko phải là tình yêu hay rung động gì hết. Có lẽ là cảm giác đc trò chuyện, đc quan tâm. Cả ngày e cứ chờ tin nhắn đến, dù là e ko nhắn lại hoặc có khi là nhắn lại lạnh lùng. Tất nhiên là người ấy ko biết cảm giác cùa e rồi.


Có thế nào e cũng ko bao giờ nghĩ được là mình đang giấu chồng để trò chuyện với người con trai khác. E ko biết đấy có phải e đang chán chồng ko, hay e đang bắt đầu ngoại tình tư tưởng. E cứ thấy rằn vặt và mâu thuẫn, một mặt muốn tiếp tục giữ liên lạc để cảm thấy vui, một mặt sợ lâu dài sẽ làm tan vỡ gia đình. E có xấu xa lắm ko mọi người. Mọi người ném đá e cũng được. Nhưng e mong mọi người có thể chia sẻ vs e. E ko biết phải tâm sự với ai cả.


Cảm ơn cả nhà đã đọc.