Em năm nay 24t,lập gia đình cũng được 2 năm rồi, 2 vch e sống rất hạnh phúc và khá đầy đủ về kinh tế. Phải nói là em rất cảm ơn ông trời vì đã cho em lấy đc người chồng tốt như chồng em. Em ko làm ra tiền, vì trước kia em học về ngoại ngữ,nhưng bị đuổi từ năm t2 vì nghỉ quá nhiều. Thời gian đấy em nghỉ học vì máu mê kinh doanh, kiếm đc tiền nhiều nên suy nghĩ nông cạn là "cần gì học cũng có thể kiếm đc khá thế này",sau đó em chuyển sang mở cửa hàng quần áo, rồi lấy chồng, đến lúc cưới em mới quyết định đi học lại,vì nghĩ dù sao cũng cần phải có cái bằng để ổn định cuộc sống,năm 22t,e học trung cấp KT,và đến giờ đã chuẩn bị tốt nghiệp. Cửa hàng quần áo thì chồng em ko muốn em lặn lội đi lấy hàng xa xôi nên ko đồng ý cho em làm nữa, sợ em vất vả, đặc thù nghề nghiệp của chồng em ko thể đi ra ngoài VN nếu ko đc phép nên anh ấy lo lắng nếu em đi mà ko có anh ấy. Trước kia em vẫn đi với bạn, với ng nhà,chả sao hết,nhưng chồng đã muốn thế thì em cũng nghỉ. Vậy là em chẳng có thu nhập nào nữa ngoài 1 số tiền tiết kiệm. Chồng em rất chịu khó,làm đủ mọi thứ miễn là kiếm tiền chân chính,vì nghề của anh thu nhập chẳng đc bao nhiêu.Làm được bao nhiêu tiền chồng em đưa hết cho em,em muốn mua sắm tiêu pha thế nào thì tùy em,miễn sao em thoải mái và vui vẻ. Chồng em rất chiều em,1 tuần thu xếp xin nghỉ để đưa em đi chơi, ăn uống,mua sắm,tối ăn cơm xong lại đưa em đi loăng quăng,ăn kem,uống nc,ngày lễ ngày tết ko bao giờ quên mua quà tặng vợ. Phải nói là em rất hạnh phúc và chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ ngoại tình cả,cho đến khi tình cờ em gặp anh.


Ngoại hình của em thì khá xinh xắn( ng ngoài nhận xét) cho nên dù em có chồng rồi vẫn ng nọ ng kia cưa cẩm,theo đuổi, ra đường bị cơ động hay giao thông bắt ko bao giờ phải gọi cho chồng,mà ngta toàn tự cho rồi xin sđt,tất nhiên em ko bao giờ cho,em thấy chuyện trao đổi sđt để nt qua lại thật sự nhố nhăng vô cùng. Nói thế để mọi người hiểu em ko phải đứa lẳng lơ.