hizzz...ko biết tự bao giờ, mình laị ko ưa má chồng như bây giờ, có lẽ từ lúc sinh con ra thì phải.


hiz...bà nói ra câu nào mình cũng khó chịu, bực bội, dù biết là mình phải thương bà, quý bà, vì bà có thương thì bà mới nói.


hiz...nhưng tội cái là mình ko thích ai nói nhiều, đem so sánh cái này cái nọ, từ ngày sinh con ra, bà luôn đem con of nhỏ em chồng ra mà so với con mình, lúc trc nó thế này thế nọ, rồi nhỏ em chồng chăm con thế này thế kia, ngày nào mình cũng nghe bà lảm nhảm hết so cái này thì so cái nọ...riết mình ác cảm với bà luôn, bà mở miệng ra câu nào là trong bụng mình muốn thót ra 1 câu "má im dùm con"....hizz.


ko những chiện con cháu, mà chiện thằng chồng cũng vậy, mình buồn bực tâm sự với bà, bà điều bênh vực con trai bà, nên mình đành im lặng khi có chiện ko vui hay bất cứ j...tối ngày mình cứ im lặng, hỏi thì nói, ko thì thôi, chơi với con..


thấy chán ngán vô cùng, mệt mỏi vô cùng...đi cũng ko đc mà ở cũng ko xong.