Thật sự không biết phải bắt đầu từ đâu nữa. Em mới kết hôn được gần 1 năm, 2 vợ chồng wen nhau được 6tháng là kết hôn luôn. Em cũng không biết chồng em là người hờ hững vô tâm hay thật ra anh không hề có tình cảm nào với em. 2 vc em kinh doanh công việc của gia đình e để lại, anh không hào hứng nên gần như mọi việc em phải làm, công việc của em bừa bộn nhưng chỉ cẩn hôm nào em nấu cơm k vừa ý là a mặt nặng mày nhẹ, nhiều khi em chỉ nhờ anh làm 1 công viêc nhà j đó đơn giản anh cũng k làm, trong khi em bận làm việc, còn a thì chơi game. Nhưng em nghĩ đã là vc thôi thì e k chấp nhặt, chưa con cái nên chìu a được ngày nào thì chìu. Nhưng cái em nhận được là sự hờ hững đến đau lòng. Em còn trẻ, e là phụ nữ, dù có mạnh mẽ, có giỏi giang thì vẫn là phụ nữ, vẫn cần ng đan ông cuả mình yêu thương chăm sóc. Nhưng anh thì k, anh luôn coi những chuyện đó là cái j đó k cần làm, em nhờ anh chở e đi công việc, đi gặp khách hàng, vui thì anh chở đi, còn buồn thì k, anh kêu mệt trong khi phần lơn thời gian là chơi game, em buồn lắm mọi người ạ, em k dám kể với ai, em k muốn mọi ng thương hại em, em âm thầm chịu đựng, em mệt mỏi, đau khổ, mỗi lần nói tới là anh im lặng, k thể giải quyết được gì. Những khi vc có tranh cãi, anh sẵn sàng nặng lời xúc phạm em, a kêu em biến đi, kêu em im đi, nạt nộ e, nhìu lúc còn chửi thề, em thấy mình tổn thương ghê gớm, trước h e sống wen được mọi ng iu thương, wen được tôn trọng, chưa ai nỡ chữi thề với e, nhưng a sẵn sàng làm vậy, khi hết giận hì a lại nói tại tính a nóng wá.


Và hình như nước mắt không có tác dụng với ng đàn ông của đời em, em k là người hay khóc, nhưng những lần cãi nhau em đều k thể cầm được nước mắt, em khóc như đứa trẻ lên ba bị mẹ đánh, còn anh thì dửng dưng, vẫn điềm nhiên ngồi chơi game, hình như chỉ em mới coi anh là chồng, còn anh coi em là người dưng


Em có vi khuẩn HP trong dạ dày, em uống thuốc hình như dị ứng, em mệt mỏi, em hay tức bụng vì uống thuốc, rồi vào 1 tối em đau dạ dày wá, e nằm trong phòng rên hừ hừ, anh chơi game xong, lên đi ngủ, thấy e đau la em sao ăn uống k điều độ, đau thì uống thuốc vô, mà khuya rồi, làm j còn ai bán thuốc, em ôm bụng rên rỉ đau đớn, 1 lát sau thì chuyển sang đau như đau ruột thừa, em đã ước j a có thể ôm em vào lòng và xoa bụng em cho em đỡ đau, nhưng không, anh nạt lên, đau thì uống thuốc làm j mà rên um sùm, nhức đầu wá, ai mà ngủ được, em tưởng như chết đi được mấy anh chị ạ, lúc đó nếu chết được chắc em chết, em thấy mình k bằng 1 ng dưng, em đau lòng wá, em khóc, em phải đi xuống dưới nhà ngồi, em sợ em rên a k ngủ được lại nạt em, em đau lòng lắm, em thức cả đêm, em nghĩ rất nhiều, em khóc rất nhiều, và em nghiệm ra rằng, anh k hề yêu em, mà với ng k yêu mình thì dù mình có làm j thì cũg k thay đổi được, nên em quyết định chấp nhận, em quyết định viết cho anh 1 lá thư, nội dung đại loại là em cảm thấy anh k hề yêu em, nhưng em vẫn sẽ yêu anh, vì em k muốn đánh mất anh, sau đó em về quê ba mẹ em mấy ngày, anh nhớ em, đt cho em hằng ngày nt hằng ngày, nhưng thật sự tình cảm đó k thấm vào đâu cả. Em vào lại SG, tụi em cũng đã có 1 thời gian ngắn vui vẻ. Em hỏi anh em về wê anh có nhờ em k, a kêu k, vì k có e a vẫn sống bình thường, mọi việc a đều tự làm được, đời này sao a vẫn sống được, e nghe tim mình đau nhói. Tối nay anh đang ngôi chơi game, kêu em làm cho anh tô cơm, em thấy mà hình là game j đó lạ lạ, e cầm chuột định rê vào sát để xem cho rõ, anh nạt nộ, kêu sao lại đụng là lúc a đang chơi, a kêu em biến đi, nói nhìu wá, em nói anh cư xử k ra người 1 nhà, anh kêu thì có phải người nhà đâu, người dưng mà, em đau lòng wá, em nói vẫy thì chia tay đi, anh kêu ừ muốn thì mai anh dọn khỏi nhà. Nhìu khi em k thể hiểu nổi sự ích kỉ của anh,sáng chỉ cần e ngồi máy tính của a, thấy anh mà k đứng dậy cho a chơi game là em trừng trợn hoặc giận dỗi bỏ đi, em k hỉu nổi, em mệt mỏi lắm. Trước lúc đám cưới a cũng chìu chuộng em, cũng yêu thương em. Thật ra nhiều khi em thấy anh cũng rất thương em, nhưng đa phần hờ hững như vậy


Mọi người ơi, hôn nhân mà chỉ 1 mình em vun đắp thì làm sao hả mọi người. Em trước h trong mắt mọi người luôn mạnh mẽ, em cũng được nhìu ng quý mến vì e luôn đối xử tốt với mọi ng, mọi ng ai cũng tưởng anh luôn chìu chuộng em, ai cũng nghĩ e hạnh phúc, và em k dám kể với ai, em k biết phải làm thế nào, em thấy mình k còn là mình trong cuộc hôn nhân này, em thấy mình k hề được tôn trọng chút nào, em đau lòng wá