Các mẹ à,


Em lấy chồng đã 3 năm nay, con em cũng đã được 19 tháng, các bạn của em, vì có 1 người chồng ko rượu chè, ko thuốc, đàn đúm hay trai gái và lại lúc nào cũng lo cho vợ cho con.


Nhưng chính em,em đang và đã sống được 3 năm nay,e uất ứ, gò bó đến ngột ngạt các mẹ à! Bởi ảnh tiết kiệm mà cái tiết kiệm đó với em không biết có phải là sự bủn xỉn không???:(:(:( Tôi cũng đi làm nhưng làm văn phòng lương bèo bọt có 3-3.5tr chừng ấy mua những thứ lặt vặt cho tôi và con, còn lại đi chợ được khoảng vài ngày,gửi riêng khoảng tiết kiệm 1,5tr-2tr tùy tháng (đó là khoảng nhất định để dành phòng thân hoặc mua nhà mua cửa vì chúng tôi đều ở trọ) hết tiền tôi nói với anh. Anh đi rút tiền lương ck đưa tôi,100k, 200k...hết tiền ảnh lại đưa tiếp chừng ấy. Nhiều lúc khổ lắm các mẹ à, có việc gì bất ngờ tôi cứ phải nói ck, đợi tiền chồng, có hôm vì không mua cháo được cho con tôi cũng không đủ tiền để mua 1 lon bột 50k, 60k cho nó nữa chứ.Buồn lắm các mẹ à! Từ ngày lấy ck đến giờ tôi chẳng còn biết mua món đồ yêu thích là gì, tôi chỉ biết nó mất bao nhiêu tiền, càng rẻ càng tốt. Mua quần áo, đồ chơi cho con ck cũng nói chứ đừng nói là đến quần áo tôi. Thỉnh thoảng về thăm ba mẹ mà trúng dịp tôi hết tiền, muốn mua gì cho bà ăn, muốn cho bà 200-300k cũng là 1 vấn đề các mẹ à. Ck tôi lương cũng chẳng nhiều nhặn gì koảng 7-8tr thôi, tôi thừa biết sống tiết kiệm để mua đất ở chứ nhưng theo kiểu quản lý của ck tôi thấy chán nản quá các mẹ à! Đấy là chỉ tiền thôi các mẹ à!:(:(


Chồng hơn tôi 8 tuổi, là 1 con người áp đặt, lúc nào cũng cho mình là đúng, có chuyện gì không vừa ý ck la mèn suốt, bực quá tôi nói lại là nhận ngay cái trừng trợn mắt, không thì ăn đấm liền chứa đừng nói là tát tai thôi, cứ thế tôi đã chịu mười mấy trận nắm tóc, đấm bậm mắt mặt mày rồi. Đến đây tối không thể cầm nước mắt khi kể lại rằng trước mang thai, trong thời gian mang thai,sinh con nằm trong tháng, thôi nôi con, con được 19 tháng và đánh bất kể đâu nếu tối nói lại: trên đường đi, ở phòng trọ hay tại nhà mẹ đẻ tôi. Các mẹ đã nói đúng có 1 lần thì sẽ có nhiều lần khác - bài tôi đã hỏi ý kiến các mẹ khuyên khi bị ck đánh (lúc đó là bồ ). Khổ lắm các mẹ à! Giờ đây tôi viết lên đây là lúc tôi xõa đầu tóc bù xù che đi những vết bầm cạnh mắt tại văn phòng làm việc. Mà nguyên nhân của những trận đánh nào phải toc tát lắm đâu các mẹ, cũng chỉ là ý kiến trái chiều, chuyện con cái, về nội về ngoại, chứ phải nào đâu tôi theo trai, ăn xài tiền của đâu các mẹ! Tôi đã bất lực hoàn toàn các mẹ à! Buồn quá các mẹ à!


Hai tiếng ly hôn em nghĩ là quá sớm các mẹ à, bởi còn con, cha mẹ nữa mà! Nhưng em thấy sống gò bó, sợ còn ko biết bao nhiêu trận đánh nữa! Em muốn hét thật to, muốn đi đâu đó thật xa, em muốn mình thật to con lớn xác để đấm vào cái bản mặt đó. Trời ơi!