Em về nhà chồng ở dc 2 năm các mẹ ạ.Nhưng 2 năm ấy có lẽ sẽ đỡ bức xúc hơn nếu ko có chuyện như này, mong các mẹ đừng gạch đá e và cho em lời khuyên.


Nhà chồng em có 3 anh em,chồng em là trai cả,rồi chị chồng đã có gia đình riêng nhà gần đấy.Em chồng đang học lớp 12.


Ok,em chồng ko sao cả,vì cậu ấy cũng ngoan,em cũng quý và hay cho cậu tiền tiêu vặt.CHị em hài hòa.Cậu ấy quý em và hay tâm sự chuyện tình cảm riêng cho em nghe.


Nhưng ngặt nỗi có chị chồng các mẹ ạ, chị ấy lấy chồng nhà gần đấy,con trai lớn học lớp 1,đứa bé hơn 3 tuổi.1 tháng 30 ngày em ko nói sai câu nào, ngày nào cũng sang nhà mẹ đẻ chơi ,ăn ngủ nghỉ ở đấy. Có lẽ vì chồng chị ấy làm ăn tít trong miền Nam,2 mẹ con ở nhà buồn nên ôm con sang nhà mẹ đẻ.


Các mẹ ạ,em ko khó tính,ko phải ko biết điều, nhưng em thấy càng ngày càng khó chịu khi cứ sáng ra 2 mẹ con sang nhà bố mẹ đẻ ,ăn uống coi như em trai chưa lấy vợ,rồi tối mới về nhà,trong khi đó tiền ăn ko đóng cho vợ chồng em. Em thì đang thất nghiệp,có mỗi chồng em đi làm .Vợ chồng em phụ trách đi chợ nấu ăn, bố mẹ chồng lo phần chi tiêu còn lại trong gia đình và nuôi em chồng.


Vậy mà ngày nào chị chồng cũng qua,vấn đề ở đây ko phải ăn uống là chính,mà em thấy như thế ko ổn,qua thì 1 tuần mấy lần thôi chứ,đằng này ngày nào cũng thế,nhiều lúc em thấy mệt mỏi, nhà lúc nào cũng ồn ào tiếng trẻ con,tiếng khóc.Em rất quý cháu,nhưng cái gì cũng phải có giới hạn thôi phải ko các mẹ? Cũng phải suy nghĩ và biết ý tứ chứ phải ko các mẹ?


Các mẹ ơi em ko muốn em là đứa so đo tính toán,nhưng chị chồng ko biết nghĩ,đúng là nhà vẫn là nhà bố mẹ,vẫn là nhà của chị có phải nhà em đâu nhưng em trai đã có vợ thì cũng tế nhị 1 chút phải ko các mẹ.


:(