vc em lấy nhau 2 năm


ngày trước, yêu đương em cũng lờ mờ nhận ra chồng nhu nhược kém bản lĩnh,... vì có một số chuyện nhỏ ơi là nhỏ nhưng k giải quyết được, toàn để người khác quyết định hộ....thêm thay lại nhác nhớn, học hành rảnh rỗi mà chẳng chịu đi làm thêm.


em bỏ nhằm mục đích cho chừa cái tội lêu lổng.


sau chàng có đi làm thêm, rồi khao em tháng lương đầu. em thấy ổn ổn quay lại...


giờ lấy về mới tòi ra


bản chất p gọi là nhút nhát sợ sệt nhu nhược, kém bản lĩnh, lại cục tính, thô lỗ...và cũng k kiếm ra tiền nuôi đc mẹ con em. cùng lắm nuôi đc con thôi...



thế rồi em chán cái cảnh chờ chồng lăn lộn, em làm ăn và kiếm tiền rất dễ dàng. 1 phần em ra xã hội " lòng lang dạ sói lắm " em lanh lẹn và em biết tính đường đi cho mình nên tiền vào túi em rất dễ. từ lúc lấy chồng đến giờ tháng ít nhất em kiếm đc 5 triệu. còn lại p trên 10 triệu 1 tháng. bù lại chồng em mang tiếng làm Nhà nc nhưng lương toàn bị nợ vs k có khoản nào ngoài lương, lại còn hợp đồng chưa chính thức nên khó càng khó hơn. thêm nữa lại k bít phân biệt thân hay xã giao nên toàn bị lợi dụng...tóm lại em rất chán. em khuyên bảo đủ điều mà k chịu thay đổi. có lẽ là do bản chất



rồi những khi cãi nhau thì câu thứ 2 đã mày tao chi tớ. chán chả muốn nói, có học thức, sinh ra trogn gđ căn bản bố mẹ là gv hẳn hoi nhưng ăn nói thì như đầu đường xó chợ khi tức lên. mà trong cs vc có biết bao nhiêu chuyện có thể nổi nóng. tớ cũng thường ức chế nhưng 1 là im lặng 2 là đi đâu đó 1 mình hoặc ở cửa hàng cho khuây khỏa mới về...e tức lên nói cũng nhiều nhưng vì ức chế quá.


đi làm cả ngày về mệt rồi, chồng lại làm e bực hơn bởi cái tính nhu nhược mà lại thô thiển...sĩ diện...haizzz


nhưng tuyệt đối tức thì tức nhưng em k bao giờ ăn nói hỗn láo vs chồng.


tính em thẳng, rõ ràng, nhưng vẫn có chút khôn khéo,,,vẫn thường hay nịnh chồng và chiều chồng lắm. đặc biệt khi 2vc riêng tư vs nhau...thế nhưng chồng em vẫn k thể sửa đổi đc bản tính...



giờ em chán lắm


em vừa là trụ cột kte gia đình


vừa p luôn nghe những ngôn từ mà ngta gọi là sỗ ngôn khi chồng e nóng giận


chồng e là ng k có tính kiềm chế lời nói,


...em có cảm giác tính hơi đàn bà. đàn bà như em còn k có cái tính đấy


bt thì cũng yth vợ con


ưu điểm của chồng em là: chăm con rất tốt và làm đc tất cả mọi việc, từ đi chợ nấu ăn đến giặt áo quần, cho con ăn, ru con ngủ, tắm rửa cho con. sửa điện nước giỏi. nói chung kiểu ng khéo tay, mà em thường hay đùa vs chồng em là kiếp sau chồng làm vợ em làm chồng thì nhà cửa mới hạnh phúc vẹn toàn.



em chán quá. lên đây kêu :((((((



bỏ k đc, sống k xong. em mệt mỏi thân gái trẻ quá


em năm nay 25 tuổi


cũng đc nhiều ng ngưỡng mộ vì tài năng...


cũng khá đào hoa



em sợ em k giữ đc mình, đối tác làm ăn của em toàn trai trẻ thành đạt giỏi giang bản lĩnh đẹp trai. thế mới đau:((((



em khổ tâm quá đi mất!



về nhà em k lười đâu ạ, vẫn làm đủ trách nhiệm vợ và mẹ. nhưng chồng em giỏi hơn thôi. em vẫn nấu ăn, rửa bát, giặt áo quần, cho con ăn, ...chỉ có khoản ru con ngủ thì em chịu vì con em rất ương bướng....


haizzz




e sợ em sa ngã quá!!


vì chồng khuyết nhiều hơn ưu. lại luôn làm e tổn thương bằng những lời nói sỗ ngôn...k có tí văn hóa nào hết khi tức giận nóng nảy...


vc em bt thì cũng vui vẻ, nhưng cứ có chuyện là em mệt mỏi. quan trọng trong cs hôn nhân là chia sẻ, tôn trọng, tài chính, yêu thương.


tụi em chỉ có yth, chồng e xử sự trẻ con nên lúc nóng giận k tôn trọng vợ


tài chính thì nếu em k ra tay kd thì chắc còn nghèo mãi


chia sẻ thì chồng em k biết chia sẻ hay tâm sự gì, 1 phần vì ngôn ngữ nói năng đàng hoàng khi cần lại k có và rất ít. nói năng theo kiểu tào lao chém gió thì đc. em nản quá


em biết đàn bà mà thành công sớm, lại sống cạnh ông chồng như thế này thì chán cũng là điều dễ hiểu.


mn đừng ném đá em


em còn nhiều cái khổ tâm lắm nữa ạ. nhưng sơ sơ như thế này mn cũng hiểu rồi nhỉ


trước khi đến vs nhau thì vì tính nhu nhược nên chồng em k qđ đc cái gì.


tại lúc tán vs yêu em chàng làm em cảm động quá. tại sao lúc tán và yêu thì lại có khí phách như vậy. thế mà khi thả ra cuộc sống bôn ba thì lại sợ sệt nhút nhát dại dột như thế


có nhiều chuyện để kể vì cái sự k nhanh nhẹn của chồng, nhưng kể trên này tội chồng quá. tóm lại các mẹ các bố cứ bít là chồng em khá khù khờ trong làm ăn......còn đi làm nhà nc thì k dám lên tiếng bất kỳ cái gì vì sợ. nên thiệt thòi đủ đường...


em biết mn bảo : " nhận ra tính nhu nhược sao k bỏ đi còn lấy" e thề là e yêu chồng e nhiều lắm. vì chàng chăm em giỏi lắm vs cả cũng chiều em ghê lắm. giờ nói xấu thế này nhưng vẫn yêu lắm...cơ mà nghĩ về lâu về dài sợ ngoại tình vì chồng kém quá. lại để vợ gánh vác nhiều việc lại còn bắt vợ quyết định hết mọi thứ.


EM MUỐN CÓ 1 NG CHỒNG VỮNG CHÃI ĐỂ E DỰA VÀO NHƯNG HÌNH NHƯ SỐ EM P LÀM ĐÀN ÔNG :((


Ngày xưa yêu đương cũng vài ba anh nhưng anh nào cũng bản lĩnh hết, tự nhiên lại yêu anh này say đắm mà anh này lại chẳng có chút bản lĩnh nào trong công cuộc làm ăn kinh tế đến đối nhân xử thế vs con người...


chỉ đc cái sống tình cảm và quan tâm mọi người xung quanh, k hề việc nặng, đặc biệt khá quan tâm họ hàng nhà ngoại, nhưng hay nói k suy nghĩ nên em hay ức chế vs chồng khaonr này


chuyện em kể dài dòng quá. em đang bực quá, các mẹ cho em lời khuyên


Chồng em có tính vũ phu nữa nhưng em hay xoa dịu chồng nên cũng ít bị ăn đòn, nhưng tính này khó bỏ quá. nếu em sơ sẩy là bị ăn tát khi 2vc cãi nhau


chẳng nhẽ em p sống vs 1 ng đàn ông như thế này suốt đời sao


em xác định hết yêu chồng là bỏ chàng luôn!


nhưng mà em thấy tội con em quá


con em mặt mũi khôi ngô tuấn tú, học đc nét đẹp cả ba lẫn mẹ nên okie lắm.


sau này bỏ chồng chỉ tội con thôi


con lại quấn bố!


ôi em chết mất!!!!!!:-&