Khi kể đến câu chuyện của e thì e nghĩ sẽ có một số mẹ sẽ hiểu cho e và cũng có một số mẹ sẽ ko đồng tình. E cũng ko cần lời khuyên, e chỉ muốn chia sẻ cho các mẹ biết về câu chuyện của e.


E năm nay cũng đôi mươi rồi, cũng lớn và có thể tự quyết cho bản thân mình. Gia đình nhà e thì thuộc loại khá giả, đủ ăn đủ tiêu cũng ko thiếu thốn gì. Đặc biệt bố mẹ e tuy cũng gần 50 rồi nhưng tính các cụ vẫn trẻ, vẫn xì tin và cũng tôn trọng con cái, vì con cái hết mực. Cách đây hơn 3 năm thì e có quen a, a ấy hơn e 3 tuổi, đang học trường trên HN. Gia đình a ấy thì cũng là công nhân viên chức, mẹ làm xăng dầu, bố làm kiểm dịch ở cảng. Cũng phải nói 2 gia đình nhà a vs nhà e là môn đăng đậu đối. Yêu nhau như vậy, 2 gia đình cũng ko cấm đoán gì, nhà e thì coi a ấy như con trong nhà, đi ăn, đi du lịch các kiểu cũng đều rủ a ấy đi, còn phía bên nhà a ấy thì cũng ko ý kiến ko cấm chúng e nhưng cũng tỏ thái độ ko đc bằng lòng. Cái ko bằng lòng ở đây ko phải do tính cách hay ứng xử của e khi đến nhà, e khi đến thì cũng bận tay bận chân nấu cơm rửa bát các kiểu, nhưng cái chính là do chúng e ko hợp tuổi với nhau. Đến năm nay thì chúng e cũng quyết cưới, nên đành đùng 1 cái thông báo về với gia đình 2 bên là e đã có bầu. E vs a dự là sẽ về thông báo vs nhà a ấy trc rồi để nhà a ấy thu xếp ổn thoả, có ý định gặp nhà e rồi đến nhà e đặt vấn đề. Nhưng ko ngờ rằng gia đình a ko đồng ý, tất cả mọi thứ trong gia đình đều là do bố ảnh quyết, tính gia trưởng chứ mẹ anh ko có đc tiếng nói. Tuy vậy e vẫn bảo a về thuyết phục, dù ko đồng ý hay đồng ý thì cũng phải qua nhà e nói chuyện thẳng thắn. Nhưng e chờ gần 1th, giục a ấy hết nước mà a ấy cũng khuyên hết mức vs bố nhưng ko đc. Đôi khi từ trc đến nay a vs bố a cũng ko hợp nhau nên toàn cãi vã rồi đồ đạc bay tứ tung, mấy lần này cũng vậy. Nên có lúc e qua đón a ấy đi, thì gặp bố a về, bố a nhìn thấy e và nói: "m đến đây làm gì? M để yên cho nó dùm t? M đừng bao giờ bước chân vào nhà t nữa" e nghe câu đó mà sốc luôn. @.@ từ trc đến h e qua nhà vẫn bình thường, nhưng từ đợt đó là thái độ bố a chuyển 180 độ luôn. ( ngoài lề xíu về bố a ý, bố a ý tính gia trưởng, vơsi e n.xét thì vs tính bố a n.vậy thêm vào nữa là cái chức trưởng j j đó bên kiểm dịch trong t.phố, tháng cũng kiếm đc kha khá thì bố a coi mình là nhất, mọi thứ xung quanh chỉ là thấp hèn, đôi khi e qua nhà ăn cơm, bố a cũng ko nể mặt ai cả, ko vừa ý là mắng rồi chửi bà nội a, tức mẹ ruột ổng ko ra gì, nào như con ngu, con đần,... Lần đầu nghe có vẻ sốc nhưng 3 năm y nhau đến nhà nhiều rồi cũng quen, đôi khi a ấy còn bảo là chả bh thích dẫn b bè về nhà cả, dẫn về chơi thì bố chả nể mặt ai, gặp đâu là chửi đấy, do là n.y thì thôi thi thoảng qua tạo cho mình vs gia đình a thêm thân thiện hơn, bố a cũng ko nói gì e nên e cũng ko nghĩ ngợi gì) trở lại vs việc vừa nói. Biết tình hình như vậy e cũng báo vs gia đình e, bm e cũng thông cảm, ko trách gì e nhưng mắng e nhiều là do e ko nói sớm, h để to ra thì khó giải quyết (lúc e biết là tầm đc 2th, sau 1th chờ nhà ngta ý kiến nhưng ko thấy gì, tăm hơi thì e đành nói vs gđ, nghĩ lại cũng thấy mình dại, chờ nhà ngta làm gì) kể từ khi e nói thì bm e cũng như ngồi trên đống lửa, sốt ruột lắm, thật sự thì ai chả vậy, con gái mình như thế mà đến h này ngta vẫn chưa ý kiến j. Nhà a vẫn dửng dưng, mặc dù cho a có nói ty tỷ lần thì vẫn bỏ ngoài tai, đôi khi a muốn nói ch tử tế đàg hoàg vs bố, 1 lần thì kêu:"t có chuyện đ*o gì để mà nói vs m", 1 lần thì lúc ăn cơm a cũng đề cập đến nhưng ông ấy cũng bỏ ngoài tay, vừa ăn cơm vừa xem tv, a cũng bảo dù ntn, dù đồg ý hay ko đồg ý thì phải qua nhà nch vs nhà ngta để nhà ngta còn biết, vậy mà chả buồn bắt lời.


Sau khi e nói vs bm e, thì bm cũng để cho nhà a 1 tuần xem xem nhà a có đến ko. Nhưng đến ngày thứ 10 ko có 1 ý kiến gì, mẹ e đành phải gđ cho a, xin số của mẹ a để cho mẹ e nói chuyện. Vậy mà nhà e gọi điện những gần chục cuộc trong liên tiếp 2 ngày cũng ko thèm bắt máy, 1 cuộc gọi nhỡ số lạ thì có thể nghĩ là nhầm máy đc chứ đây gần chục cuộc như vậy, hiện trên màn hình thì chắc phải có chuyện, vậy mà mẹ a cũng ko thèm gọi điện lại. Nhà e thì như ngồi trên đống lửa, sốt ruột khi nhìn thấy bụng con càg ngày càng to ra, dù ntn thì cũng báo vs nhà e 1 câu để nhà e biết đường giải quyết. Mấy ngày sau thì nhà e cũng quyết định hạ hết mình xuống để sang nhà ngta. Trc khi sang e cũng gđ cho a bảo vs a là a gđ cho bố bảo tối nay gđ nhà e sang, thông báo cho gđ a trc để còn c.bị, vậy mà đúng lúc nhà a ăn cơm xong thì nhà e đánh xe đến, vào đến nhà thì chỉ có mẹ a ra tiếp, còn bố a cũng biết vậy nhưng cứ ngồi trong phòng ăn, đến lúc a cũng nói vs bố là có nhà e đến, bố a cho ngay câu:"t biết đ*o ai mà tiếp". Vậy là chỉ có mẹ a và a ra tiếp gia đình e, lúc đó nhà e cũng hạ hết mình xuống rồi, nhà e cũng bảo nếu gđ ko đồng ý thì nhà e cũng lo mọi thứ, từ việc nuôi e, đến khi e đẻ, rồi xin việc làm, .. Những gì liên quan đến e thì gđ e lo hết, chỉ mong làm sao 2 bên nhất trí làm 1 cái lễ ăn hỏi, lễ cưới dù to hay nhỏ thì cũng là để hàng xóm láng giền rồi họ hàng nội ngoại ngta ko bàn tán ko xì xào rằng e chưar hoang. Cưới xong ko thích có thể bỏ, e vẫn ở nhà e, còn a vẫn ở nhà a. Vậy mà lúc đó chỉ mỗi mẹ a ra tiếp nhưng mẹ a ko có tiếng nói nên mọi ch cũng ko dứt khoát và cũng chả đi đến đâu đc. Nói thật vs các mẹ, e thì cũng ko phải loại xấu gái, xinh là đằg khác, cũng ko lác né vổ chột, hay là cãi bố cãi mẹ, loại vô ý thức, gđ e cũng thuộc loại khá giả, tuy cả bố và mẹ cũg chả ai có bằg cấp gì nhưng h cũng xây dựng lên đc sự nghiệp, mọi người sống và làm việc vs nhà e thì ngta ai cũng nể phục. Vậy mà cũng vì nghĩ cho e, cho con cái mà nhà e cũng hạ hết mình xuống để qua nhà ngta nói chuyện, vậy mà ngta ko thèm tiếp thì thực sự hôm đó về ai cũng sôi máu, cũng do nhà ngta quá vô tâm và ko đoái hoài đến đứa trẻ trong bụng e cả. Là cháu nội mà còn nỡ ko thèm. Lần đầu tiên e cũng thấy nhà đó là số 1 các mẹ ạ, chuyện này quá là dễ dàng, dù ko đồng ý hay ko đồng ý thì cũng sang nhà e nói chuyện rồi 2 gia đifnh giải quyết trong ổn thoả, còn đến mức nhà e phải sang và hạ hết mình như vậy rồi mà ngta vẫn cứ im lặng.


Giờ con trong bụng e thì càng ngày càng to, e thì cũng học trên HN nhưng đc 1 năm thì bỏ do gđ lo cho e đi du học, nhưng lại ko đi đc nên hiện tại cũng ko học gì nhưg gđ e đang chạy cho e vào làm trong sân bay, biết đc e n.vậy nên bm hoãn hết tất cả các việc lại, còn a thì học nửa tháng nữa thôi là xong rồi, chỉ chờ lấy bằng là xong. Hoàn cảnh 2 bọn e n.vậy thì cũng ko thể nào vác ba lô lên và đi nếu gđ ko đồng ý, cả 2 bằg cấp ko, kinh nghiệm đi làm cũng ko, có muốn đi thì sau này chỉ 1m a có thể kiếm tiền đc thôi, e chửa rồi đẻ thì tính từ lúc này đến lúc đẻ cũng chỉ còn 5th, nghĩ ra 1m a làm nghề gì mà trong 5th đó có thể đủ nuôi 2ng, rồi lúc đẻ ra xong thì tiền đẻ như, tiền bỉm sữa như, tã loat, quần áo, rồi ăn uống 2ng thì lấy đâu ra. Nên là phương án này ko khả thi chút nào nên h cũng chỉ dựa vào gđ mà thôi.


Nhưng gđ a thì vô tâm quá. Bây giờ con e hơn 4th rồi, hôm nào mẹ cũng khóc, bm từ lúc đó là nhìn mặt gầy rộc đi, e nhìn mà thương quá. Cũng nghĩ cái quyết định có bầu này do 2 bọn e, có phần dại dột, bồng bột nhưng nếu như những nhà khác thì họ thoải mái giải quyết, lắm nhà biết con nhà ngta có bầu rồi, vẫn cưới xin đàng hoàng, con dâu về nhà bm ck xong bm ck kêu ko đồng ý, lập tức bỏ về nhà mẹ đẻ, li dị nhau luôn, còn trường hợp con nhà ngta bị điên bị dại nhưng biết con trai mình làm cho nó có bầu cũng vô tư đến đặt vấn đề, 9 mâm rước về đàng hoàng. Còn nhà này thì thực sự đến a cũng ko ngờ nhà a lại như thế, cả bố cả mẹ cũng đều có bằg cấp đàg hoàg, cũng tốt nghiệp ra từ trg có tiếng ở HN vậy mà... Không thể ngờ tới đc.


Sau bao nhiêu ngày suy nghĩ, bm e cũng đi hỏi nhiều người, toàn là những người chơi thân, có độ tin cậy, các cô các chú các bác ấy cũng đều là người từng chải rồi, ai cũng bảo là nên bỏ đứa con này đi mặc dù nó đã quá to rồi.


Mng khuyên e rằng: Nếu h e để nó lại, thì sau này khổ cho bm e bị ngta dị nghị từ hàng xóm đến họ hàng là ko biết dạy con, rồi để cho ngta ko thèm lấy. Thành phố thì cái đó cũng chỉ 1 thgian là hết nhưng họ hàng trong quê thì phải truyền từ đời này sang đời khác, tiếp đến là e, là c.gái cũng ko đc 1 lần lên xe hoa, cũg ko đc ngta cưới rước mà h phải chật vật đi kiếm tiền để nuôi mình vs con mình, dù gđ mình có đ.kiện nhưng ko thể nào nuôi đến mãi cả, dù sau này kiếm đc ng đàn ông khác thì 1 là ngta cũg qa đời vk rồi, 2 là cũng ko kiếm đc nhà nào hẳn hoi tử tế vì nhà có gia giáo họ cũng ko cho con trai nhà mình đi lấy 1 đứa ko ck mà có con, 1m nuôi con như vậy.


Còn h nếu e bỏ đứa bé đi, biết là nhẫn tâm tàn độc, nhưng bm cũng ko mang tiếng nọ kia, có thể e sẽ lấy nỗi đau làm bàn đạp để tiếp tục đi lên, bm e cũng xđ xong xuôi việc này gđ sẽ lo cho e sang nước ngoài làm ăn. Cho dù bên đó khổ cực nhưng môi trường sống vẫn hơn, đến lúc e về thì e cũng có thể ngẩng cao đầu hãnh diện vs mng, đến lúc đó có thể sẽ tìm đc ng đàn ông có đ.kiện tốt hơn, mình sẽ là ng chọn chứ mình ko đi theo ngta, con sau này của mình cũng có 1 cuộc sống tốt đẹp hơn.


Dù vẫn biết bỏ con đi là việc nhẫn tâm, nhưng nhà e đâu có muốn vậy, nhà e cũng tạo hết đ.kiện cho nhà ngta, nói hết nước rồi nhưng ngta ko nhận cháu, dù e có đẻ ra thì 2mc cũng phải chật vật nuôi nhau, nhà e cũng ko thể nuôi mãi đc. Bỏ đi thì e biết nghiệp là rất lớn nhưng e nghĩ nhà ngta cũng ko hơn gì nhà e đc đâu. Mọi ng khuyên e nhiều lắm, ai cũng vì muốn tốt cho e, cho cuộc sống của e mà thôi, e còn trẻ còn sự nghiệp của e sau này, mng bảo đẻ đứa này ra chính bản thân nó đã thiệt thòi rồi, và mình cũng có cuộc sống khổ nữa. Thà vậy, mình làm bên kia, sau này có sinh con ra thì điều kiện mọi thứ cũng ổn thoả hơn rất nhiều.


H thì e đang thật sự hoang mang và chưa biết phải giải quyết ntn nữa. :(