Mình hiện đang rất buồn ,buồn gia đình nhiều lắm.


Mình xin kể tóm tắt đầu đuôi mâu thuẫn giữa mình và gd. Mong các bạn kiên nhẫn đọc, để cho mình 1 lời khuyên , lời nhận xét về gd mình. Mâu thuẫn của mình phát sinh từ chữ “tiền” mà ra. Có phải mình đã sai khi trach bố mẹ.


Từ khi mình còn là sv khoa sư phạm, năm 1 là đã đi dạy kèm gia sư kiếm tiền mua sắm lặt vặt, và khi ấy mẹ bảo mình đưa phân nửa tiền lương cho mẹ phụ gd., Mình cũng làm theo ,mặc dù lúc ấy mình thấy ko vui...


Sau 3 năm học cao đẳng, đi dạy 1 năm thì mình lấy chồng ,lúc ấy mình 22 tuổi. Bố mẹ ko ưng anh ấy, vì chê anh ấy ngheo lại ở xa, quê anh ấy ở Nghệ An lận. Anh ấy vào đây làm ăn . rốt cuộc mình cũng thuyết phục dc gd mình. Lấy nhau về anh ấy ở rễ. Lương mình khi ấy chỉ có 1 triệu 4( lương thữ tập) anh ấy thì chỉ có 800 ngàn( vì mới xin dc việc). Khi ấy mẹ bắt mình vẫn phải đưa 800 ngàn như bt lúc chưa cưới, và đưa thêm tiền chợ. Và buộc phải đưa đúng ngày ko dc để quá 3,4 ngày , ko dc thiếu tháng nào, nếu trễ thì mẹ cau có dữ lắm. Chồng mình thấy vậy nên rât bực gd mình, anh ấy luôn trach móc gd mình, khiến mình khó xử lắm!! ở dc 4 tháng thì chồng và mẹ mình gay gỗ nhau và mình đành phải ra thuê nhà ở. Lúc đi e mình đang học lớp 6,đứa út 2 tuổi. Rồi con em mình học lớp 6 kodc, nó đòi nghỉ học,bố mẹ lại trách mình bỏ em ,ko dạy học nó mà đi lấy chồng, bảo tại mình mà nó nghỉ học.


Mẹ luôn miệng trách móc mình làm chị hai mà ko lo cho gd, lo lấy chồng sớm, ko lo đi làm kiếm tiền xây nhà cửa, luôn miệng bảo tại mày mà con e nó phải nghỉ học vì mất chỗ dựa...??? mình thấy quá vô lí...luôn bảo mình bất hiếu...


Lúc mình sinh con, khi ấy có mẹ chồng lên .mẹ mình chỉ lên thăm mua cháo rồi về,chỉ có mẹ chồng ở lại bv trông cháu.


.


.


.


Sau đó mình li hôn và lấy chông mới,người chông hiện giờ của mình,cũng thuê nhà ờ. Mỗi tháng mình có gửi bố 500k . tháng nào mà gửi chậm thì bố,mẹ gọi điện nhắc liền. Lấy nhau 3 năm mình mới sanh em bé. Gần sanh thì mình dọn về mướn lại căn phòng của mẹ đang cho thuê( mẹ mình có 2 phòng cho thuê). Lúc ấy mình còn đi làm nên gửi bố 500 hàng tháng dc, lúc nghỉ sanh thì chưa có tiền bảo hiểm liền ,nên mình mới nói bố mẹ là con ko đủ tiền gửi bố. Mẹ la mình, mẹ bảo thì mày bảo chồng mày đưa, ko đưa 500k thì đưa 2,300k. Bố mẹ ko hiểu là cuộc sống thuê nhà ở vất vả thế nào sao?? Nay chỉ còn mình chông mình gánh tất cả tiền bạc , 200k ko là nhiều, nhưng mình buồn vì gd ko hiểu, con mang bầu săp đẻ ko lo chỉ lo tiền tiền thôi....


Mình sanh sớm 3 tuần vì huyết áp quá cao,phải đi cấp cứu. Khi ấy mình chưa chuần bị tiền kịp, (gửi thẻ chưa kịp rút), đi vào cấp cứu chỉ có 2 triệu, chồng mình mới chạy về mượn bố mẹ thêm 2 triệu nữa.(do thẻ atm mình giữ). Mình phải đau đớn 12 tiếng mới sanh,lúc sanh các bs truyển dịch đủ thứ, 2 tay mình đều vướng víu dây nhợ...rất đau và mệt mỏi... vậy mà vừa mới ra khỏi phòng sanh 1 lát, là con em mình ( đứa nghỉ học ,giờ nó đã lấy chồng ở chung với bố mẹ ) điện bảo mình đưa thẻ atm và mật khẩu để rút tiền trả tiền nhà ( đến ngày đóng tiền nhà )và tiền mượn.mình buồn vô hạn, muốn khóc nhưng nén lại sợ chồng biết. Bố mẹ ko thể đợi con ra viện rồi hãy đòi sao???


Cũng ngày hôm đó, vì chồng mình đêm qua thức trắng chờ mình sanh, nên mình có nhờ mẹ đêm đó lên trông mình cho chồng về ngủ lấy sức. Mẹ ko lên bảo là mệt ko thức nổi đâu??? Mình chỉ xin mẹ có 1 đêm thôi....mà cũng ko dc... má chồng già yếu nên ko lên dc. Thế là chỉ có 2 vợ chồng xoay sở, mình bị cao huyêt áp lại ko thể ngủ dc vì lo con sợ con đòi( bé sinh sớm nên chỉ có 2,5kg tội lắm, mình thì chưa có sữa kịp) ox thì ko biết trông vì nó nhỏ quá ,nên mình owr5 ngày bv mà huyết áp luôn cao do ko ngủ dc, lại phải ngồi suốt nên đau lưng lăm...


Mình buồn buồn lắm,nhwg cũng ko nói ra. Đỉnh điểm của mấu thuẫn là cách đây 2 hôm, mẹ mình, vẫn cái giọng điệu cũ lại trách móc mình là chị hai ko biết lo gd, em út, nên trời phạt cho mình lấy 2 đời chồng mà chồng nào cũng nghèo cả, bảo mình ăn ở sao mà sinh con bị cao huyết áp, chứ người ta sinh binh thường có sao đâu???? Mình tức quá nên mới nói hết ra những suy nghĩ của mình khi minh đang nằm bv. Nào ngờ cả nhà ,bố mẹ ,em mình đều chửi mình, bảo mình ngu, ko biết suy nghĩ nên mới trách bố mẹ. Mẹ bảo nếu ko đòi tiền mày thì ko có tiền đóng tiền điện nước , tiền ăn hàng ngày. Bảo tao phải đòi mày để thằng chồng mày biết thân mà cố lo...(thật vô lí). Mẹ bảo hồi xưa tao sanh 3 đứa bà ngoại có lênđâu, tao cũng ko trach . Giờ mày tráh tao, may ăn ở ko đúng nên sẽ gặp khó khăn mãi... mình ko ngờ cả bố cũng bênh mẹ,.. con em nó chửi mình ,bảo mình về đây lớn tiếng với mẹ, bảo mình đi đi, mình thấy đau long lắm,rất đau!!! Bảo mình sao ko trách mẹ chồng ko lên mà đi trách mẹ... bảo bố mẹ lên thăm vài tiếng là thương lăm rồi.... bảo ko phải cứ thương là lên thăm con...( vô lí hết sức vô lí)


Mình thật rất đau lòng khi thấy cả nhà ko hiểu mà còn xúm lại chửi mình.... mình mất niềm tin haon toàn vào gd. Con em mình lấy chông mỗi tháng đưa có 2 triệu tiên cơm thế là xong... mẹ nói nó biết nghĩ cho gd đưa tiền cho mẹ,còn mày ko biết nghĩ cho gd , thương nó hơn là đúng rồi...


Mình quá chán nản rồi, tình thương vơi gd đã giảm đi đáng kể. Các bạn ơi có phải mình đã sai khi trách bố mẹ ko??? Chẳng biết đúng hay sai nhưng mình vẫn cứ buồn cứ trách bố mẹ, trách mẹ tại sao ko hi sinh 1 đêm ở lại với mình, trách bố mẹ tại sao lại đòi tiền ngay khi con mình vừa mới sanh xong ....


Câu chuyện tâm sự của mình dài dòng quá phải ko các bạn??? Vì mình buồn quá các bạn à.... hãy cho mình 1 lời nhận xét về gd mình, 1 lời khuyên cho mình ....