Thì ai cũng biết là vợ chồng thì cũng có lúc khúc mắc. Tức nhất là lúc tức nhau mà không giải tỏa dc. Tóm lại, tranh luận được vẫn còn là may nhỉ? Ngoại giao thì người ta gọi đó bằng khái niệm thảo luận và tranh luân :Laughing::Laughing::Laughing:


Dạo này có nhiều bức xúc, này thì công việc, này thì gia đình... Thật khó nghĩ. Mà cả đôi khi thấy ghét lão chồng hâm nữa.


Mấy tháng nay, tháng nào cũng có trận cãi nhau kịch liệt với chồng hâm. Nhưng mà ơn trời, nhà chúng em vẫn thực lòng thương nhau lắm. Đêm trước cãi nhau như là không đội trời chung được, nhưng mà mắng mỏ chồng một hồi, em cũng thấy nguôi ngoai, chồng em nghe em hết "thỏ thẻ" đến "đao búa", chăc cũng tức lộn ruột lên, quát ầm ầm một hồi. Mà chồng luôn là ngừơi kết thúc. Tối hôm kia, chồng kết thúc một câu: "Vợ đi tắm rồi đi ngủ đi!". Em vừa tức vừa đau khổ, cắt điện thoại đánh rụp một cái. Đến đúng 22h30' ( chỉ sau đó 45') là giờ vợ chồng em vẫn gọi cho nhau, chồng vẫn gọi điện "Anh vừa ở công trường về rùi, đi ngủ nhé" như bình thường.


Sáng sau em đi làm, mãi đến trưa chồng mới gọi điện. Em alo giọng rất oanh vàng nhé. Chồng nghe giọng rất là mệt mỏi và ngái ngủ hỏi em: "Đêm qua anh say, anh nói gì với em", chả hiểu ra làm sao, em lại không kể tội chồng quát em ầm ầm mà chỉ kể lại có mỗi cuộc điện thoại thứ 2: "Anh vừa ở công trường về rùi, đi ngủ nhé". Chồng giọng rất là ngạc nhiên: "Thật à? Chỉ thế thôi à?". Em vâng rất là ngọt ngào.


Híc Tự nhiên thấy thương chồng và yêu chồng quá. Chắc chồng cái nhau với em rồi buồn, rồi say, rồi sáng ngủ dậy mới hối hận, gọi điện định xin lỗi. Nhưng mà không ngờ em lại cao thủ hơn. hehhe


Nhưng mà em kể câu chuyện này đại ý muốn nhấn mạnh là: Cãi nhau cũng có mặt tích cực đúng không?


Anh bạn của em kể chuyện là bạn của anh ấy có 2 đứa con rất xinh xắn và anh đó bật mí là: Hai con là kết quả của hai lần cãi nhau và làm lành đấy:Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause: