Chào các bố và các mẹ.


Thực sự là em đang vô cùng hoang mang và không biết phải làm thế nào, em phải lên đây tìm nguồn động viên và lời khuyên từ các mẹ. Đã nhiều lần lên đây tâm sự và nhận được rất nhiều lời động viên và khuyên nhủ nên em tin lắm. Em muốn kể câu chuyện của em. Em việt tất cả sự thật để các bố và các mẹ đọc, làm người khách quan cho em.


Chuyện bắt đầu từ ngày 23/10: Em đi Nam Định ăn đám cưới đứa bạn thân cùng 1 người bạn thân thái nguyên ( người bạn này có đưa cả người yêu đi theo). 3 chúng em xuống Nam và về Hà Nội là 4h chiều. Em rất nhiệt tình mời 2 bạn e vào nhà em ( nhà đi thuê nhỏ) chơi. Khi về nhà e gọi điện thoại cho ck em là anh về sớm để đi ăn. Nhưng anh nhà em lại bảo đi công tác hôm sau mới về. Vậy là 3 bọn em đi ăn lẩu, đến khoảng 8h30 tối em lại gọi cho ck. anh k ý kiến gì cả. Buổi tối hôm đó 2 bạn e ngủ lại nhà e để sáng mai về THái nguyên sớm. ( em có 1 cậu con trai 3 tuổi).


Ngày 24/10: 2 bạn e bắt xe về thái Nguyên, buổi chiều ck em về nhà và thấy bộ quần áo của ck e ở trong nhà tắm và hỏi sao lại ở đây và bảo là: 02 đứa kia ngủ lại ở đây à, e chỉ cười trừ. Anh bắt đầu nói là tại sao lại cho ngủ ở đây, rồi thác loạn ở nhà này à? Em bực mình lắm. Đến tối 24/10 thì bạn trai của bạn em nt cho bạn e nhưng lại nhắn tin nhầm vào máy em là: Em đã được nghỉ chưa? ra đây với anh đi. Tin nhắn đó ck e lại là người đọc. Em bảo là nó nt nhầm nhưng ck em không tin. Rồi làm um nhà lên, bạn trai bạn e và bạn em gọi giải thích thì anh không chịu nghe.


Tối 25/10: anh giận dỗi gia đình đi uống rượu đến 2h sáng mới về. E bực lắm. Lúc trước đó e cũng nt nc với cả 2 người ở dưới Thái nguyên. Bạn gái em bực lắm nên cứ mắng bạn trai liên tục khiến cho bạn ấy áy náy. Đến 4h sáng hôm đó anh bạn trai của bạn em lại nt vào máy e là: Đêm qua Ck e không về ngủ với 2 mẹ con em à. Vậy là e ngủ k biết gì thì anh nhà em đọc được, nt đi nhắn tin lại. anh bạn tria kia lại nt khuyên nhủ em là: Con trai hay ích kỷ nên vậy.... ròi còn có 1 câu là anh xin lỗi em, anh đã làm e phải khổ vậy, anh rất thương xót cho e và con em....


Em cố tình giải thích thì k được, vậy là vợ ck em giận nhau. Hôm sau cô bạn gái em ở Thái Nguyên xuống để đi phỏng vấn, vì tức ck e nên không nói, bạn e vào nhà ngủ ở đó 2 ngày ( điều này đúng là e sai thật).


Sau đó thì chuyện trở lên tày đình. vô cùng lớn.


Em đi làm, ck e đi công tác về sớm rồi đón con về, mang hết cả quần áo, mọi thứ của con về quê ck ( cách 40km). buổi chiều e về nhà k thấy con đâu, e gọi điện thì ck em bảo là: Tôi đưa con về quê để tôi nuôi, cô không đủ tư cách để nuôi con. Lúc đó e ức quá phi thẳng xe máy về quê, vừa đi vừa khóc.


Về đến nhà, e khóc vào bế con và chào bô ck( vì chào nhỏ nên ông k nghe thấy). Em bế con ra sân thì bị bố mẹ ck và ck xúm vào chửi con này mất dạy. mày về nhà này mày k thèm chào ai, mày còn bế nó đi đâu. Em xin lỗi bố và bảo có thể là em chào nhỏ bố không nghe thấy. Nhưng mọi người không nghe em giải thích mà vẫn mắng em. Em bế con sang nhà anh trai ck thì bị ck đuổi theo và tát 1 cái chảy cả máu mồm. Rồi mọi người đi vào trong nhà, 2vc e nói rất gay gắt với nhau. Thì ông anh Ck ở trong nhà bước ra và bảo là: Mẹ cái con này, mày về nhà này mày k thèm chào bố mẹ tao......Em cũng xin lỗi. Sau đó thì e nói toàn bộ tất cả mọi chuyện. CK e thì ra sức kể xấu em đủ thứ từ việc quét nhà, giặt quần áo....


Lúc đó tất cả anh chị em nhà CK kéo đến rồi chửi bới, lăng nhục em không tiếc lời: Bảo con đĩ nọ kia, rồi mày hết thằng nọ cho "B" vào thằng khác cho vào.......những từ ngữ e chưa bao giờ nghe. Em ức quá em tháo nhẫn cưới ra và bảo sẽ ly hôn. Lúc đó, e vì cố giải thích cho bản thân về những gì ck kể xấu nên em nói bằng giọng cũng lớn tiếng.


Nhân lúc ck và cả nhà ck ngồi nói xấu em thì e bế con trốn khỏi nhà và bị đứa em trai ck và anh trai ck đuổi theo đe dọa rồi đẩy ngã và giật con, e hoảng loạn nên khóc um cả ở ngõ, em bảo là: nhà nó cướp con của em. ( lúc đó e vô cùng hoảng loạn). Rồi lúc e bình tĩnh, em bước vào nhà ck e để bế con thì cả lũ nhà ck xong vào đẩy e ra, bảo con này, mày cút ra khỏi nhà tao. ai cho mày vào nhà này.,... rồi tất cả lại xâu xé e bằng những lời lăng mạ. Lúc này tâm lý e hoảng loạn nên e chỉ biết bế con và im lặng để mọi người thích nói gì thì nói.


Cả đếm đó em khôgn thể nào nhắm mắt được. Sáng hôm sau, e cho con em đi xe máy lên HN và sự việc đến hôm nay.


Giờ ck em nói là nếu muốn gia đình này k bị chia ra thì phải về xin lỗi gia đình, anh em nhà ck nếu không thì sẽ ra tòa luôn.


Các anh chị ơi, cho em lời khuyên đi. Em phải làm thế nào bây giờ. Em chỉ còn ngày nay nữa là phải trả lời rồi. Em hoang mang, hoảng loạn quá.