Tôi có thằng em chuyên trộm cắp vặt của gia đình và lừa cha dối chú từ lớp 9 .Gia đình cũng khuyên năn , góp ý nó có cách sống như nào cho phải đạo nhưngg ko dc.Từ đó đến nay nó đã gần 26t vẫn phá gia chi tử lười lao động,mê cờ bạc ,hầu như tháng nào cũng mang nợ về gia đình mấy chục triệu .Nó mang nợ về bắt gia đình phải trả mà nó vẫn bình thường ,cười nói như không có chuyện gì xảy ra, ko bít ăn năn, hối cải gì cả.Sau nhiều năm, giờ gia đình chả còn tài sản gì mà tinh thần bị suy sụp nặng nề vì con cái. Mỗi tháng nhìn bố mẹ còng lưng trả nợ cho thằng em tôi mà tôi thấy xót xa vô cùng.Gia đình đã dùng mọi cách để thay đổi con người nó nhưng không đc.


- Từ định hướng cho nó đi nghĩa vụ quân sự,xuất khẩu ( nó xăm trỏ, nhất quyết ko chịu đi )


- Để xã hội dạy nó làm người ư ( vấn đề chủ nợ ko kiện nó, ko làm gì nó mà năm này năm khác nắm phân,son vào gia đình để gây sức ép với gia đình )


- Báo công An ( công an nói “ có nợ thì phải trả “ )


- Thuê người đánh vỡ mặt nó ( bố mẹ khuyên can vì bố mẹ còn mỗi mình tôi trông cậy,sợ liên quan đến phát luật )


- Gần đây ,tôi định tố cáo nó hành vi đánh bạc qua mạng .Nhưng hỏi bên luật sư nó có bị truy cứu trách nhiệm hình sự , đi tù gì đâu khéo nó chỉ bị phạt hành chính.Gia đình lại phải trả.


Thực sự gia đình tôi thấy khủng hoảng, không có lối thoát với cái thằng này.