Tôi vừa từ nhà anh trai trở về. Nói thật là quá bức xúc mọi người ạ. Mặc dù đã cãi nhau với chị dâu một trận, tôi vẫn phải lên đây để kể, xem trên đời này có người vợ nào ác độc như chị dâu của tôi không.

Anh trai tôi lấy vợ được 10 năm rồi. Ngày anh dẫn người yêu về ra mắt, cả nhà tôi chẳng ai đồng ý. Người thì bé choắt lại, mồm miệng lại quá sắc sảo. Mẹ tôi còn nói:

“Cưới con này về rồi nó trèo lên đầu lên cổ nhà mình chứ chẳng chịu ngồi yên đâu”.

Thế nhưng anh tôi cứ nhất quyết lấy vợ bằng được. Còn bố mẹ tôi thì khuyên giải không xong, đành phải cưới. Thời gian đầu chị dâu tôi tỏ ra biết điều, không đụng chạm gì đến nhà chồng. Cho đến khi xảy ra chuyện này, chị ấy mới lộ đuôi cáo.

hình ảnhẢnh minh họa: Internet

Đợt ấy mẹ tôi bị bệnh, phải phẫu thuật. Chẳng biết anh chị ấy chi bao nhiêu tiền nhưng suốt thời gian mẹ nằm viện, tôi là người ra vào chăm sóc. Tiền ăn uống, chăm bẵm cũng nhiều chứ có ít đâu. Thế mà sau khi mẹ ra viện, chị dâu gọi tôi đến bảo:

“Anh chị biết cô chú cũng không có, nhưng anh chị đang còn nhiều khoản phải chi tiêu. Cho nên đợt này, cô góp vào 50 triệu, xem như đỡ đần anh chị ít nào hay ít đấy”.

Tôi nghe mà trách mình không nghi hết các khoản chi tiêu để còn đưa cho chị dâu đối chứng. Trần đời làm gì có ai đòi tiền em chồng hả mọi người? Anh chị ấy là con trai con dâu thì phải lo cho mẹ. Tôi chỉ là con gái, đi lấy chồng rồi, sao còn đòi tiền của tôi? Hơn nữa cả tháng trời tôi bỏ việc đi chăm, sao không tính chuyện đó?

Đợt ấy vì anh trai, tôi mới rút ra 20 triệu đưa cho chị dâu. Nhưng cũng vì 20 triệu ấy mà tình chị em sứt mẻ, từ đó tôi chẳng bao giờ đặt chân đến nhà anh chị.

Đầu năm nay, anh tôi phát bệnh ung thư. Mới ngoài 30 đã  chịu sự dày vò của bệnh tật, thành ra anh hay uống rượu để quên buồn. Chồng đã như vậy, đáng ra chị dâu tôi nên nói năng nhẹ nhàng. Đằng này cứ thấy anh say là chị lại cấm cảu:

“Nếu anh chán sống thì cứ uống đi, uống nhiều vào. Đừng chữa ở đâu nữa, chỉ uống rượu thôi. Anh muốn con anh mồ côi bố sớm thì cứ việc”.

Tôi không thể hiểu nổi lại sao chị lại chấp người bệnh? Hôm nay tôi đến nhà thăm anh. Cửa không đóng, tôi cứ thế đi vào. Vừa đặt chân vào nhà đã nghe chị dâu chửi chồng như hát hay:

“Tôi chán cảnh này lắm rồi. Mong anh đi sớm cho khỏe người, chứ thế này sống sao nổi”.

Anh tôi thì ngồi cầm chai rượu gật gù, chẳng biết có hiểu vợ nói gì không. Thấy anh như thế, tôi bảo:

“Chị nói với chồng như vậy mà nghe được à? Người ta bảo không có tình thì còn nghĩa, chị thì không có chút tình nghĩa gì cả”.

“Ồ cô mà đạo đức thế thì vác về nuôi đi, tôi không cấm. Cô cứ thử sống với người như anh ta một ngày xem có thanh lý vội không”.

Rồi chị ngúng nguẩy bỏ đi. Khổ thân anh tôi, lấy phải người vợ chẳng khác gì quân thù. Giờ về nhà mà nước mắt tôi cứ chảy ra, nếu ngày đó anh tôi nghe lời mẹ, có lẽ giờ này chẳng cám cảnh đến vậy.

hình ảnhẢnh minh họa: Internet