Xin chào các mẹ. Dù chưa phải là một thành viên của WTT, nhưng vì có một vấn đề muốn chia sẻ với các mẹ nên mình đăng kí gia nhập. Tuy nhiên, do số lượng thành viên đã quá tải nên mình đành phải nhờ một người bạn đã là thành viên của trang web chuyển giúp thư này đến các mẹ.



Con gái mình học lớp 2 và cháu đã theo học tiếng Anh tại Just Kids, đường Trần Duy Hưng được gần 1 năm. Cháu học lớp SK1C do thầy Glen dạy. Cháu rất thích học thày Glen, nhưng từ khi lớp đổi cô giáo trợ giảng khác lại than phiền là cô giáo trợ giảng hay mắng mỏ các cháu. Mình có hỏi cháu cụ thể những gì cô giáo nói thì thấy quả thật đấy là những lời nói nặng nề nên đã gọi điện cho một người quản lí của trường để phản ánh. Tuy nhiên, sau đó mình không hề nhận được câu trả lời, nhưng cũng vì bận nên mình không đê ý nữa. Mặc dù cháu vẫn tiếp tuc phàn nàn về cô, nhưng mình cố an ủi cháu là chắc cô giáo nói đùa đấy. Cho đến cách đây hơn một tuần thì cháu cương quyết nói là không muốn đi học nữa vì cô trợ giảng hay mắng và nói với các cháu bằng giọng kiểu như: “Nếu lần sau ai mà không nhớ mang bút màu thì tôi tống cổ ra khỏi lớp.”, hoặc là: “Sao nói mãi mà anh/chị không hiểu thế nhỉ?”…



Lần này thì mình buộc phải gọi cho chị Hà, được biết thì là người thành lập ra trường. Trước đó mình cũng đã đọc được những lời khen ngợi chị này trên WTT nên vô cùng ngạc nhiên bởi thái độ tiếp nhận ý kiến của chị. Mình tự giới thiệu bản thân và mục đích gọi điện thoại. Mình cũng nói trước với chị này là có thể con gái mình quá nhạy cảm, cũng có thể là cô giáo đùa và chỉ định nêu hiện tượng này ra để nhà trường theo dõi và tìm cách giải quyết. Cho tới lúc mình kể về thái độ của cô trợ giảng thì chị này mới bắt đầu lên tiếng: “Ví dụ như thế nào cơ ạ?”. Mình đưa ra những ví dụ như ở trên và chị này nói là: “Chúng tôi sẽ xem xét, nhưng chuyện này thật khó tin, khó có thể xảy ra được. Các cô ở trường này rất dịu dàng, nhẹ nhàng…”. Phải nói là mình sẽ không ngạc nhiên với cái kiểu phản ứng ngay lập tức chối lỗi này từ một người quản lí trong cơ quan nhà nước, vì với thói quen bao cấp lâu năm và cơ chế xin-cho. Nhưng đây lại là một cơ sở tư nhân và người quản lí lại cũng đã từng được đào tạo ở nước ngoài. Ngay lúc đó, mình đoán trước với lối tư duy như vậy, thể nào chị này cũng sẽ gọi con mình ra để kiểm chứng, một việc làm thật vô nghĩa, nhưng lại rất dễ gây tổn thương cho con trẻ. Cháu nhà mình lại nhút nhát và hay sợ, nhất là sợ các cô giáo. Vì vậy, mình ngay lập tức đến đón cháu về vì không muốn làm cháu sợ. Y như rằng, đến gần cuối giờ học, chắc nghĩ là con mình vẫn còn ở trường, chị Hà gọi điện mời mình đến để nói chuyện với cả thày Glen và cô trợ giảng. Lẽ ra thay vì tổ chức một cuộc đối chất kiểu, xin lỗi, rất ăn xổi như thế, khi nhận được ý kiến này, người quản lí cần phải theo dõi để kiểm tra và trả lời với khách hàng sau. Mình cũng đã nói rất rõ từ đầu là mình không khẳng định con mình đúng, và chỉ cung cấp thông tin để nhà trường bước đầu kiểm tra. Mình không hiểu là với cuộc đối chất này, chị Hà mong chờ là mình và con gái sẽ nhận là bọn mình sai hay cô giáo trợ giảng sẽ nhận là cô ấy sai? Thực ra kiểu đối xử với trẻ con của cô trợ giảng và thái độ tiếp nhận ý kiến từ người mua dịch vụ của người quản lí ở đây không hề lạ, nếu không nói là rất phổ biến ở VN, nhưng khi cho con theo học ở một trường có người quản lí đã từng được đào tạo tại nước ngoài, mình đã nghĩ mọi việc sẽ phải khác.



Mình kể câu chuyện này chỉ với 2 mục đích:



1. Mong các mẹ có con theo học ở Just Kids kiểm tra lại thái độ của giáo viên đối với con mình. Chúng ta nên giúp các con xây dựng lòng tự trọng, không thấy việc đối xử thô lỗ với mình là bình thường.



2. Mong rằng càng ngày càng có nhiều ý kiến góp ý với cung cách quản lí và làm việc tại các trường, đặc biệt là các trường tư thục, để có thể dần dần thay đổi được cách tư duy và làm việc kiểu cũ của những người làm quản lí, để các con có môi trường giáo dục càng ngày càng tốt hơn.



Xin chân thành cảm ơn các mẹ.