Từ ngày có bé thứ 2 mình hay vào WTT để nghiên cứu kinh nghiệm nuôi con, ko ngờ càng xem càng nghiện nên đọc các topic của các bố thấy khoái quá, mà nghe quan điểm của các mẹ thì thấy hầu hết các mẹ đều mắc bệnh đa nghi tào tháo với ox của mình, đại loại như kiểu lâu nay tin tuởng tuyệt đối vào ox nhưng đọc topic này lại đâm lo .... Dài dòng văn tự một chút rồi quay lại chủ đề chính, bà xã e bằng tuổi, lấy nhau đc 10 năm mà chỉ ghét nhất là cái tính hay ghen vô lý, còn mọi thứ khác cơ bản ok hết. E thì cố gắng để làm người chồng, người cha mẫu mực nhưng đàn ông đôi khi cũng cảm nắng 1 tý, cùng lắm là nhắn tin hỏi han, tâm sự nhiều hơn bạn thông thường đôi chút nhưng vẫn ko sao được yên ổn. Đi công tác, đt nói chuyện với vợ con xong, tối buồn gọi buôn chuyện trêu nhau tý, ai dè về ăn ngay quả soi list điện thoại, ko sao thanh minh đc câu: Bạn bè gì mà muộn thế a còn gọi, mà gọi lâu thế ... Mình ngán quá nói nếu e ko tin thì hôm nào đó a làm như vô tình cho e gặp rồi tự đánh giá. Ko ngờ bắt mình cho đi gặp thật ... đành phải nói cô bạn ( làm công an) là vợ a muốn gặp e để hỏi chút việc liên quan đến hộ khẩu, gặp xong về thấy ko có gì lại bảo do mình dặn trước, ức nổ mắt mà ko làm gì đc. Giờ mình đi công tác xa, tất nhiên có những người quý mến và mình cũng quý mến họ nhưng ko có gì đi xa quá giớihạn cả, những những lời nt động viên thì mình nghĩ là vô hại. Ai dè về nhà quên ko xoá, máy đó tắt để trong vali, đi về lại thấy vợ đang ngân ngấn nước mắt, gặng hỏi mãi cứ lo việc gì hoá ra vợ bắt giải thích về tin nhắn "a đi uống r có mang áo mưa đi ko, trời đang mưa đấy" và "a về phòng chưa, có say lắm ko? chịu khó uống chút gì cho đỡ a nhé" mình lại cứng cả họng, tinhg ngay mà lý gian ko biết nói sao, đành gọi ngay cho cô bé kia trước mặt vợ và bật loa cho nghe câu chuyện. Đại khái là hôm nọ a đi uống r, a và e có nt, a nghĩ ko có gì nên ko xoá đi, hôm nay về c đọc được cứ căn vặn a nên a đang chán, cô bé kia nói qua đt đại ý là a e mình ko có gì thì c sẽ hiểu thôi mà a ... nghe như thế rồi mình mới thoát đc nỗi oan thị kính.


Kể ra 2 ví dụ nhỏ để các bác hiểu hoàn cảnh của e và muốn xem bà xã của các bác thế nào, chứ e ngán cái vụ này quá rồi. E thì chẳng bao giờ quan tâm hay hỏi vợ về chuyện trc khi gặp e, kể cả từ khi yêu nhau mà vợ thì hình như cứ lên WTT đọc tâm sự rồi loạn cào cào thi phải. Chỉ mong vọ dùng lạt mềm buộc chặt, mình thương vợ, thương con. Có cảm nắng thì cũng chút chút trong tâm tưởng chứ ko làm gì để vợ con phải khổ và người ta phải khổ. Thế mà vẫn chẳng đc mấy ngày yên ổn, tự nhiên cũng cảm thấy tc dành cho vợ phai nhạt đi. E cố hết sức mà ko trị đc cái bệnh này, giờ đâm ra dị ứng và phó mặc. Các bác có cao kiến gì chỉ giáo giúp e với, cảm ơn các bác trước.