Tấm thân gày của em tỷ lệ thuận với tinh thần ăn uống,mà cứ nghĩ đến ăn uống là tâm hồn em dạo dực,lực xực...Ở đâu có ăn là ở đó có em.


Xin lập topic vô duyên này để dãi bày tấm lòng cùng các mẹ có chung hoàn cảnh như em.


Phần 1: món lõng bõng


Mở hàng là Phở Tư lùn


bát phở đầy ú,hơi béo,thịt tái băm băm băm,chủ quán đập con dao đánh tét 1 nhát,nghe rợn tóc gáy chưa kịp hoàn hồn thì đã chan nước nóng rực bưng ra rồi,mà ở đây chủ quán quan hệ riêng tư gì với chủ đồn điền trồng hành hay sao í mà phở nhiều hành khiếp.


ở đây đông ,bàn thì hơi xa xỉ nên ông nhà giàu đi Lexus hay chị nông dân đi xe đạp vào đây mặt cũng úp vào dụng cụ kê đít hết.nếu muốn thể hiện đẳng cấp thì gọi thêm quẩy và trứng trần là hết


Phở gà Nam Ngư


phở ở đây cũng thuôc 1 trong Top ten phở ở Hà nội đấy.em thì em gọi là phở nông dân vì bát phở đầy ú,gọi thêm gan hoặc lòng mề nưã thì cứ gọi là bới thịt tìm bánh phở...ú a ú ớ luôn.


mấy hàng khác thì thích ăn thịt ở bộ phân nào cứ hú trước 1 tiếng nhg ở đây mà đòi hỏi thịt trắng,thịt đen,thịt đùi,thịt bẹn ...i rằng bị chủ quát dội cho gáo nước phở vào đầu ngay.


Mì vằn thằn bà Thái:


chả hiểu có phải cái bà ngồi lê lết vỉa hè ở Lương Văn Can _ Hàng Cá ngày xưa không?Mì này kiểu phở 24,phục vụ sạch sẽ,chỗ ngồi lãng mạn,vừa ngồi ăn vừa ngắm mấy anh zai đái bậy ở hàng rào công viên.


Miến lươn ở Cổng Ô quan chưởng:


chị này có 2 chị em cùng bán nhưng cô chị ngon hơn,cô em chuyên đi rong chợ Đồng Xuân.lươn giòn,nước ngọt,có lúc lên cơn ăn 2 bát mặt vẫn thộn ra muốn ăn thêm.cô naỳ trộn miếng ngon cực,nếu đúng muà có trứng lươn thì thôi zồi.


chỗ ngồi vỉa hè nên khi ăn nhớ đeo kính đen để không phải chứng kiến công nghệ rưả bát ở lỗ cống.