Ai cũng nuôi cho mình giấc mộng kiếm tiền và tui cũng thế. Có lần xem phim Hàn và ngồi liên tưởng mình sống trong tiết trời lạnh nè, mặc áo ấm, ngắm tuyết rơi,...Tui kể bạn trai nghe ước muốn đi qua đó xong bị chửi quá trời, nói là biết bao nhiêu người bị lừa qua đó, tiền không có mà sống thua con ch* luôn.
:((
.



Nghe xong tui khóc rồi tui quyết định lên hỏi bác gồ thì thấy cả ngàn người đã đi được bình thường. Tui đăng status nói muốn đi, bạn tui nó inbox bảo tui đi đi: “Chị t đi 2 năm cho má t tiền sửa nhà và giờ bả đang ráng cày thêm mấy năm sau mới tính tới chuyện về xứ. T chắc cũng đi, chắc cuối năm nay tới lượt t, m muốn đi chung thì đi với t cho có bạn bè cho zui, bà chị t ở bển sẵn rồi nên đỡ cực so với lúc bả đi mình bả”.



Nó còn kể là chị nó đi như thế nào, chi phí bao nhiêu, bao lâu lấy lại vốn, sinh hoạt như thế nào...các thứ linh tinh mà tui phải tốn hết mấy chầu dắt nó đi ăn để nghe nó kể lại được chút chíu thông tin.



Nói gì thì nói, tui vẫn thấy chị nó hơi liều, đi qua đó giờ vẫn chưa chịu về. Nhưng chắc cũng tốt, cũng mần ăn được nên người ta mới thích ở. Bác gồ cũng cho nhiều thông tin lắm, tui share ra để ai thích thì gia nhập hội, qua đó có đồng hương, tỷ muội nha.
:>




Có ảnh minh họa cho mấy bợn ghiền nè =P



Cách thứ 1 là chương trình cấp phép việc làm cho lao động nước ngoài (gọi tắt là Chương trình EPS)



Cái này là nhiều thông tin nhất, chắc đây là cái khả thi nhất đó. Nếu có đi chọn cái này, mấy bạn nữ xinh đẹp có muốn mặc Hanbok chính hiệu, ăn Kim Chi chính tông thì coi kỹ. Cái hình thức này do Nhà nước
ký kết với Hàn Quốc theo chương trình hợp tác lao động giữa hai nước. Chị con bạn cũng đi theo hình thức này, cũng khá an toàn vì có luật pháp quy định hẳn hoi.



Khi đi thì làm thủ tục, ký kết hợp đồng lao động thời hạn, đóng tiền ký quỹ rồi đi. Báo chí thì nói
Hàn Quốc thì từ 1.500- 3.000 USD, có trang thì ghi cụ thể luôn là tốn 100 triệu cho ký quỹ và có 630 USD
để chi trả tiền mua vé máy bay, lệ phí xin cấp visa, chi phí đào tạo bồi dưỡng kiến thức cần thiết, tuyển chọn và xử lý hồsơ.



Trang đó so với các khu vực khác luôn là
Đài Loan từ 800 – 1.000 USD tùy theo ngành nghề, Malaysia thì 300 USD, Nhật Bản từ 1.500 0- 3.000 USD…Cái này trên mạng,không biết có giống với ở ngoài hay không mà tính ra Hàn mắc đó chứ, hay tại mỗi công ty mỗi khác, ít bữa đi tui sẽ check dò lại cho chính xác.
(Bà chị con bạn đi thì hôm bữa đóng tới 180 chai
chắc là còn thêm mấy cái khác phát sinh)



Ai đi sẽ phải học tiếng Hàn, cái này chắc ok vì tui xem phim Hàn rồi mấy show Hàn kiểu Vietsub nên quen dễ học. Việc mình làm chỉ có đi học là phải động tay động chân chứ mấy cái thủ tục hồ sơ thì bên kia lo hết, nhập thông tin hồ sơ của người lao động vào hệ thống SPAS của Hàn Quốc để giới thiệu cho doanh nghiệp Hàn Quốc sử dụng lao động lựa chọn rồi xin cấp visa và tổ chức cho mình xuất cảnh qua đó.



À tui nhớ rồi, tiền mắc hơn là do qua đó thì bả chi thêm chút đỉnh nữa để được giới thiệu nhà ở tốt hơn, chứ nhà mà trung tâm sắp xếp thì hơi bị kém chất lượng, giờ con bạn rủ đi chắc tui xin vô ở ké, khỏi mất khoản này.



Cái chương trình này tui đọc thêm chỗ khác thì nói chi phí 10.000 USD, là lấy visa xong mới đóng tiền, lương đi làm cam kết khoảng 12.000 USD/tháng, mà chưa tính tăng ca hay làm thêm.



Không biết sao mỗi chỗ mỗi khác, không biết đường mà lần. Có cái nào như cái nào đâu, tiền bạc mệt mỏi, mà thôi tính trung bình chắc tầm 200 triệu.
Chắc xin ba má cho cuối tháng 3 đi đăng ký, không biết hai người chịu hôn chứ tui hồi trước để dành được ít tiền lì xì mấy cô bên Mỹ cho cũng 600 đô rồi, ba má sợ tốn tui tự bỏ chi phí xin thêm chút xíu rồi ra tự đi thôi.



Nghe nói làm thủ tục với học hành các thứ tầm 3 tháng, cho thêm dự phòng là 5 tháng lun thì có thể giờ về xin rồi làm thủ tục, đợi tháng 9 đi là vừa. (lâu nữa đổi luật hay mất hứng thì mệt
:>)



Hai là đi "
Du học"



Lúc đầu tui cũng muốn chọn con đường này vì nó
đơn giản, nếu học bạ tốt thì tốn ít tiền, nhanh bay hơn
mà còn có cái mác du học nhưng nó chỉ dành cho ai có học lực khá và gia đình có điều kiện. Tui thì tạm tạm thôi nên cho qua, mà tiếc cái nữa là cái này không phải lo về chỗ ở, ăn uống và hoàn toàn có thể chủ động vừa học vừa làm để giảm bớt chi phí (
làm thêm thường dao động từ 500 USD đến 1000 USD/tháng. Mấy công việc lao động chân tay sẽ khoảng 3USD/giờ, gia sư dạy tiếng việt, tiếng anh cho người bản xứ,… thu nhập cao hơn, khoảng 20USD – 40 USD/giờ).



Thứ 3, phải kể đến chương trình đưa lao động sang làm thuyền viên tàu cá gần bờ và xa bờ Hàn Quốc (
cái này tui điểm sơ qua cho mọi người tham khảo thôi chứ không có ý định đi bằng cách này nên không tìm hiểu sâu, kể cả mấy cái cách sau cũng vậy nhe mấy bợn
:D
)



Kèm theo các điều kiện cơ bản là yêu cầu tuổi từ 20 đến 40; là người sinh sống tại đại phương ven biển và có kinh nghiệm, khả năng đánh bắt thủy hải sản



Thứ 4 là chương trình đưa lao động trình độ cao sang làm việc tại Hàn Quốc theo chương trình thẻ vàng (visa E7).



Người lao động có nguyện vọng đi làm việc theo chương trình này phải có trình độ tương đương hoặc cao hơn cử nhân trong lĩnh vực có liên quan; có thời gian làm việc trên 2 năm trong lĩnh vực chuyên môn yêu cầu; trình độ tiếng Hàn (hoặc tiếng Anh) đáp ứng yêu cầu bên tuyển dụng,...










webtretho
Nhiều lao động Việt Nam đến Hàn Quốc làm việc bất hợp pháp bằng con đường du lịch.


LƯU Ý nữa
là có mấy cái chương trình của “Công ty môi giới”, nó cho “đi chui”, ai nấy cẩn thận nha. Có thể chọn nhiều hình thức khác nhau tùy vào năng lực đồng tiền mỗi người nhưng né xa xa cái này chứ không là cuộc sống bề tắc luôn í nhóe. Không có ngắm hoa anh đào mà ngắm 2 song sắt hổng chừng chứ hỉ.
Mấy công ty môi giới giờ đầu tư “săn người” dữ lắm, bất chấp đưa được người sang được tới bến Hàn Xẻng gì không là nó đã lấy cục tiền rồi quăng lại mấy bợn nguyên cục nợ rồi.



Mà nghĩ kỹ cũng mắc cười, con người ta sao có thể nghĩ ra mấy chiêu độc thiệt, nó cho mình chọn
xuất cảnh qua đường biển, đi theo kiểu du lịch trá hình, hoặc như kết hôn giả; đi thi đấu hoặc học hỏi võ thuật; đi thương mại… chủ yếu là đưa lọt sang đó rồi trốn làm gì làm.



Tỷ lệ thành công “chui lọt” qua đó là 30%, may mắn lắm mới qua khỏi cửa an ninh này nọ. Rồi qua tận đó tự khắc mà ăn ở rồi đi làm. Nếu không may, không khéo bị bắt lại, không cho nhập cảnh vì tình hình kiểm tra an ninh (hồ sơ, giấy tờ và các thủ tục) rất chặt chẽ. Lúc đó, ai nấy chỉ còn cách phải trốn chui trốn nhũi cả thời gian dài chứ khó về được Việt Nam. Đọc mấy cái tình huống “mất chì lẫn chài” trên mạng thì đầy.



Hehe, tui thấy tui cũng vô duyên, nói kiểu vầy thế nào mà đưa lên chắc cũng bị chém tan nát. Chắc luôn là mấy bà mấy thím làm trong mấy công ty môi giới “nhột” rồi bay vào chửi này nọ hoặc ai quỡn quỡn nói tui là mộng mơ ảo tưởng. Tui là tui thích đi du lịch, thích Hàn Quốc nên tui đi, tui chia sớt mấy thông tin tui tìm được cho mấy bợn đi, chứ không có mà dư dả thời gian để chọc đổ miếng cơm mấy người làm môi giới nhen. Đọc được thì bỏ qua tha thứ cho cô bé trẻ người non dạ dùm.
b-)