N
Bệnh đái dầm ở trẻ em
Một nghiên cứu chỉ ra 22% bố mẹ có con đái dầm nghĩ do bé lười biếng. Thực tế đái dầm không liên quan gì với sự căng thẳng, thiếu tự tin...
Đái dầm là rắc rối phổ biến ở trẻ em. Không phải là bệnh lý nghiêm trọng nhưng nó khiến trẻ gặp rất nhiều khó khăn trong giao tiếp xã hội và có thể dẫn tới sự căng thẳng cao độ trong gia đình. Tác động tâm lý tiêu cực nhất của đái dầm là làm xói mòn lòng tự tin ở trẻ. Khi mắc chứng bệnh này, đa số trẻ nghĩ mình có điều gì đó không ổn. Nhiều bé tin đó là sự trừng phạt cho những suy nghĩ hay việc làm sai lầm của bản thân. Tương tự như vậy, nhiều phụ huynh cũng tự trách mình không giỏi làm cha mẹ.
Ảnh minh họa: Dùng đồng hồ cảm ứng có thể giúp bé dần thoát khỏi tè dầm khi ngủ. Ảnh minh họa: Medimanage.com. |
Buổi sáng khi thức giấc, bé bắt đầu nhận ra đêm trước mình bị đái dầm và không thích điều này.
-
Bé nói không muốn mặc bỉm nữa.
-
Bé nói muốn thôi đái dầm ban đêm.
-
Bé hỏi xem trong nhà có ai bị đái dầm khi còn nhỏ hay không.
-
Bé không muốn phải mặc bỉm vì đái dầm.
Nhắc bé rằng đái dầm chẳng phải lỗi của ai.
-
Nói với bé rằng rất nhiều bạn khác cũng có vấn đề tương tự.
-
Không phạt hay làm bé xấu hổ vì tội đái dầm.
-
Nhắc nhở các anh chị trong nhà không chế nhạo bé.
-
Kể cho bé nghe chuyện người lớn trong gia đình cũng từng đái dầm (nếu có).
-
Không làm ầm ĩ khi thấy bé đái dầm.
-
Khen ngợi khi bé giúp cha mẹ xử lý hậu quả của đái dầm: giúp mẹ thay ga trải giường, mang đồ bẩn vào phòng giặt...
-
Khen ngợi nếu bé có tiến bộ: tỉnh dậy ban đêm để đi tiểu, tè dầm bãi nhỏ hơn, ngủ qua đêm mà không tè dầm...