nhà mình thì 86-90, mình đi siêu âm thì bs k bảo bị buồng trứng đa nang, nhưng k.n ko đều, gần đây loạn nội tiết, mình vừa hết được 7 ngày thì lại ra k.n, thấm hết bvs hàng ngày. M chưa dám uống thuốc kích trứng, đi siêu âm chỉ có 10mm thôi (ngày thứ 20 ck). Uống thuốc thầy Lang Liêu mới sang thang thứ 2, bỏ ra cả buổi để đọc forum này, rất hi vọng các mẹ ạ. Các mẹ cố lên
Ngay từ đầu đã không nên kết hôn rồi, cô gái này không hiểu hay ngây thơ tin ở chuyện mộng tưởng, ở đời phải biết mình là ai,hôn nhân là cả tình yêu, sự cảm thông và thấu hiểu.chỉ có tình yêu thôi sao đủ, hơn nữa chuyện cũng hơi phi logic nên đọc cứ thấy giả giả sao ấy. Bởi vậy anh kia dễ dàng đi bồ bịch là phải rùi, chứ nếu không tính yêu anh ta đủ mạnh để vượt qua mọi rào cản lấy cô gái mù, mà dù biết sau này đến con cái cô ta cũng không chăm sóc được nữa là chuyện gia đình, thì anh ta có thể đi lăng nhăng được nữa sao.
Mình cũng mang 1 căn bệnh giống bạn . Hôi chứng đa nang buồng trứng 2 bên , nội mạc tử cung mỏng , nội tiết quá kém . Nhưng bạn hạnh phúc hơn mình rất nhiều vì bạn còn có 1 người chồng tốt . con yêu của bạn cũng đã về với gia đình bạn rồi . còn mình thì số phận trớ trêu hơn nhiều . trong người mang bệnh nhưng gặp ng ck không yêu thương gì . Vợ chồng không gần gũi nhưng lại mong có con . chữa bệnh thì tự chữa nhưng ck lại không hợp tác . muốn can thiệp học cũng ko thể . khổ lắm bạn à . suốt 2 năm qua chịu biết bao điều tai tiếng . Ly hôn thì ck cũng ko đồng ý . 2 vc có nhà riêng nhưng ck cũng ko chịu về ở mà ở nhà ba mẹ ck hoài . nhà riêng ko ở nhưng cũng ko cho thuê . mình thật potay và buồn khổ lắm mà ko biết làm sao . giờ đọc dc tâm sự của bạn vừa thấy mừng vui cho bạn mà cũng tủi cho mình . Thôi thì chúc bạn hp cùng gđ của mình nhé
Các mẹ ơi em tham khảo trên mạng thấy nói rắn chui vào lòng là sắp có thai,mà e đang thắc mắc là chui bằng đường nào và ở ngoài bụng hay trong bụng.em nằm mơ thấy con rắn bị nhiều người đuổi bắt ở trong rừng nó chạy nhanh tưởng như bay luôn,rồi nó ko biết trốn đâu nên chui tọt vào âm đạo rồi lên nằm khoanh tròn trong bụng em.cũng ko thấy nó cắn hay gì cả.có mẹ nào bị mơ rắn chui khủng khiếp thế chưa ạ?báo điềm gì vậy các mẹ
Mình là người đã trải qua cuộc sống như vậy nên thấy câu chuyện này không logic, chỉ là sáng tác mà thôi...Nếu một người chồng thực sự có trách nhiệm, quan tâm và yêu thương vợ như đoạn kết của câu chuyện, thì người vợ đã chẳng phải gồng mình sống như vậy tới 8 năm đâu ạ......
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe và tư vấn cho tôi.Sau 1 tuần chiến tranh lạnh, tôi xem như chồng tôi ko tồn tại. Anh hỏi thì tôi trả lời, ko thừa, ko thiếu, ko quan tâm, ko hỏi han. Buổi tối ngủ tôi cho con nằm giữa. Trước kia tôi hay để ý anh khi xem phim ngoài phòng khách, vì chồng tôi hay nằm xem rồi ngủ luôn, tôi lo anh bị muỗi đốt nên khi anh còn chưa vào giường thì tôi còn thấp thỏm. Nhưng mấy ngày qua, tôi mặc kệ. Tôi ko làm mặt giận, về nhà tôi vẫn chơi đùa với con, cười nói với mọi người. Còn riêng với chồng, tôi tỏ thái độ thờ ơ, lạnh nhạt.Chắc là anh cũng phát hiện ra, thái độ có tích cực hơn. Hay dùng con trai làm cầu nối, bảo con tôi rủ mẹ đi chơi. Tôi vẫn ko nói gì, tôi ko đả động gì đến chuyện hôm đó. Thật ra, tôi cũng ko biết phải nói thế nào, tôi cần ở anh thái độ thành khẩn và tự giác, ko phải tôi nhắc đến thì anh mới xin lỗi.Rồi tối hôm qua, anh đã chủ động xin lỗi tôi. Anh nói vì mấy hôm trước ở công ty anh có chút áp lực, nhưng cái ảnh là do bạn anh cầm điện thoại mà chụp một cô bé cùng công ty. Anh biết là anh sai rồi. Tôi im lặng, nghe anh nói hết. Và tôi cũng thẳng thắn nói với anh, rằng tôi ko chấp nhận cách hành xử của anh lúc đó. Anh đánh ko đau, nhưng có những vết thương khác mãi mãi ko bao giờ lành, mà có lành cũng thành sẹo. Nó làm xấu hình ảnh của anh trong tôi, và tôi ko chấp nhận chồng mình như vậy.Anh đã xin lỗi tôi rất chân thành, lâu rồi chồng tôi mới nói lại cái câu từ thời yêu nhau "Anh yêu em nhiều lắm." Tôi biết tôi đã chiến thắng trong cuộc chiến này. Chồng tôi thật ra là một người tốt, chỉ tội hơi nóng tính, và khi nóng lên thì rất khó kiềm chế bản thân. Tôi cũng đã nhắc nhở anh nhiều lần. Mặc dù bên ngoài tôi làm dữ, bảo là ko chấp nhận, nhưng thật ra tôi nghĩ, thôi thì mình nên lựa lựa lần sau. Vì nếu có làm anh nóng tính lên, anh ko giữ được lời hứa, người thiệt thòi nhất, và rồi đau đớn lại là mình.Cuộc sống của tôi còn nhiều chuyện buồn, chồng tôi ngoài gia trưởng, nóng tính, vô tâm, còn là người tiết kiệm quá mức, anh ko thích mua sắm đồ đạc, quần áo. Với anh, một đôi dép Bitis's cho con chỉ có giá vài chục, và bộ quần áo chỉ đáng 20 ngàn.Nhiều lúc tôi chán nản, tôi nghĩ tôi ko phải mẫu người vợ mà anh cần. Cũng may chồng tôi yêu con, và ít ra anh vẫn còn tình yêu với tôi. Có lẽ tôi sẽ vì nó mà cố gắng. Cố gắng để gđ được êm ấm, cố gắng để chồng hiểu tâm tư, nguyện vọng của tôi, và cũng cố gắng để hiểu chồng, đề dung hòa, và tiết chế cả 2.Cảm ơn mọi người đã quan tâm và tư vấn. Có ai có ý kiến gì giúp tôi để chồng tôi có thể chi tiêu thoải mái hơn, quan tâm đến vợ, và bớt vô tâm hơn, tôi xin sẵn lòng lắng nghe và tiếp thu. Xin cảm ơn mọi người.
Ôi bạn cùng tuổi m nè! nhà m 82 - 90! M còn 1 thang nữa ko phải uống nữa,cũng hy vọng lắm! b cứ uống thuốc của chú nhé,m đến thấy cũng có nhiều cặp đến lấy thuốc nhưng chưa gặp c nào lấy thuốc dưỡng thai! hy vọng hợp thuốc chú
M nghĩ câu chuyện này cũng có yếu tố thật vì m cũng đã từng nghe 1 việc thật là 1 chàng trai ko quen biết đã chăm sóc 1 cô gái bị mất ngủ dài dẫn đến tâm thần. Sau 1 thời gian chữa trị cô gái đã Bình thường,họ kết hôn và có 2 đứa con xinh đẹp.thì chuyện 1 chàng trai lấy 1 cô gái mù có thể xảy ra.nhưng điều dẫn đến bi kịch của hôn nhân là do ng vợ đã muộn con dẫn đến ng chồng đi ngoại tình
Đọc mà thấy thương b quá,m cũng bị vây nhưng cũng may chồng mình thì yêu thương mình,anh ấy còn bảo m đừng nói đến con cái nữa,rồi sẽ có. Đúng là phụ nữ bọn m khổ thật,gặp 1 ng Ck ko biết san sẻ vui buồn với m thì thật là đau khổ. Thui cố lên bạn,rồi hạnh phúc sẽ đến mà,cố gắng lên b nhé
Ko biết nữa bạn ah,tháng trước m nằm mơ thấy rắn chui vào lòng mà có thấy gì đâu,buồn thế ko biết,ko biết các mẹ khác thế nào chứ m chỉ biết lần nào mơ thấy rắn xong là sức khỏe bị yếu hơn
Mình đồng ý với b chuyện này có sáng tác,mà m thấy làm ng phụ nữ vậy để làm gì đâu?phải bắt chồng có trách nhiệm với gia đình chứ làm gì phải chịu đựng mãi vậy
Tôi lấy anh khi không yêu anh vì thương bố mẹ tôi tôi đã gật đầu đồng ý mà không mảy may nghĩ sau này ra sao.Tôi lấy anh đúng theo cái kiểu" nhắm mắt lấy chồng được chồng như ý". Anh là một người đàn ông tuyệt vời mà nhiều người phải ao ước. Nhưng tôi lại đau khổ về điều đó.
Ông trời đã trêu đùa tôi và nhân duyên giữa tôi và anh đã được định sẵn. Từ thuở còn đi học kinh nguyệt của tôi đã thất thường. Tôi biết mình bị vấn đề gì đó rồi. Nhưng tôi 1 kẻ cô độc,không có ai để chia sẻ để giúp tôi. Tôi có bố mẹ nhưng hầu như tôi ở nhà 1 mình. Tôi bị cuốn sâu vào cuộc sống Nội tâm và có chút trầm cảm. Tôi đã nói với mẹ tôi nhưng mẹ tôi bảo rằng đó là điều Bình thường vì chưa ổn định.
Tôi đã đi khám nhiều,có cả đợt bên Trung ương về khám siêu âm nhưng tất cả đều bảo tôi Bình thường . Tôi biết mình bị bệnh gì đó mà sao tất cả đều là Bình thường.
Hơn 1 năm trôi qua tôi vẫn không có con. Tôi ra pk 1 Bác sĩ viện C, Bác sĩ bảo tôi bị BTDN nặng,rằng tôi sẽ không thể có thai tự nhiên,trường hợp ấy rất hiếm. Tôi ko theo nữa. Hơn 1 tháng sau tôi trực tiếp ra viện C khám Bác sĩ bảo tôi Bình thường. Về tôi có thai mà ko biết. Đúng lúc ấy tôi đi làm vì bê vác nặng tôi bị sảy. 2 năm gần trôi qua tôi không có lại.
Tôi đã trách mình, từng đêm khi anh ngon giấc nước mắt tôi thấm ướt vai anh. Nếu không lấy tôi anh đã không khổ.
Tôi nói với anh tôi mệt mỏi và muốn dừng lại. Dừng lại không phải vì không yêu mà vì đã quá yêu anh. Nhưng tôi cũng có cái quyền hạnh phúc như bao người mà.anh không muốn tôi nhắc đến chuyện con cái nữa.
Cái giá của tôi phải trả tôi nhận lấy nhưng tôi đâu có biết mình bị như vậy, có lẽ ông trời đang thử thách lòng người
Chị họ tôi,một người con gái sắc sảo hoạt bát. Ngày cưới tôi,chị bảo rằng chị cũng thích lấy 1 người chồng mới quen về tìm hiểu dần mới thấy thú vị. Tôi chỉ lắc đầu,khi chưa biết rõ về 1 con người thì đừng vội trao thân gửi phận như vậy,đời người con gái như cánh bèo trôi dạt thôi. Vậy mà chị đã lấy chồng rồi. Chị quen anh khi mới có 2 tháng ngắn ngủi.Tôi nhìn anh có vẻ khá hiền lành và tử tế.Ngày cưới xong tôi thấy chị bảo gì anh cũng răm rắp làm theo,họ có vẻ hợp nhau,có vẻ hạnh phúc và tôi mừng thầm vì chị đã chọn được người chồng yêu chị.
Nhưng ở đời đâu ai biết được chữ ngờ.Khi chị mang thai 6 tháng,đùng đùng chị bỏ về nhà mẹ đẻ ở nhất quyết không về nhà chồng dù anh có xuống đón chị về. Tôi nghe nói nhà anh giàu lắm,anh là con một.Mẹ tôi nói với tôi khi chị cưới rằng mẹ anh ghê gớm có tiếng đấy,anh từng bị tai nạn,não phải phẫu thuật. Hồi ấy anh và người yêu anh định cưới,vì anh tai nạn ở đầu,sợ thần kinh không bình thường nhà người yêu anh trả lại lễ và cô kia bỏ anh.
Chị tôi đã lao vào anh khi mà chị tôi không hiểu điều đó. Có những tiếng đồn thổi rằng chị lấy anh vì nhà anh giàu,sau này tất cả tài sản sẽ là của chị.Nhà anh bảo với nhà chị ,lấy chị về sẽ lo công việc cho chị.
Chị sinh con ở nhà mẹ đẻ,chị làm đơn ly hôn nhưng anh và nhà anh không chịu.Mỗi lần nhắc về bố con bé ánh mắt chị ánh lên sự ức hận,chị căm thù anh.
Về nhà anh,việc thì chưa có,chị mang bầu mà phải giặt quần áo cho cả nhà. Mà nào có được giặt nước máy xả ào ào,mẹ chồng chị không cho dùng nước máy bắt chị phải múc từng gầu nước giếng lên mà giặt. Chị phải lau nhà từ tầng 4 xuống tầng 1. Nhưng điều đau lòng nhất đó là anh.Anh đã phụ chị,anh lăng nhăng với 1 cô gái khác,anh đi theo cô ta ngủ với cô ta.
Chị đã nhất quyết rời bỏ căn nhà ấy dù nhà anh nhiều lần xuống bảo chị đem con về và chị làm đơn ly hôn ra tòa. Chị thà mang tiếng bỏ chồng,thà 1 mình nuôi con còn hơn ở với anh.
Em thấy vui cho chị vì a ấy vẫn rất yêu chị nhưng quả thật e cũng ko biết có cách gì để thay đổi được a ấy nữa , sống với 1 ng ck như vây chắc nhiều khi c thấy buồn nhưng a ấy yêu con,ko Vũ phu ko ngoại tình thì tốt rồi. Thường các ông chồng hay vô tâm lắm, em thì hay nói luôn với anh ấy để a ấy sửa dần,e hay bảo ck e là hãy đặt mình ở vị trí của vk xem thì ck sẽ hiểu tại sao vk như thế.như có 1 lần khi e đau bụng dã Man cả đêm ko ngủ được a ấy đưa e đi khám Bác sĩ nghi e bị ruột thừa. Vì a ấy cũng đã mổ ruột thừa nên bảo nếu là ruột thừa thì vk ko còn tung tăng được đâu ko phải lo. Cả ngày ko điện hỏi e gì cả,e bảo đi đưa đi khám lại a ấy bảo e tự đi đi nhưng e ko tự đi mà muốn a ấy phải đưa e đi.mà e định để thi đh xong e đi khám, Vô tình bạn a ấy là Bác sĩ tự nhiên lại hỏi e dạo này thế nào. E kể rồi a ấy quan tâm e thế ko biết gọi bắt e đi khám lại ngay,gọi cả cho ck e bảo đưa e đi khám. Chiều lại gọi hỏi e đi khám chưa bảo ck e đưa đi nhanh nhé. E mới gọi mắng ck e té tát bảo ck xem đi ng ngoài còn quan tâm vk hơn là ck mình ý. Thế là a ấy xin về sớm đưa e đi khám,bây giờ e bị ốm gì quan tâm đến e hơn, Hjhj,ck chị gia trưởng,nóng tính,tiết kiệm là do bản chất đã vậy rồi,e nghĩ tính của con người là khó thay đổi. Được cái ck e lại ko vậy,tiền lương đưa e hết,e tiết kiệm ko mua quần áo đắt tiền cho m thì a ý bảo lo gì thich cứ mua đi,tiền vk cầm thích mua gì thì mua.Nên e ko đưa ra đc cách cho chị chỉ lại chia sẻ đc với chị thôi. Chị cứ thử bảo a ấy là mua đồ cho con hay ăn uống mất tiền nhưng mua đồ tốt đảm bảo hơn,bây giờ đồ rẻ dễ của Trung Quốc mắc bệnh lắm.