Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Đã mẹ nào làm tóc ở Salon Bắc trần tiến chưa ạ?
mk cũng mún làm ở Bắc Trần Tiến nhưng ko pit thế nào... mẹ nào lm r cho ý kiến ạ... làm khoảng bnhiu tiền... mk thấy để trọn gói cắt uốn nhuộm 1600k fk ạ...
03:35 CH 22/01/2019
Nhật ký về nỗi đau của người mẹ mất con
mk đồng cảm với b... cjac mất đi đứa con là sự mất mát lớn nhất của gd và nhất là đối với ng mẹ...dù tự nhủ với lòng hãy mạnh mẽ và cố gắng vượt wa nhưng trong thâm tâm vẫn ko mún xảy ra như z, vẫn nhớ những j về con, ánh mắt, nụ cười khi con ngủ r lúc con quấy khóc dỗ dành... thật sự rất khó để wen con đã từng tồn tại trên đời này dù tg ngắn ngủi... chỉ là dg tự gạt bản thân lúc này... nói rằng mk đã ổn, ko sao... j ko mún ng thân lo lắng hay nhìn thấy sự yếu đuối của mk...cố gắng mạnh mẻ từng ngày... nhưng thsu cho đến jo phút này, khi con đã rời xa khỏi vòng tay mẹ đã 17 ngày... mẹ đã cố ko ngj về con, ko faj j mẹ ko thương con mà là j mẹ sợ, mẹ sợ mẹ yếu đuối, mẹ ko đủ mạnh mẽ để vượt wa nỗi đau này, mẹ sẽ gục ngã và ko đứng lên dc,... j cứ mỗi lần mẹ nhớ đến con hay nhìn hình ảnh con và những video mà mẹ đã ghi lại về con hoặc ai đó nhắc đến con mẹ lại ko kìm dc cxuc, nước mắt cứ tuôn ra ko thể ngăn lại dc... mẹ lại buồn và nhớ con... Con là đứa ctrai đầu lòng mà mẹ sinh ra sau 9 tháng mang thai... những kỉ niệm mà con để lại nó in sâu trong kí ức của mẹ mà mẹ sẽ ko bjo wen...
mk và b có hoàn cảnh jog nhau... con đều mắc bệnh tim bẩm sinh, nặng nhất và khó chữa... con mk bị tim 1 tâm thất, cũng là dạng hiếm gặp...mk cũng đã từng có sngj như b...là tsao có rất nhiều bé bệnh tim ở đây từ nhẹ đến nặng nhưng tất cả đều có thể chữa trị và sẽ hồi phục dc như đứa trẻ bình thường sau nhiều lần phẫu thuật... mk cũng đã tự hỏi, sao con lại nằm trong cái dạng nặng nhất và khó nhất của bệnh tim mà ko fai như bao đứa trẻ khác...Bsi fai potay...ko thể can thiệp phẫu thuật dc, con sống ngày nào hay ngày đó.. đó là câu nói của bsi phó khoa tim mạch ở bv Nhi đồng 1... nge x như sụp đổ hoàn toàn, j bsi ở đây rất joj còn ko thể trị,... lúc nhìn con trên giường bệnh mà lòng quặn thắt rối bời, ko pit faj lm j ldo... đầu mẹ như trống rỗng, j ldau mẹ ngj chj cần con dc phẫu thuật thì con sẽ dc sống, dù phần trăm nhỏ nhoi, mẹ và ba và ông bà nội ngoại vẫn lun hy vọng...nhưng ko dc...
Con nhập viện ngày 11/12/2018 16h00 vào phòng cấp cứu khi tim suy yếu... con dc thở oxy truyền nước biển ngay.. cả đêm con ko ngủ, mẹ thức cùng con, cầm ti giả cho con ngậm, j con ko dc bú sữa, ko ngậm ti con sẽ khóc và tím tái cả lên... nhìn ánh mắt hồn nhiên to tròn, vừa nhìn mẹ vừa ngậm ti suốt mấy h liền j khát sữa đến sáng mà mẹ đau xót lắm... khi pit dc bệnh tình của con rất khó, bsi nói con sống dc đến jo này là con đã rất cố gắng r, nói ngnha cbi tâm lí... nge đến đó mẹ đã ko cầm dc nước mắt, mẹ nghẹn ngào nhìn con, dường như con pit dc điều j, j ldo con cũng nhìn mẹ mà trong ánh mắt của con như mún nói lên điều j mà ngấn lệ...mẹ chạm khẽ vào gương mặt đáng iu của con và nói với con hãy cố gắng lên con nhé, con sẽ ko sao,... mẹ khóc, mẹ gọi tên con trong ngen ngào, mẹ ko mún mất con đâu Bo à...3h sáng ba vào chăm con thay mẹ, j mẹ đã ở bên con cả đêm, ba mẹ thay nhau csoc con,...bv chỉ dc 1ng vào csoc... đến sáng 9h con dc chuyển lên khoa tim mạch, con dường như ko ngủ, chỉ ngủ dc 1 lát... vừa vào fog cấp cứu 2 của khoa tim, con dg bình thường ko có j lạ, mẹ ngj con sẽ ổn, dù bjo con vẫn dg thở oxy...mẹ lun cầu nguyện mong con sẽ wa khỏi...mẹ mong có fep màu sẽ cứu sống con... r mẹ còn niệm phật: a di đà phật!!! đó là điều từ trc tới jo mẹ chưa bjo lm... đây là lần đầu tiên mẹ lm j con, mẹ cầu trời cầu phật...đến trưa thì con khó chịu j đó cứ cựa quậy khóc mãi, ko dỗ dc, chắc là ldo con đau j tim đập ko bình thường... mẹ lo lắng lắm,ko pit lm thế nào chỉ pit vỗ về, con ngoan đừng khóc mẹ thương...1 hồi lâu con mới nín, j con khóc tim sẽ trở nặng r con tím tái nên mẹ rất sợ khi con khóc mà ko dỗ dc... khoảng 17h khi bsi thăm khám và đo máy nhịp tim, nhịp thở thì bị tuột còn 20... bsi cho chuyển con wa fong cấp cứu đặc biệc, fong toàn trẻ bị tim nặng...bsi cấp cứu r cho con thở máy õy khác mạnh hơn,... bsi siêu âm tim con xem tình trạng thế nào... mẹ đứng bên con, cầm lấy tay con, mắt lun nhìn về máy đó, r nhìn con mà mẹ ko cầm dc nước mắt,nó cứ thế tuôn ra từng dòng j mẹ sợ, mẹ cầu nguyện, chỉ cần con wa khỏi dc sống mẹ chấp nhận giảm tuổi thọ 10 năm... r từ từ nhịp thở của con tăng lên đến mức ổn định, mẹ chỉ mong nó đừng xuống nữa... nhưng r mẹ cứ khóc khi thấy con như z, ldo con ko mở mắt nữa con dg ngủ, y ta đã chjch thuốc ngủ cho con để con ko quấy khóc, j con dg truyền thuốc rất nhiều, đủ thứ dây trên ng, ba con đứng ở đằng xa nhìn thấy nên đã vào thay mẹ j sợ mẹ ko chịu nổi, mẹ đã ra khỏi fog ngồi ngoài ghế chờ và khóc rất nhiều... bsi nói tình trạng của con ko khả quan nhưng ba va mẹ vẫn lun hy vọng, chỉ cần con khỏe lại, nhịp thở con tốt hơn thì vẫn còn hy vọng,...níu bv ko phẫu thuật dc mẹ sẽ xin chuyển wa Viện tim tp... chuyen về tim, nhưng điều trc mắt con fai khỏe hơn và ổn định hơn và xem kqua ở đây thế nào, có chiều hướng khác ko... j níu chuyển con bjo thj ko dc, j con dg yếu, bsj ở đây cũng rất tận tình, nói còn nước còn tác... 6h sáng hsau 13/12/2018 con lại trở nặng, bsi lại fai lần nữa cấp cứu cho con, lần này con fai sd oxy bằng bóp bóng bằng tay và máy thở, ba và mẹ fai thay fien nhau bóp đều liên tục, lnay mẹ thsu rất lo,... j đay là pp cuối cùng jup thở oxy...mẹ cũng lun tự nhủ là ksao... con sẽ ổn, từ từ con sẽ khỏe lại... sẽ thở máy lại bt...khoảng trưa các bsi đến hội thảo về bệnh tình của con, vừa siêu âm vừa tìm ngnhan cách chữa trị, bsi rất đông... trong đó có bsi phó khoa chỉ dẫn các bsi khác, ldo mẹ cũng hồi hộp chờ đợi kết quả j hnay bsi pho khoa đã đến khám, chắc con sẽ dc phẫu thuật..khoảng 1 hồi lâu bsi phó khoa gặp ba và mẹ nc... bsj nói tình trạng bệnh của con r nói đều mà mẹ ko mún nge nhất, đó là potay, bsj ko thể can thiệp hay phẫu thuật, j có lm cũng bằng 0.. con cũng sẽ ko khỏe lại dc,nói ngnha cbi tli.. mẹ suy sụp,nhưng mẹ vẫn cố gắng hỏi bsi, bsi jai thjk rõ và nói dường như ko thể... mẹ nghẹn ngào đau đớn.. mẹ nhìn con đau xót, lnay con dg rất yếu,ko pit con sẽ đi lnao... mọi ch xảy ra wa nhah, mẹ ko hề ngờ tới, mẹ rất sợ cái cjac đó,mẹ ko pit sẽ ntn... mẹ cố gắng bình tĩnh, ks ks đâu... Bo của mẹ... mẹ vẫn cố hy vong... trc mắt bjo chỉ cần con ổn định hơn để có thể chuyển viện j con dg rất yếu, mẹ sợ đến đó bv sẽ từ chối.. nên chỉ còn pit hy vọng là con khỏe hơn...ko hiểu s chiều hdo có rất nhiều ng đến thăm con..đồng ngjep của ba, gd nội ngoại...đến tối con bắt đầu chuyển biến xấu, nhịp thở tuột xuống liên tục, tình trạng nguy cấp, vừa lúc bsi đến khám, r gọi thêm bsi xuống hồi sức cho con...nhưng nhịp thở vẫn còn yếu chỉ khoảng 50.. bình thường dc 60-80... x r bsi gặp riêng ba mẹ và nói ba mẹ đã pit tình trạng của con, bé bệnh rất nặng kiu ngnha cbi tinh thần, j từ đây tới tối bé sẽ tuột xuống 2 - 3 lần nữa, mà bóp bóng thở ko thể lên dc, bé sẽ ko wa khỏi đêm nay...nghe đến đó, mẹ đã khóc,mẹ đã cầu nguyện rất nhiều, thậm chí chỉ cần con phẫu thuật để duy trì sự sống để con lớn hơn 1 chút, dù ko hết dc mẹ bằng lòng lấy tim của mẹ cho con để con dc sống,... nhưng ko dc nữa r...ldo ba con nói zoi bsi xin chuyển viện bsj nói jo đi đâu cũng z, mà chuyển viện sợ ko kịp trên đường đến, ba hỏi ghép tim thì con còn wa nhỏ và ko có tim sẵn để ghép... tất cả đều vô vọng...
Nhưng r thay j để con ở bv, mẹ đã xin xuất viện để đưa con về we, j ko mún con lạc lõng ở đây... trc khi ra khỏi fog bệnh,bsi kiu mẹ nói cpn theo mẹ về nhà, ra đến xe thì nói con theo mẹ lên xe về nhà... trên đường về thì niệm phật vừa gọi con về nhà, con cố gắng về đến nhà nha con...ba và mẹ vừa nhìn con vừa nói vừa khóc trong nghẹn ngào... ba mẹ cứ sợ ko về kịp... nhưng con của mẹ rất joj, cuối cùng cũng đã về đến nhà bên nội, con ở trên xe cấp cứu đậu ở bên ngoài cho đến khi con trút hơi thở cuối cùng...và con như có nguyện vọng gặp lại ông nội gd, j vừa đến nơi dc 1 lát ngnha dg ở bên ngoài chờ, con bỗng nhiên thức dậy,mắt mở rất to và trong con rất hồn nhiên, con nhìn ba mẹ và ông, ông vuốt ve con lần cuối...có lẽ con mún nhìn thấy ông trc khi ra đi... j cả ngày hqua con đều ngủ... dc 1 lúc ngắn ngủi con nhắm mắt lại, r dần dần mẹ ko còn thấy nhịp thở của con nữa... ba mẹ xin lỗi con j đã ko cứu dc con...ba mẹ iu con rất nhiều, con trai đáng iu của mẹ,... con đã chiu khổ nhiều r, con đã rất mạnh mẽ j đã cố gắng sống cùng ba mẹ 2 tháng 13 ngày... qua 0:0h ngày 14/12/2018 con đã xa ba mẹ mãi mãi, đây là lần cuối cùng mẹ dc nhìn thấy con, mẹ sẽ nhớ mãi về con, ng mà mẹ iu thương nhất...
có 1 điều kì diệu khi con vừa trút hơi thở cuối cùng cũng là lúc có con bướm nhỏ liền bay vào, bay vòng quanh, mẹ liền ngj đó là con,... khi bế con ra chôn cất kế bà nội, con bướm nhỏ đã bay theo nhưng giữa đường lại bay mất, mẹ nhìn theo nhưng ko thấy đâu nữa...mẹ bế con lần cuối... tạm biệt con... ctrai... con yên ngj nhé... con ở bên bà nội ngoan nha...con là đứa bé rất ngoan và đáng iu, có thể con ko mún ba mẹ khổ nên đã ra đi và do số phận đã an bài, níu có thể mẹ vẫn mong con là con của mẹ với cơ thể khỏe mạnh bình thường, mẹ iu con ❤ Võ Minh Khang ( 1/10/2018 - 14/12/2018 )
04:39 CH 01/01/2019
l
lan1906
Hóng
164
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
mk và b có hoàn cảnh jog nhau... con đều mắc bệnh tim bẩm sinh, nặng nhất và khó chữa... con mk bị tim 1 tâm thất, cũng là dạng hiếm gặp...mk cũng đã từng có sngj như b...là tsao có rất nhiều bé bệnh tim ở đây từ nhẹ đến nặng nhưng tất cả đều có thể chữa trị và sẽ hồi phục dc như đứa trẻ bình thường sau nhiều lần phẫu thuật... mk cũng đã tự hỏi, sao con lại nằm trong cái dạng nặng nhất và khó nhất của bệnh tim mà ko fai như bao đứa trẻ khác...Bsi fai potay...ko thể can thiệp phẫu thuật dc, con sống ngày nào hay ngày đó.. đó là câu nói của bsi phó khoa tim mạch ở bv Nhi đồng 1... nge x như sụp đổ hoàn toàn, j bsi ở đây rất joj còn ko thể trị,... lúc nhìn con trên giường bệnh mà lòng quặn thắt rối bời, ko pit faj lm j ldo... đầu mẹ như trống rỗng, j ldau mẹ ngj chj cần con dc phẫu thuật thì con sẽ dc sống, dù phần trăm nhỏ nhoi, mẹ và ba và ông bà nội ngoại vẫn lun hy vọng...nhưng ko dc...
Con nhập viện ngày 11/12/2018 16h00 vào phòng cấp cứu khi tim suy yếu... con dc thở oxy truyền nước biển ngay.. cả đêm con ko ngủ, mẹ thức cùng con, cầm ti giả cho con ngậm, j con ko dc bú sữa, ko ngậm ti con sẽ khóc và tím tái cả lên... nhìn ánh mắt hồn nhiên to tròn, vừa nhìn mẹ vừa ngậm ti suốt mấy h liền j khát sữa đến sáng mà mẹ đau xót lắm... khi pit dc bệnh tình của con rất khó, bsi nói con sống dc đến jo này là con đã rất cố gắng r, nói ngnha cbi tâm lí... nge đến đó mẹ đã ko cầm dc nước mắt, mẹ nghẹn ngào nhìn con, dường như con pit dc điều j, j ldo con cũng nhìn mẹ mà trong ánh mắt của con như mún nói lên điều j mà ngấn lệ...mẹ chạm khẽ vào gương mặt đáng iu của con và nói với con hãy cố gắng lên con nhé, con sẽ ko sao,... mẹ khóc, mẹ gọi tên con trong ngen ngào, mẹ ko mún mất con đâu Bo à...3h sáng ba vào chăm con thay mẹ, j mẹ đã ở bên con cả đêm, ba mẹ thay nhau csoc con,...bv chỉ dc 1ng vào csoc... đến sáng 9h con dc chuyển lên khoa tim mạch, con dường như ko ngủ, chỉ ngủ dc 1 lát... vừa vào fog cấp cứu 2 của khoa tim, con dg bình thường ko có j lạ, mẹ ngj con sẽ ổn, dù bjo con vẫn dg thở oxy...mẹ lun cầu nguyện mong con sẽ wa khỏi...mẹ mong có fep màu sẽ cứu sống con... r mẹ còn niệm phật: a di đà phật!!! đó là điều từ trc tới jo mẹ chưa bjo lm... đây là lần đầu tiên mẹ lm j con, mẹ cầu trời cầu phật...đến trưa thì con khó chịu j đó cứ cựa quậy khóc mãi, ko dỗ dc, chắc là ldo con đau j tim đập ko bình thường... mẹ lo lắng lắm,ko pit lm thế nào chỉ pit vỗ về, con ngoan đừng khóc mẹ thương...1 hồi lâu con mới nín, j con khóc tim sẽ trở nặng r con tím tái nên mẹ rất sợ khi con khóc mà ko dỗ dc... khoảng 17h khi bsi thăm khám và đo máy nhịp tim, nhịp thở thì bị tuột còn 20... bsi cho chuyển con wa fong cấp cứu đặc biệc, fong toàn trẻ bị tim nặng...bsi cấp cứu r cho con thở máy õy khác mạnh hơn,... bsi siêu âm tim con xem tình trạng thế nào... mẹ đứng bên con, cầm lấy tay con, mắt lun nhìn về máy đó, r nhìn con mà mẹ ko cầm dc nước mắt,nó cứ thế tuôn ra từng dòng j mẹ sợ, mẹ cầu nguyện, chỉ cần con wa khỏi dc sống mẹ chấp nhận giảm tuổi thọ 10 năm... r từ từ nhịp thở của con tăng lên đến mức ổn định, mẹ chỉ mong nó đừng xuống nữa... nhưng r mẹ cứ khóc khi thấy con như z, ldo con ko mở mắt nữa con dg ngủ, y ta đã chjch thuốc ngủ cho con để con ko quấy khóc, j con dg truyền thuốc rất nhiều, đủ thứ dây trên ng, ba con đứng ở đằng xa nhìn thấy nên đã vào thay mẹ j sợ mẹ ko chịu nổi, mẹ đã ra khỏi fog ngồi ngoài ghế chờ và khóc rất nhiều... bsi nói tình trạng của con ko khả quan nhưng ba va mẹ vẫn lun hy vọng, chỉ cần con khỏe lại, nhịp thở con tốt hơn thì vẫn còn hy vọng,...níu bv ko phẫu thuật dc mẹ sẽ xin chuyển wa Viện tim tp... chuyen về tim, nhưng điều trc mắt con fai khỏe hơn và ổn định hơn và xem kqua ở đây thế nào, có chiều hướng khác ko... j níu chuyển con bjo thj ko dc, j con dg yếu, bsj ở đây cũng rất tận tình, nói còn nước còn tác... 6h sáng hsau 13/12/2018 con lại trở nặng, bsi lại fai lần nữa cấp cứu cho con, lần này con fai sd oxy bằng bóp bóng bằng tay và máy thở, ba và mẹ fai thay fien nhau bóp đều liên tục, lnay mẹ thsu rất lo,... j đay là pp cuối cùng jup thở oxy...mẹ cũng lun tự nhủ là ksao... con sẽ ổn, từ từ con sẽ khỏe lại... sẽ thở máy lại bt...khoảng trưa các bsi đến hội thảo về bệnh tình của con, vừa siêu âm vừa tìm ngnhan cách chữa trị, bsi rất đông... trong đó có bsi phó khoa chỉ dẫn các bsi khác, ldo mẹ cũng hồi hộp chờ đợi kết quả j hnay bsi pho khoa đã đến khám, chắc con sẽ dc phẫu thuật..khoảng 1 hồi lâu bsi phó khoa gặp ba và mẹ nc... bsj nói tình trạng bệnh của con r nói đều mà mẹ ko mún nge nhất, đó là potay, bsj ko thể can thiệp hay phẫu thuật, j có lm cũng bằng 0.. con cũng sẽ ko khỏe lại dc,nói ngnha cbi tli.. mẹ suy sụp,nhưng mẹ vẫn cố gắng hỏi bsi, bsi jai thjk rõ và nói dường như ko thể... mẹ nghẹn ngào đau đớn.. mẹ nhìn con đau xót, lnay con dg rất yếu,ko pit con sẽ đi lnao... mọi ch xảy ra wa nhah, mẹ ko hề ngờ tới, mẹ rất sợ cái cjac đó,mẹ ko pit sẽ ntn... mẹ cố gắng bình tĩnh, ks ks đâu... Bo của mẹ... mẹ vẫn cố hy vong... trc mắt bjo chỉ cần con ổn định hơn để có thể chuyển viện j con dg rất yếu, mẹ sợ đến đó bv sẽ từ chối.. nên chỉ còn pit hy vọng là con khỏe hơn...ko hiểu s chiều hdo có rất nhiều ng đến thăm con..đồng ngjep của ba, gd nội ngoại...đến tối con bắt đầu chuyển biến xấu, nhịp thở tuột xuống liên tục, tình trạng nguy cấp, vừa lúc bsi đến khám, r gọi thêm bsi xuống hồi sức cho con...nhưng nhịp thở vẫn còn yếu chỉ khoảng 50.. bình thường dc 60-80... x r bsi gặp riêng ba mẹ và nói ba mẹ đã pit tình trạng của con, bé bệnh rất nặng kiu ngnha cbi tinh thần, j từ đây tới tối bé sẽ tuột xuống 2 - 3 lần nữa, mà bóp bóng thở ko thể lên dc, bé sẽ ko wa khỏi đêm nay...nghe đến đó, mẹ đã khóc,mẹ đã cầu nguyện rất nhiều, thậm chí chỉ cần con phẫu thuật để duy trì sự sống để con lớn hơn 1 chút, dù ko hết dc mẹ bằng lòng lấy tim của mẹ cho con để con dc sống,... nhưng ko dc nữa r...ldo ba con nói zoi bsi xin chuyển viện bsj nói jo đi đâu cũng z, mà chuyển viện sợ ko kịp trên đường đến, ba hỏi ghép tim thì con còn wa nhỏ và ko có tim sẵn để ghép... tất cả đều vô vọng...
Nhưng r thay j để con ở bv, mẹ đã xin xuất viện để đưa con về we, j ko mún con lạc lõng ở đây... trc khi ra khỏi fog bệnh,bsi kiu mẹ nói cpn theo mẹ về nhà, ra đến xe thì nói con theo mẹ lên xe về nhà... trên đường về thì niệm phật vừa gọi con về nhà, con cố gắng về đến nhà nha con...ba và mẹ vừa nhìn con vừa nói vừa khóc trong nghẹn ngào... ba mẹ cứ sợ ko về kịp... nhưng con của mẹ rất joj, cuối cùng cũng đã về đến nhà bên nội, con ở trên xe cấp cứu đậu ở bên ngoài cho đến khi con trút hơi thở cuối cùng...và con như có nguyện vọng gặp lại ông nội gd, j vừa đến nơi dc 1 lát ngnha dg ở bên ngoài chờ, con bỗng nhiên thức dậy,mắt mở rất to và trong con rất hồn nhiên, con nhìn ba mẹ và ông, ông vuốt ve con lần cuối...có lẽ con mún nhìn thấy ông trc khi ra đi... j cả ngày hqua con đều ngủ... dc 1 lúc ngắn ngủi con nhắm mắt lại, r dần dần mẹ ko còn thấy nhịp thở của con nữa... ba mẹ xin lỗi con j đã ko cứu dc con...ba mẹ iu con rất nhiều, con trai đáng iu của mẹ,... con đã chiu khổ nhiều r, con đã rất mạnh mẽ j đã cố gắng sống cùng ba mẹ 2 tháng 13 ngày... qua 0:0h ngày 14/12/2018 con đã xa ba mẹ mãi mãi, đây là lần cuối cùng mẹ dc nhìn thấy con, mẹ sẽ nhớ mãi về con, ng mà mẹ iu thương nhất...
có 1 điều kì diệu khi con vừa trút hơi thở cuối cùng cũng là lúc có con bướm nhỏ liền bay vào, bay vòng quanh, mẹ liền ngj đó là con,... khi bế con ra chôn cất kế bà nội, con bướm nhỏ đã bay theo nhưng giữa đường lại bay mất, mẹ nhìn theo nhưng ko thấy đâu nữa...mẹ bế con lần cuối... tạm biệt con... ctrai... con yên ngj nhé... con ở bên bà nội ngoan nha...con là đứa bé rất ngoan và đáng iu, có thể con ko mún ba mẹ khổ nên đã ra đi và do số phận đã an bài, níu có thể mẹ vẫn mong con là con của mẹ với cơ thể khỏe mạnh bình thường, mẹ iu con ❤ Võ Minh Khang ( 1/10/2018 - 14/12/2018 )