Tớ uống chè vằng mẹ nó ạ. Hôm nọ mẹ Wampee nói là uóng cái đó nhiều sữa nên tớ cũng khoe tí. Uống loại phơi khô có cả cành và lá í. À mà thấy dạo này con ngủ nhiều hơn, ko biết có phải tác dụng của chè vằng ko các mẹ nhỉ???
chị mới sinh đc 7 tháng mà ngày nào cũng đưa mẹ chị đi tập thể dục? sao không có ai giúp chị chuyện này? nếu điều kiện sức khỏe của mẹ chị bình thường thì mẹ chị có thể tự đi, còn nếu mẹ chị bệnh, thì chị nên thuê 1 giúp việc giúp bà chị ạh. vì tìm giúp việc cho người già dễ hơn giúp việc cho trẻ em nhiều và em thấy tình hình tài chính chị cũng không quá eo hẹp...
Mẹ mình ko biết đi xe, vã lại mình thấy vì mình có con mà để mẹ phải trông không làm được gì (trước khi mình có con, mẹ mình tham dự hội đoàn, tập thể dục )bây giờ vì mình mà bỏ tất cả nen mình thấy phải có bổn phận đưa mẹ mình đi tập thể dục để mẹ mình khuây khỏa. Mẹ mình hằng ngày vẫn có người đến massage body đó chứ. nhưng mẹ mình đã trải qua 2 lần mỗ (1 lần là cắt bỏ tử cung và 1 lần phẩu thuật đầu gối) nên mẹ mình ko 1 mình chăm em bé của mình đươc mà luôn luôn phải có 1 người giúp. mình cũng đã dọn về ở riêng 1 mình với bé và thuê 1 người chăm em bé của mình, nhưng mẹ mình ko an tâm cứ qua nhà mình hoài, nên mình cũng thấy ngại và mất công chở đi chở về, đành dọn về nhà mẹ ở luôn cho tiện.
Thế đấy, rồi t lại nghĩ đến con, mỗi khi thấy chồng t chơi với con, t lại muốn quên đi tất cả những nỗi đau về tinh thần lẫn thể xác để cho con có 1 người cha. Và đến tháng thứ 6 của con, t và chồng t dọn về ở riêng. Nhưng cuộc sống của t lại tất bật như 1 con thoi, t đi làm, chiều chạy về nhà đưa mẹ đi tập thể dục, rồi chạy về nhà của mình nấu cơm, lau nhà, rồi chạy về nhà mẹ cho con ăn, rồi chồng t thì nhởn nhơ từ từ về nhà, rước con về. T bảo anh giúp đỡ em về nhà bắt dùm em nồi cơm, chồng t bảo cái đầu này làm việc lớn. bảo t lắm chuyện chỉ thích làm khổ mình. T đã chịu đựng được 2 tuần và mặc dù mệt nhưng cảm thấy vui vì con có cha, nhưng nếu mọi chuyện bình yên như vậy thì ko có ji2 đáng nói, chồng t lúc cáu giận thì bảo toi: cô giồng con mẹ nhà cô. Nữa đêm con ko ngủ được, t bế con ra nhờ chồng trông hộ để t đi WC, chồng bảo cô đem con và cô về nhà cha mẹ cô đi, để cho t ngủ.
Rồi OX t lại dùng những câu chửi gia đình t và mẹ tôi, mặc dù trước đó t đã thậm chí quý lạy anh ta bảo nếu như anh còn thương mẹ con t thi đừng đụng đến mẹ t nữa, vì t ko thể chọn mẹ để sinh ra, mẹ đã sinh ra t thì giết t được, nên anh cũng coi như anh vì t, vì con mà đừng khoét sâu thêm mâu thuẫn nữa. Rồi 1 ngày chiều tối thứ 7, t đang cho con bú và ru con ngủ trong phòng, t mở cửa phòng ra thì thấy OX t đang hú hí cười đùa và chĩ con bé giúp việc 16 tuổi cũa tôi chơi internet trên máy vi tính. Thế là tức nước vỡ bờ, t đã chịu đựng câm nín suốt 1 tuần, t như bừng tĩnh ác mộng ban ngày. T nghĩ đến sự cuối cùng của đau khổ, mất mặt với gia đình, với con osin, t đã cầm mảnh ly vỡ mà t đập ra để cứa vào tay mình. Chồng t còn nói em phải đợi con osin đó lớn hơn 1 chút để anh còn xơi nó được.
Nói ra để mình phải vơi đi, để nhẹ lòng....
Gia đình bên mẹ mình từ trước thuộc chế độ mẫu hệ (mọi người trong nhà mình ai cũng cam thấy thế), mặc dù số đông nam nhiều hơn nữ, nhưng những gì mẹ mình nói ra thì chỉ có được nghe, nếu nói lại hoặc cãi lại là chỉ có nước chết, cho nên mình đã phải chọn biện pháp câm nín , điếc, như mỗi ngày 1 chồng chất, mình đâm ra quẫn trí. Mình muốn tự làm cái ji cho con mình, mẹ mình cũng đều cho đó là điều sai. Con mình khóc vì ko có ai ngồi bên cạnh, mình bận tay làm chuyện khác, mình phải lên tiếng nói :me dây mẹ đây cho con yên tâm. Mẹ mình cũng la, bảo làm như thế nó quen lúc nào cũng phải có mẹ thì làm sao bà ở nhà giữ nó cho nỗi. Lắm lúc nhiều đêm mẹ mình bực mình chồng mình, đem mình ra chửi, mình ôm con năm khóc, ko khóc được thì chỉ muốn nhảy lầu chết cho xong. Mình quanh quẩn suốt ngày với con, nếu có đi làm thì về nhà cũng chỉ ôm con, tối cần 1 giấc ngủ êm, thì mẹ mình lại đem mình ra chửi, đã có lúc mình ôm con trèo lên sân thượng tính nhảy lầu rồi, mình đã chịu không nỗi..... Nữa đêm chỉ còn biết bốc điện thoại khóc với chồng, chồng bảo :bị khùng sao mà phá giấc ngủ của tôi?không ngủ được thì phải để cho người khác ngủ. Đó là lúc con mình được 3 tháng, quẫn trí. Khi con ngủ, mình muốn lấy xe để đi đây đó cho khuây khỏa thì xe mình bị chồng lấy đi rồi. Mình như cảm thấy mất tất cả... Lên mạng hỏi thăm mấy người đồng nghiệp trong phòng thị bị đổ dầu vào lửa, vì mình va OX làm chung phòng, mọi người chắc ko ai thích mối quan hệ như vậy nên vào chat với mình bảo OX mình vào công ty nói xấu mình, bảo mình vừa mập vừa xấu vừa bị khùng. Thêm vào đó, con bé giúp việc cũ của mình khi VC mình còn ở riêng lúc có bầu nó bảo dạo này OX của mình đang léng phéng với con giúo việc hiện tại (vì con hiện tại được con giúp việc cũ giới thiệu làm chổ mình), bao nhiêu thứ chồng chất, mình đã cảm thấy mình ko còn là mình nữa.....
Như bạn quytu có nói về việc chăm cháu, minh cũng xin nói thêm là mình cũng đã từng chăm 1 cháu từ 3 tháng đến nó 3 tuổi (ba mẹ nó di du hoc), mình cũng đã từng nghĩ rằng thì là mình có kinh nghiệm chăm cháu thì mình cũng sẽ chăm con được, mình muốn nói 2 chữ “chăm” khác với chữ “nuôi”, vì nuôi con mình phải là có trách nhiệm chính, phải đối mặt về cả tinh thần lẫn vật chất cho con, phải suy nghĩ đến cơm áo gạo tiền….Lúc khó khăn ko tìm được người giúp việc (giai đoạn gần tết), mình phải nuôi 1 người đến 2,5tr/tháng, nếu tính cả về ăn uống và linh tinh của người giúp việc thì ngót ngét bằng lương của mình (mình ko phải giàu có gì như các bạn đã nghĩ, mình chỉ là nhân vien nhà nước bình thường thôi), mình đã tính bỏ cv như bạn quytu đã nói, nhưng nếu bỏ thì sau này mình xin được chổ nào khác bây giờ với vị trí hiện tại và tuổi của mình? Lại phải bắt đầu mọi việc từ con số 0? Mà chưa chắc đã được, mà bỏ việc thì lấy gì để nuôi con tiếp. Nuôi con là 1 hành trình rất dài, thậm chí đến 20 năm cũng chưa hết trách nhiệm nuôi nữa, còn chăm cháu, cho dù có ở chung nhà đi chăng nữa, cũng là vẫn chăm cháu. Thêm nữa khi cho con bú, mình tiêu chảy, con cũng bị, minh bịnh cũng ko dám uống thuốc, có lúc mình bị sốt cao, bs ko cho mình uống 1 viên thuốc nào, rồi mình stress qua, lưng nổi đầy mụt nhọt, các bạn ko thể tưởng tượng lưng mình nổi mụn mà như cơm cháy khắp cả lưng, lan đến ngực, tối ngủ đau rát, ngứa ko thể chịu đựng nỗi. Bs da liễu cũng ko dám cho xức bất kỳ thuốc nào. Mình ko thể tưởng tượng nổi việc ăn uống của mình lai ảnh hưởng đến sức khõe của người khác đến nvaay, nhất là con mình. Mỗi lần mình ko đủ sữa, con ko chịu bú bình, mình như muốn khóc, mình tìm đủ mọi cách, mọi tình huồng để con phải bú. 1 mình đánh vật với con, mẹ và con.
Khi con tôi được 7 tháng, t và chồng t dọn về nhà riêng, lúc đó t có nuôi 1 con bé giúp việc 16 tuổi, hàng ngày t giao con cho mẹ tôi giữ, cuối tuần t đem con bé giúp việc đó về nhà riêng để phụ tôi chăm em bé. Chiều về nhà t tất bật làm không ngơi tay, t nói chồng t làm hộ t nhuhững việc như lau nhà, sửa ống nước, anh ta bảo :cái đầu của anh là phải làm việc lớn, sao làm những việc như vậy ?", trong khi t lại chưa thấy anh làm việc nào đủ lớn cả, kinh doanh chứng khoán cũng lỗ, vàng cũng lỗ, anh ta bảo chuyện kinh doanh thì đâu phải ai làm cũng lời.
Bây giờ mỗi lần nhìn đứa con cười mỗi khi t về, mặc dù không có chồng bên cạnh nữa ,t vẫn cảm thấy t hp hơn OX của t, ví ích ra t được gần con...
Dĩ nhiên, trên diễn đạt luôn có sự comment 2 chiều, đó là quyền của mỗi người mà.
Cũng như mechip, t cũng đi học rất nhiều lớp chăm sóc em bé khi co thai, nhưng lý thuyết và thực hành rất khác xa nhau, chẳng hạn lúc bé trong tháng tắm, tay chân t còn run vì sợ vụt tay. Trong khi khi đi học, thi tắm bé, t là người đoạt giải nhất !!!
Con t không chịu ty bình, chỉ ty mẹ cũng làm t lo lắng vì ko đu sữa cho con, con khóc vì đói, mà bú vào t ko biết ẳm lên ợ lại ọc ra, lúc đó t rất hải hùng, vì ko biết con t mình sẽ uống cái ji để sống.
Đến bây giờ, khi gặp 1 người bạn, người bạn đã nói với t là "Rồi đây con mình cũng sẽ lớn" t như ngộ ra 1 điều, thôi thì con mình ko bú được, ko ăn được cũng chẳng sao. Chỉ tội lúc đi khám bs, bs la t té tát vì ko chịu khó cho con uóng sữa..., mẹ gì mà lười quá !!!.
Có mẹ nào đã được tư vấn về công thức tính lượng sữa phù hợp cho em bé ăn trong 1 ngày chưa ah? (Em bé chưa ăn dặm gì nhé!).
Em đang phân vân lắm vì thấy bà nội hình như cho thằng ku nhà em ăn hơi nhiều. 2 tháng mà đã ăn đến chừng 100ml-120ml/ 1lần bú ( cả bú mẹ lẫn bú bình), ngày ăn 8lần, mỗi lần cách nhau 3 tiếng. Bà lúc nào cũng sợ cháu đói, nhưng em sợ ăn uống không khoa học, hệ tiêu hoá của con ko tốt, sau lại béo phì nữa thì gay!
Các mẹ giàu kinh nghiệm tư vấn giùm em được ko?
Thanks các mẹ.
Mẹ này sướng wé, con bú như vạy là quá tốt rùi, mình thì suốt ngày bị mẹ mỉnh la sao cứ cho nó bú hoài, mà con mình 5 th mà chỉ bú đưôc 100ml - 120ml, 5 cữ. Mình đi làm pha sẵn cái bình là y như là chưa bú jì hết, mình hỏi mẹ , mẹ bảo để cho nó ngủ, ngủ tốt hơn bú , bú nhiều tiểu đường, béo phì.... Thế là mình phải canh nữa đêm đút thêm vừa ti mẹ vừa bình...sáng dậy cứ đờ đẫn, trưa thì cố gắng dỗ nó bú 2 cữ . Mình vừa phải về sớm vừa phải đi làm trể, vị chi 1 ngày mình đi làm có 4 tiếng ah.