@ Me soc: Nếu mình là bạn nhé, có 1 người chồng tốt như thế, giả sử thủ thỉ hết nhẽ mà chồng vẫn tha thiết muốn về ở cùng bố mẹ, thì mình sẽ đồng ý chiều theo chàng, dù sao, 7 năm trời chàng theo vợ ở bên ngoại, bỏ con săn sắt, bạn cũng phải cho chàng khúc cá rô chứ?
@ mẹ Sóc: mình chỉ muốn nhắc nhẹ bạn là, khi bạn mâu thuẫn với MC, về ngoại ở, chồng đã OK và chiều hoàn toàn theo bạn.Mà giờ bạn coi như không đếm xỉa gì đến chồng nhất nhất đòi ra ở riêng luôn thì mình nghĩ không bền đâu.
@Mẹ Sóc: Chả biết bạn dại hay giả vờ dại nữa. Bạn chủ trương ra ở riêng thì ko sao mà sao lại ở dí nhà bà ngoại suốt mấy năm. Sao ko ra ở riêng luôn và tuyên bố ở riêng là việc nên làm? Giờ chỉ vì ko ở đc nhờ nhà ngoại thì bạn mới thấy ở riêng là bt? Thế này thì hiển nhiên khó thuyết phục cả chồng lẫn nhà chồng rồi. Bạn thà ở riêng còn hơn ở chung thì cứ thế mà quyết thôi.
Nếu nói bé té vô móc cạnh bàn đến độ chảy máu, sao đũng quần của bé không bị rách? Mâu thuẫn đến thế mà cũng nói được, thiệt là bức xúc.comment by WTT mobile view
trong lòng bme thì nghĩ rằng ai đời đi yêu e mà lại làm e có thai trong khi đang đi học.
Các cô ngâm mình dưới nước để giữ bàn ghế. Nước ngập quá đầu chúng tôi nên mọi người đứng lên bàn ghế kê sẵn. 5 cô giáo, 20 học sinh. Mỗi cô có 4 cháu ôm vào cổ. Các cô giữ tay thật chắc để không em nào buông tay.
Nhân viên Dentsu tự tử vì phải làm thêm giờ làm rúng động nước Nhật “Vĩnh biệt, mẹ yêu dấu và quý mến của con. Vĩnh biệt, cả cuộc đời lẫn công việc của con đều thật khó khăn và đau đớn.” http://www.vietnamplus.vn/nhan-vien-dentsu-tu-tu-vi-phai-lam-them-gio-lam-rung-dong-nuoc-nhat/418645.vnp
Tôi là đồng nghiệp của Thắng tại SUTD và là admin của Page Cứu giúp bé Tuệ Minh trên Facebook.
- Thứ nhất, khi PR để tuyển sinh (các phụ huynh gọi là lùa gà vào chuồng đấy các mẹ), Vins hứa hẹn rất nhiều điều tốt đẹp: CSVC, chất lượng giáo viên, chương trình học, kết quả đầu ra của học sinh, kỹ năng sống... Tuy nhiên, trên thực tế, sau 4 năm, những thay đổi Vins mang lại chỉ là: tuyển sinh quá khả năng đáp ứng của CSVC, các con năm đầu có phòng học riêng, phòng ăn riêng, phòng ngủ riêng thì đến năm t4 ăn ngủ học tại lớp, ăn phải chia ca, có lớp ăn xong phải xuống học tiếp 1 tiết rồi mới đi nghỉ trưa, có lớp ở tầng 1 phải lên tầng 6 ăn, lớp ở tầng 4 thì xuống tầng 1, khai giảng phải chia giờ vì sân không đủ chỗ chứa, giờ ra chơi các con phải ngồi trong lớp vì ko có chỗ chạy nhảy. Chất lượng đầu ra đáng lo ngại thể hiện qua điểm tốt nghiệp cấp 2 và tỷ lệ vào lớp 10 những trường tốt trong nội thành thấp. Tiếng Anh nếu bố mẹ ko cho học thêm thì ko khác trường ngoài là mấy. Giáo viên non nớt, thiếu kinh nghiệm, khiến các con mất nề nếp và căn bản...
- Việc thông báo tăng học phí đột ngột, sau 1 tháng kể từ ngày khai giảng làm xáo trộn kế hoạch dài hạn của phụ huynh. Chưa hết, trong buổi học phụ huynh để giải thích về vấn đề trên, đáp lại những thắc mắc của phụ huynh Tổng hiệu trưởng đã có những lời lẽ khiến phụ huynh cảm thấy ko được tôn trọng. VD: Chúng tôi chọn học sinh của mình, ai ko nghe xin mời ra ngoài, chúng tôi ko có nghĩa vụ hỏi ý kiến PH về học phí, quanh đây có nhiều trường tốt, nếu muốn phụ huynh có thể chọn cho con mình... Kiểu ko ưng ông trả dép mày về. Cách thể hiện này tiếp tục được show ra trong buổi Q&A trực tiếp sau đó, khi Vins chỉ trả lời được vài trên 1.600 câu hỏi và trả lời vòng quanh theo kiểu nhấn mạnh vào hiện tượng Vinschool (ko hiểu là hiện tượng gì), kế hoạch phát triển mơ hồ từ việc tăng học phí... khiến phụ huynh chưa thấy thỏa đáng.
- Việc chuyển theo hình thức bắt buộc toàn bộ học sinh hệ Cam ngoài Park và Times và học sinh có hộ khẩu Long Biên sang trường mới mở tại Long Biên cũng khiến PH bức xúc vì khi tuyển sinh ko xét đến hộ khẩu, song khi mới vào học được 1 tháng lại áp dụng chính sách này, khiến nhiều gia đình không sắp xếp được việc đưa đón con, nhất là những người ở bên này cầu Vĩnh Tuy nhưng ko có hộ khẩu Times và Park. Trong khi đó, ngay đầu năm nhà trường nói rằng sẽ duy trì hệ Cam ở tất cả các điểm trường và ko có chính sách phân biệt hộ khẩu.
- Và cuối cùng tất nhiên là vụ PC50 vào cuộc. Dù với bất kỳ lý do gì, theo Hiến pháp, người dân có quyền thể hiện quan điểm của mình và theo quy định pháp luật, nếu cảm thấy bị xúc phạm, cá nhân bị xúc phạm cần khởi kiện để được xử lý chứ ko phải lôi CA vào "nói chuyện, thuyết phục" như hiện nay. Đây là kiểu xử lý 'chợ đen" chứ ko phải thượng tôn pháp luật.
Tóm lại, việc tăng học phí ko hẳn là vấn đề gây bức xúc nhất cho phụ huynh thời gian qua vì trên thực tế, với mức tăng này, nếu giảm tải được và tăng chất lượng dạy học cũng là điều đáng mừng. Cái đáng nói ở đây là cách hành xử đối với những người sử dụng dịch vụ của mình như vậy là khó chấp nhận nên chuyện bị phản ứng là dễ hiểu thôi ạ.
Mình cũng đã nghĩ đến phương án đấy, nhưng lại lăn tăn là nếu tất yếu mâu thuẫn xảy ra thì chi bằng tránh ngay từ đầu để tránh việc đã sứt mẻ còn sứt mẻ hơn nữa. Thực ra post xong lên đây mình cũng giải tỏa được nhiều lắm, vì chồng mình ko bao giờ muốn nghe mình nói những chuyện này.
Anh Tũn: Em ko đòi về ngoại lúc có mâu thuẫn với mẹ chồng đâu ạ, trái lại em nghĩ dù mâu thuẫn với chồng hay mẹ chồng em cũng sẽ ko bao giờ hờn dỗi xách đồ ra khỏi nhà trừ khi xác định li dị. Thực ra chồng em mới là người luôn xách đồ dọa dọn đi khi cãi nhau. Hồi đó là vì chồng thấy em mới sinh con, lại căng thằng nên định cho em về ngoại 1 thời gian thôi, nhưng sau vì em chồng dọn về nên bọn em ở thêm ngoại đến giờ ạ.
Cám ơn Dab nhiều lắm, chắc chắn mình sẽ nói vậy với chồng. Mình cũng nghĩ nhiều đến chuyện chồng đã chiều mình vì mình mà chấp nhận ở ngoại suốt gần 7 năm. Đây chính là điều mình khó nghĩ nhất + thêm chồng mình là 1 người rất tốt. Bố mẹ chồng mình hiện ko có vấn đề gì ngoài 1 số bệnh tuổi già (xương khớp, tiêu hóa...). Chồng mình thực ra chỉ đơn giản là muốn ở chung vì ý thức mình là con trai trưởng thôi, chứ thực ra BMC hiện sống cùng em gái chồng rất ổn.
Trước khi quyết định mình sẽ cố gắng thuyết phục chồng như Dab khuyên, chắc chắn là như vậy. Khả năng thành công mình nghĩ ko cao, vì trước đây 1 số lần mình cũng nhẹ nhàng đề cập đến những khác biệt giữa mình và MC, nhưng chồng thường gạt đi ngay lập tức. Mâu thuẫn giữa mình và MC cũng nhỏ nhỏ, rất nhỏ thôi so với nhiều nhà khác, nhưng tích lũy lại lâu nó thành kiểu ức chế tinh thần mà mình ko đủ EQ để giải quyết hài hòa.
Khi phải đối diện chuyện này mình sẽ cố gắng ôn hòa nhất có thể. Mình sẽ cố gắng khắc phục nỗi sợ cố hữu khi phải đề cập đến chuyện ra riêng, để ko nghĩ ra riêng là chuyện tội lỗi lắm, vì mình sẽ vẫn ở rất gần để quan tâm đến ông bà. Cám ơn Dab nhé.
Cám ơn Wicket đã trả lời mình. Trước đây mình muốn ra riêng, nhưng tính đấu tranh kém và cũng ngại chồng khó xử nên sang bà ngoại ở với tư tưởng là sau vài năm sẽ lại quay về ở với MC. Tuy nhiên trong thời gian mình ở ngoại thì MC đưa em chồng mình (đã lấy chồng và thuê trọ) về ở cùng từ bấy đến nay (em chồng mình đã sinh 2 con ở đó), và sau từng ấy năm mình thấy khác biệt về tính cách giữa mình và MC ko dung hòa được nên mới tính chuyện dứt khoát ra riêng.
Nếu quyết ra riêng chắc mình sẽ phải đối mặt với tình huống có thể chồng sẽ ko đồng ý và gia đình sẽ sứt mẻ. Tuy nhiên mình cảm thấy ko muốn ở chung 1 chút nào nên chắc sẽ chấp nhận đau thương vậy. Nhiều lúc mình cũng đã nghĩ hay thôi chấp nhận cuộc sống bằng mặt ko bằng lòng cho chồng con yên ấm, nhưng mình biết mình ko làm được. Mình là loại người rất coi trọng sự thoải mái về tinh thần của chính mình và luôn tự hỏi mình có ích kỷ quá ko.
Hôm nay mình muốn hỏi ý kiến cả nhà về 1 vấn đề muôn thuở: MC-ND.
MC mình: là người tốt, thương con thương cháu nhưng nói nhiều, thích thể hiện, thích khuyên bảo, thích can thiệp vào chuyên nuôi dạy cháu, cái gì bà làm bà cũng muốn là tốt nhất, giỏi nhất và thường tự ngồi khen những thứ mình làm nếu không thấy ai khen. Bà thích bao đồng, hay tỏ ra mình biết hết mọi thứ và vô cùng tự hào về gia đình.
Mình: thẳng tính, nóng tính, ko khéo, ghét bị áp đặt, dị ứng với tất cả các tính cách trên của MC.
Mọi mâu thuẫn bắt đầu từ 7 năm trước, khi mình sinh đứa đầu tiên. Vì những tính cách trên của MC mà mình bị trầm cảm nhẹ, ghét nghe tiếng bà đi làm về và thi thoảng nghĩ đến chuyện ôm con nhảy lầu. Rất may sau 1 lần mâu thuẫn bùng nổ chồng cho mình về ngoại ở và mình cùng chồng con đã ở ngoại từ đó đến nay. 1 thời gian do giận mình về ngoại nên bà tỏ rõ thái độ với mình, mình chào ko trả lời. Rồi mọi thứ cũng nhẹ nhàng hơn, tuy nhiên quan hệ MC - ND không cải thiện theo hướng gần gũi. Mình ko cố gắng gần gũi bà vì thực sự ko hợp được với kiểu đến câu thứ 3 là triết lý, khuyên bảo của bà.
Đến giờ vì nhà ngoại có việc nên thời gian tới có thể mình sẽ ko ở đó tiếp được nữa. Mình đứng trước 2 phương án:
- Một là quay về nhà chồng. Phương án này hợp ý chồng mình vì chồng tâm niệm kiểu gì cũng sẽ phải về với bố mẹ, nhưng là nỗi ám ảnh của mình và là vấn đề duy nhất làm mình mệt mỏi suốt mấy năm qua. Nếu về mình biết mình sẽ ko chịu được kiểu của MC, rồi mâu thuẫn sẽ lại phát sinh và chắc mình sẽ li dị chồng mất.
- Hai là mình mua 1 căn chung cư rất gần nhà BMC. Phương án này khó được chồng ủng hộ. Tuy nhiên, mình đã xác định nếu chồng ko ủng hộ chồng có thể về ở với BMC, 3 mẹ con mình vẫn sẽ ở chung cư. Hiện mình đang nghiêng hẳn về phương án này, tuy nhiên đang rất run vì biết để thực hiện sẽ có nhiều bão tố lắm.
Mọi người cho mình lời khuyên được ko? Mình muốn lắng nghe ý kiến nhiều chiều, vì đối với mình chuyện ở riêng ko phải 1 cái tội, nhưng với BMC và chồng mình thì lại là chuyện rất lớn.
Cám ơn mọi người nhé.
Nghe nó kể thì nó cũng tởm lợm như 3 thằng chó kia, khác mẹ gì đâu.
Đề nghị bắt con nào kết luận cháu té vô móc cạnh bàn té đến bao giờ rách được như cháu thì thôi.... Ko làm được thì vả vỡ cái mõm thối của nó ra...
Đúng là bọn mồm l**...
Câu này em nghĩ đúng rồi đấy. Dừng lại đi em, trước khi quá muộn. Khi yêu nó đã có thể đánh mình, tát nước mình thì khi cưới về nó có thể coi mình ko bằng con chó nhà nó đâu.
Em nên nghe lời ba mẹ. Cá không ăn muối cá ươn. Chị mới đọc sơ sơ đã thấy nó có quá nhiều điểm không chấp nhận được rồi:
- Không yêu em, coi thường em (nó hứa với bố mẹ em là chia tay em rồi nhé)
- Gia trưởng
- Bạo lực
- Không coi trọng nhà vợ, láo với bố mẹ vợ
- Đội nhà nó lên đầu (chưa lấy em làm vợ đã đòi hỏi em phải gánh nợ cho nhà nó, em chưa là người nhà nó nó đã đòi em có hiếu với cả nhà nó, kinh tởm)
Bình thường chị chả comment những topic như này đâu, vì nghe giọng của em thấy em đang nuối tiếc cái đồ hôi thối này lắm. Nhưng đọc lại thấy thằng chồng em nó tởm quá, thôi thì coi như góp ý cùng bố mẹ em 1 câu, em ko nghe sau này 100% hối hận.
Chị cũng nghĩ như bố mẹ em ở trên này này. Là bố mẹ nuôi nấng lo lắng bao năm, giờ thấy con gái đang đi học lại có bầu trong lòng đau xót lắm.
Chị nghĩ bây giờ em không nên thuyết phục hay giải thích với bố mẹ về người yêu em làm gì. Có khi chỉ làm bổ mẹ em ghét người yêu em thêm thôi. Thay vào đấy hai đứa bảo ban nhau học hành cho xong, công ăn việc làm ổn định, tự khắc mọi chuyện sẽ ổn.
Còn về chuyện người yêu em hận bố mẹ em, cứ giải thích cho nó, nó hiểu thì hiểu, ko hiểu thì giải cmn tán đi. Sau này chồng con vào em sẽ hiểu, trên đời này chỉ có bố mẹ là yêu em vô điều kiện thôi. Đừng bao h vì bất cứ ai mà quay lưng lại với bố mẹ. Và trong rất nhiều trường hợp, khi bố mẹ đã thấy người yêu con gái mình có vấn đề là thằng í có vấn đề thật. Phũ nhưng thật đấy.
Đọc đoạn này thương thế....:(
Làm mẹ còn gì đau đớn hơn khi đọc những dòng này...
Tuệ Minh.... Giống tên con gái mình quá. Tự dưng thấy đồng cảm với bố mẹ bé nhiều. Mình sẽ đóng góp 1 phần nhỏ, coi như lời chúc bé mạnh mẽ ở lại với cuộc đời này. Mong bố mẹ bé có đủ sức khỏe và tiền bạc để cùng con vượt qua hạn này và nuôi con khôn lớn.
Con Hằng bệnh thần kinh của nó đến giai đoạn này khá là nặng rồi, cảm giác nó đang không thể cân bằng được. Con này bản tính nó ác độc nhỏ mọn nên đời nó cũng ko gặp được người tốt: bố mẹ anh em ko ai bén mảng vào chuyện của nó, bạn bè tốt đâu chả thấy toàn thấy bọn fans vô học (đọc comment của bọn này thấy buồn nôn vãi đạn), có thằng chồng tốt tốt tý cũng éo chịu nổi phải ly hôn, thằng bồ thì tốt nghiệp chuyên ngành bưng bô rúc váy. Cũng ko trách sao nó ko vượt qua được cú sốc bị chồng đá, vì hậu ly hôn người ta cần bạn bè gia đình lắm, mà con này thì người tử tế éo ai ở cạnh mà ngửi nó được.
Thực ra cuộc đời này bọn người sống ảo sống nhẫn tâm như con Hằng không thiếu, chúng nó sống như vậy và chết cũng như vậy thôi, vì với bọn này chỉ chúng nó là người, ai trái với chúng nó là chó, hở ra góp ý thì chúng nó nhảy vào cắn hội đồng cho tơi tả luôn. Nhưng bọn đấy chúng nó cũng có nỗi khổ riêng đấy các mẹ ạ, vì thần kinh chúng nó lúc nào cũng trong tình trạng căng thẳng chứ lấy đâu ra những giây phút thư thái bên chồng bên con như chúng mình.
Thật ko hiểu chuẩn chọn chồng của con gái bây h nó thấp đến thế nào? Đến cái tối thiểu là biết kiếm cái bỏ vào mồm cũng được bỏ qua.
Em mà muốn cuộc đời khốn khổ thì hãy ký giấy nhé. Mẹ chồng em ăn đứt 20 triệu của em nhưng chắc chưa đủ no. Em cứ chuẩn bị tư tưởng làm cái ATM đến cuối đời.