Có lẽ cuộc đời của tôi không suôn sẻ như nhiều người, tay trắng lại hoàn trắng tay nhiều lần. Mãi cho đến năm 40 tuổi, cuộc sống mới dần ổn định ở nơi đất lạ.
Thế nhưng người tính không bằng trời tính. Tôi bán cơm được một thời gian thì người ta lấy lại mặt bằng. Tôi dời quán sang một chỗ khác thì buôn bán không còn như trước. Ế ẩm tôi đóng cửa, tìm công việc khác để làm.
Tính ra tôi ở Sài Gòn cũng gần 20 năm, trải qua biết bao thăng trầm mới có được ngày hôm nay. Mong rằng những ai vẫn đang còn ôm giấc mộng đổi đời ở mảnh đất này thì hãy cố gắng lên, thành công vẫn luôn chờ đợi những người biết phấn đấu!