Chào các anh,chị tôi là mem mới cũng có nỗi niềm muốn tỏ,có lẽ viết ra cũng là một cách hữu hiệu để giải tỏa nỗi lòng


Chuyện của tôi tưởng đơn giản tôi sẽ quên đi nhưng thấy khó quá,ngày càng khó


Tôi làm việc cho 1 công ty tư nhân,làm ở bộ phận đảm đương mấy cái hợp đồng xuất khẩu,công việc thì ổn,lương lậu cũng đc ưu đãi vì Giám Đốc rất tốt và nhân hậu.Tôi làm việc đc 5 năm thì thay Giám Đốc ,người mới hơn tôi chỉ có 2 tuổi con gái của GĐ .


Thực ra để nói thì cô ấy toàn chơi thôi vì có người làm thay ,theo đánh giá ban đầu của tôi thì cô ấy là tuýp người "đa nhân cách" vì toàn gây lộn hoặc đang ký HĐ thì đuổi khách hàng.


Ở cty có nuôi 1 con chó lai ,nhìn con chó nó sợ cô ấy đến nỗi đang gặm miếng xương cô ấy gào lên mà nó há hộc mõm rơi cả miếng xương chạy mất dép :Crying: thì tôi đủ biết cô ấy thế nào,tôi tự nhủ tránh xa cô ấy càng xa càng tốt..vì cô ấy đã sa thải mấy nhân viên nữ rồi vì tội "láo"


Mấy chị nhân viên thì hễ có việc gì phải lên phòng cô ấy là nhờ tôi ,lúc thì cốc chè,bánh kem,tôi chả khác gì lão xe ôm đi mua đủ thứ phục vụ các bà :Worried:


Mấy chị phòng tôi có lần bảo là cô ấy "biến thái" và bảo tôi là tôi làm gì mà chưa thấy cô ấy xử lý đến tôi.


Về trình độ thì cô ấy kém tôi nhiều vì ăn học k đến nơi đến chốn do GĐ chiều,là phụ nữ mà hút thuốc sành điệu hơn cả đàn ông ,Tôi cảm thấy cô ấy thật dị hơm bán nam bán nữ nữa ,hầu như lúc nào lên văn phòng lấy dấu tôi cũng thấy cô ấy cũng trong tình trạng ngủ gật vì đi chơi thâu đêm suốt sáng.Điểm duy nhất tôi thấy cô ấy đc đó là cô ấy xinh và trẻ hơn tôi nhiều .


Làm việc cùng GĐ mới- 2 năm tôi chả có cảm giác gì với cô ấy kể cả cô ấy xinh hay ăn mặc đẹp ,tôi chỉ biết rằng tôi sợ lấy phải người vợ như thế .Tôi thầm nghĩ tôi tuy xấu nhưng bạn gái tôi lại nết na và yêu tôi thật lòng.


Vậy mà cách đây 6 tháng tôi nhìn thấy cô ấy khóc ,k hẳn là khóc chỉ là đầm đìa nước mắt trên mặt ,cô ấy ngồi bệt dứoi đất như 1 đứa trẻ ,thấy tôi cô ấy chả to vẻ gì chỉ nhìn tôi với dấu hỏi ,tôi lắp bắp


- N làm sao đấy,đừng khóc


- I want to die -cô ấy nói với tôi như nói với 1 thằng tây (cty tôi hầu như tiếp xúc với khách nước ngoài) rồi cô ấy đứng lên và biến


Nhưng tôi đã kịp nhìn vào mắt cô ấy,k hiểu sao tôi nhìn đc hết những sợi lông mi của cô ấy dài và cụp nó làm mắt cô ấy buồn thê thảm.


Tôi nghĩ tôi bắt đầu có cảm giác gì đấy từ lúc đó ,tôi nghĩ mãi mà k hiểu chỉ có 1 đêm ngủ tỉnh dậy tôi thấy yêu cô ấy ,tôi cho rằng rồi nó sẽ hết nhưng 6 tháng rồi nó k hết ,tôi như kẻ yêu đơn phương tuyệt vọng,tôi đi làm mà cứ nhìn vào khoảng không vô định ,tôi chả thiết ăn,thậm chí gầy mất 1 kg rồi .Trong 6 tháng đấy có 2 tháng cô ấy đi nước ngoài ,tôi như kẻ mất hồn ,đêm về ngủ mà thấy tim như bị bóp nghẹt vậy.Bạn gái tôi thì có lẽ linh cảm đc điều gì nên rất buồn,tôi k biết che dấu vẻ thiểu não của mình ra sao trong những ngày cô ấy đi vắng ,tôi thấy có lỗi với bạn gái mà tôi k phải là kẻ biết che dấu.Tôi vấn hy vong cảm giác này sẽ mai một đi..


Có 1 đêm(vẫn trong tg cô ấy đi vắng) tôi nhận đc tin nhắn


" H ngủ chưa? Nhớ H ghê vậy đó"


tôi kìm chế lắm ,tim tôi đập như vỡ ra ấy tôi chờ đúng 5f mới reply


" Sao lại nhớ H vậy? "


" ơ thế N tưởng H yêu N"


" Hoang tưởng " tôi run run nhắn lại


" Ờ,vậy thì thôi .."


Sau cái tin đó,cô ấy k nhắn nữa,tôi trằn trọc cả đêm rồi ngủ vào 4h sáng.Sáng dậy tôi thấy 1 cái tin của cô ấy


" THANKS FOR LOVING ME"


Cô ấy biết cách quyến rũ đàn ông,tôi nghĩ vậy hoặc ít nhất tôi đã bị vậy :Crying: