Em giờ mới thấy dc sai lầm của mình, hối hận h cũng muộn.


ngày trc em quen vs 1 chàng kĩ sư hơn em 3 tuổi, tính cách khá hiền hậu, ko nóng nảy, cx chả cục mịch, ko bài bạc rượu chè gì, thuốc lá cx ko có, chí tiến thủ khá cao, quan tâm em rất nhiều... như thế đủ để em hạnh phúc và cũng là mẫu người mà chắc là khá nhiều chị em mong muốn rồi.


ảnh có ngỏ ý muốn cưới em vì nhà bm hối thúc nhưng vì lúc đó em vẫn muốn tự do, lầm việc, kiếm tiền... đôi lúc ảnh nói tặng em cái này cái kia nhưng nhiều lần em nói ko cần, em tự mua dc...


nhiều lần ảnh nói bóng gió là em chê ảnh ko biết kiếm tiền hay sao mà phải như thế. Cx vì chuyện đó mà em vs ảnh giận nhau mấy lần... nhưng rồi ảnh cx tự làm lành.


Vì thế nên em càng dc đà, thể hiện cá tính, tự do, độc lập của mình, xung quanh em càng có nh chàng trai để ý tới em vì cái tính đó... em cx hoan hỉ vui vẻ cười nói mà ko để ý đến sự khó chịu của anh ấy, nhưng xong rồi ảnh vẫn cười nói vui vẻ với em..


đến hôm sinh nhật em, em dc tặng nhiều quà mới duy chỉ có ảnh là tặng em bó hoa mà em nói em thích nhưng từ rất lâu rồi... lúc đó em cx chả để ý quan tâm gì cả vì giờ em thích những cái mới hơn...


ảnh tặng cho em, em liền đặt xuống bàn và ko ngại ngần nói thẳng "năm ngoài a tặng em cái này rồi mà"... ko để ý đến anh ấy và quay sang cười nói vs lũ bạn và mấy chàng trai khác... giá như lúc đó em tươi cười đón nhận thì chắc bây giờ ko như thế này...


tiệc xong ảnh ra về mà ko nói gì vs em...


đêm ảnh nhắn 1 tin... " chúc em ngày càng đẹp, thành công và gặp nhiều cái mới hơn trong cuộc sống... xin lỗi vì lúc tối anh quên chưa nói lời chúc và xl em về bó hoa tuy mới mà cũ."... em ko nói gì ngoài 2 từ cảm ơn trống rỗng... em có cảm giác ko muốn tiếp tục với ảnh nữa.. lúc đó em cảm thấy ảnh thật quê mùa, công việc khó khăn, khổ sở..ko thích hợp với em nữa...


càng ngày em càng kiếm chuyện gây sự vs ảnh nhằm tránh xa ảnh... mặc nhiều lần ảnh xuống nước cố giữ tình yêu vs em...


càng ngày công việc của em càng thuận lợi, dc thăng tiến trong công ty, gặp gỡ nhiều ng đàn ông thành đạt, đẹp trai giàu có hơn ảnh... cũng vì đồng tiền, vật chất, sự sang trọng mà ảnh ko có ...em đã đến với một chàng trai khác, con nhà giàu có và đem lòng yêu khi nhận dc lời yêu của chàng trai đó..


ảnh biết chuyện nhưng ko to tiếng gì, cũng ko lời mắng chửi nào vs em... ảnh hẹn gặp em và mong muốn em về với ảnh... em phũ phàng từ chối vì giữa bọn em ko có ràng buộc nào cả, em còn tự độc lập nữa, có cần gì đến ảnh đâu... chúng em nói qua lại rồi em to tiếng vs ảnh ... kết thúc là câu nói của em "chia tay... ko có yêu đương gì cả"... ảnh lặng người ko nói thêm gì cả chỉ bảo "chúc hạnh phúc" rồi lặng lẽ quay về... từ đó bọn em ko liên lạc gì nữa.., em cx chả quan tâm gì nữa vì giờ em thoải mái tự do đi với ng mới..


đến 3 năm sau (2014)... em vẫn chưa cưới chồng và tuổi đã qua 30... vì chàng trai kia đã lừa em, gia đình đó có nợ xấu, trai đó là con một, ko làm gì cả, chỉ ăn chơi, lừa dối em qua lại với bn cô gái khác... em chia tay ngay... sau đó em lại tiếp tục yêu với một chàng khác ngày xưa cũng thích em nhưng chỉ dc 1 tháng là thôi vì trai đó bảo "anh và gia đình ko muốn có vợ giỏi..." ..1 lí do gọi là vô lí nhưng lại tồn tại rất nhiều ở xh này


em giờ là trưởng phòng kinh doanh... hơn 30 rồi, chưa có ng yêu,... đã bật đèn xanh với nhiều ng nhưng họ đều "đi" một cách nhanh chóng..


em bắt đầu nhớ về ảnh, nhớ về lời nói hài hước, sâu sắc, sự quan tâm mà em đã đánh rơi... nhưng em ko đủ can đảm để liên lạc lại vs ảnh... em bắt đầu ầm thầm tìm lại về với ảnh biết dc ảnh đã lập công ty riêng, thành đạt hơn nhiều và đang chuẩn bị cưới vợ...


gần cuối năm.. em nhận dc thiệp cưới của ảnh, cô dâu là công nhân làm may mặc...


em liên lạc lại vs ảnh và mong muốn dc làm lại... nhưng ảnh bảo là h ảnh đang hạnh phúc vs gì mình có dc... và "cô ấy làm tốt hơn em, anh hết yêu em từ lúc anh gặp dc cô ấy.."... ảnh vẫn tôn trọng em, và khẳng định ko ai xen vào dc nữa, một câu nói của ảnh mà em nhớ mãi


"hạnh phúc dc tạo ra, thay đổi hay đánh mất đều do mình cả


đừng ngồi không chờ đợi nó đến, phí thời gian lắm..."


ảnh còn tư vấn cho em là nên làm ít lại, tìm đến những gì mình cần có thôi, nhường chỗ cho đàn ông nó đứng nữa,...


hơn nửa năm em nhìn lại và nhận ra mình đã đánh mất hạnh phúc, bỏ rơi ai thì ai cx sẽ bỏ rơi bạn... chạy theo những cái ko thiết thực, lẽ ra em ko nên làm thế, ko nên lao đầu vào công việc 1 cách mù quáng, nên tôn trọng những gì mình có...


thỉnh thoảng ảnh vẫn úp những tấm ảnh mà ảnh đi chơi với vợ, ăn uống bình dân ở vỉa hè với những nụ cười hạnh phúc...


hôm qua là tấm ảnh ảnh hôn vào bụng của vợ vs dòng status "cảm ơn vợ đã bên anh lúc khó khăn, sẽ ko bh làm vợ buồn nữa đâu hé... lên chức bố rồi, đi ăn mừng thôi..."


em cảm thấy hụt hẫng quá, hối hận vì để mất anh... , lẽ ra giờ này em có thể hạnh phúc bên a ấy nhưng ko... se ko bh ở bên anh ấy dc nữa..