Tôi 27 tuổi, ra trường cách đây 4 năm nhưng đã có hơn 5 năm kinh nghiệm đi làm.



Chỗ làm thứ nhất: Khi còn là sinh viên ngoại ngữ, tôi được người quen giới thiệu đến làm part-time tại một công ty tư nhân, khi ra trường thì được giữ lại, được thử sức ở nhiều mảng khác nhau... phần lớn xoay quanh kinh doanh và marketing. Tôi được sếp đánh giá cao, tạo nhiều cơ hội để phát triển, quan hệ với đồng nghiệp rất tốt, có những khoảng thời gian rất say mê làm việc nhưng trong lòng luôn cảm thấy đấy chỉ là tôi đang cố để thể hiện, để chứng tỏ bản thân mình, cố vượt qua, và tôi đã làm được, nhưng đó không phải là những công việc dành cho tôi. Tôi luôn có trong mình suy nghĩ rằng tôi sẽ cố gắng đến một lúc nào đó thôi, rồi sẽ sớm từ bỏ. Sau 4 năm rưỡi, tôi xin nghỉ vì cảm thấy không thể cố được nữa. Thời gian cuối trước khi nghỉ, tôi rơi vào trạng thái chán nản, thậm chí là chán ghét công việc mà tôi đã làm.


Tôi quyết định nghỉ ngơi ở nhà 1 tháng, thử cảm giác thất nghiệp tôi chưa có bao giờ và ngẫm nghĩ về những gì mình đã có sau hơn 4 năm, tôi thấy mình làm được khá nhiều, nhưng tôi chưa biết được thực sự mình muốn gì, mình cần gì, đâu thực sự là mục đích của bản thân trong công việc? Đâu là cái mình thực sự thích? Thực sự phù hợp?


Chỗ làm thứ 2: Khi đang hoang mang với rất nhiều suy nghĩ thì cũng là lúc có người quen rất nhiệt tình kéo tôi về công ty anh ấy. Công việc trợ lý giám đốc trong lĩnh vực thương mại hóa chất. Tôi đồng ý vào công ty làm với tâm lý làm thử, hợp thì làm, không hợp thì nghỉ. Sau 2 tháng, tôi lại rơi vào trạng thái chán nản. Một phần do sếp là người nước ngoài, không hiểu thị trường và không có khả năng quản lý kinh doanh, đám nhân viên chúng tôi cả tháng không có việc làm nào cụ thể, lang thang, vạ vật, chẳng làm gì. Phần khác do tôi cảm thấy tôi đang làm việc không liên quan gì đến mình, không có ích lợi cho đất nước, không phát triển được bản thân. Sau 1 tháng đấu tranh với bản thân và với sếp, giờ tôi làm việc ở nhà...


Công việc hiện tại: Trước khi chính thức nghỉ việc ở công ty kia, tôi liên hệ với một Nhà xuất bản sách, sau khi kiểm tra trình độ, tôi được họ giao cho một hợp đồng dịch truyện 200 trang, thời gian dịch là 3 tháng với số tiền chỉ bằng 1 tháng lương tôi làm ở công ty trước đây. Nhưng tôi thích. Gần 1 tháng nay tôi ở nhà dịch truyện. Ngoại trừ những lúc gia đình có việc đột xuất, còn lại ngày 8 tiếng tôi làm việc rất đều đặn và tập trung. Đối với riêng bản thân tôi lúc này, tôi cảm thấy rất hài lòng.



- Tôi thấy công việc này phù hợp với tính cách và khả năng của tôi, hơn nữa nó cũng chính là chuyên ngành tôi được đào tạo tại trường Đại học (Biên - Phiên dịch).


- Đây là công việc đầu tiên tôi chủ động lựa chọn và tìm đến nó nên tôi cảm thấy mình tự tin và tự có trách nhiệm với sự lựa chọn của mình.


- Tôi thấy thích khi làm việc tại nhà: tập trung hơn, hiệu quả hơn, không mất công sức và thời gian đi lại, không tốn các chi phí di chuyển, ăn mặc hàng ngày...


- Điều quan trọng nhất là tôi thấy thích công việc này, tôi tìm thấy những niềm vui khi dịch được một đoạn khó nào đó, tôi thấy mình được học hỏi, biết nhiều hơn mỗi ngày trong khi dịch và tra cứu, tôi luôn nghĩ đến nó, và tôi đang có trong đầu mình những hy vọng, mục tiêu cho công việc này trong tương lai (để đạt được mức thu nhập cao hơn và một số điều hơi viển vông khác).


Nhưng bố mẹ tôi thì không nghĩ vậy. Bố mẹ liên tục gây sức ép cho tôi:


- Bố mẹ tôi nói đây không phải là một CÔNG VIỆC. mà đây chỉ là Ở NHÀ DỊCH TRUYỆN. Đây là thứ trò lập dị, chỉ có những ông bà già nghỉ hưu mới làm.


- Bố mẹ tôi nói sau này đi lấy chồng sẽ bị nhà chồng đánh giá.


- Bố mẹ tôi nói là CẦN phải làm việc trong một cơ quan, đoàn thể nào đó để có các chế độ lương ổn định, bảo hiểm v.v...


- Bố mẹ tôi bảo nếu thích làm việc này thì đi làm ở một cơ quan nhà nước nào đó, rồi có thời gian thì làm thêm.


- Bố mẹ tôi nói sau này còn phải có trách nhiệm nuôi bố mẹ, nuôi con cái. Làm như thế này không đảm bảo cho tương lai của tôi, chưa nói gì đến trách nhiệm với gia đình.


- Bố mẹ tôi thường xuyên thúc ép tôi, chỉ cho tôi vào làm chỗ này, chỗ khác. Điều này khiến tôi cảm thấy rất ức chế và tự ái.


Theo mọi người, tôi đúng hay sai?


Tôi đang thấy rất vui khi tìm được công việc mà mình yêu thích nhưng lại bối rối và bực mình khi chịu những sức ép từ gia đình...


Rất mong nhận được những chia sẻ đánh giá của mọi người...


Thankxxx