Bây giờ tôi chán ngấy khi nhìn bản mặt giả tạo của tay giám đốc. Thế nhưng bỏ việc thì đồng nghĩa với chuyện không còn kế sinh nhai, mà tôi lúc này, ngoài hai bàn tay trắng thì chẳng còn gì cả.

Mới ra trường, tôi đã được nhận vào làm việc cho một công ty đầu tư tài chính có tiếng. Do bản thân có chút kinh nghiệm, ngoại hình lại ưa nhìn, tôi được làm thư ký cho giám đốc. Thời gian đầu mới vào công ty, tôi được một chị đồng nghiệp đã làm việc lâu năm dặn:

“Em làm việc với ông Hùng phải cẩn thận. Ông ấy nổi tiếng dê già. Từ ngày ông ấy lên, công ty thay mấy đời thư ký rồi”.

hình ảnhẢnh minh họa: Internet

Lúc ấy tôi có phần chột dạ, nhưng nghĩ mình chẳng làm gì thì ai hại được mình. Có điều tôi không ngờ, giám đốc đã tiếp cận tôi bằng sự từng trải trong chuyện tình cảm. Đầu tiên là những tâm sự vu vơ, đại ý như:

“Vợ anh đang đưa con đi nước ngoài học mà em biết đấy, đợt này dịch dã hơn năm rồi chẳng gặp nhau, tình cảm cũng nhạt dần. Anh đang suy nghĩ đến chuyện ly hôn”.

Lâu dần, anh ta càng để lộ ý đồ với tôi. Ngày sinh nhật anh ta tặng một chiếc túi hiệu có trị giá hơn 50 triệu. Lần đầu được tặng một món quà giá trị lớn, bản thân tôi có chút xiêu lòng. Hơn nữa thấy gia đình họ cũng đang rạn nứt sẵn, tôi mới đồng ý làm người yêu giám đốc.

Thế nhưng từ ngày quen nhau, tôi chỉ được tặng duy nhất chiếc túi ấy và vài ưu ái nho nhỏ ở công ty, còn lại mỗi lần hẹn hò đều ở nhà, nói trắng ra thì không có gì tốn kém. Khi tôi muốn xin mua thứ nọ thứ kia, giám đốc hứa hẹn nhưng cuối cùng lại chẳng thấy đâu.

Một tháng trước, anh ta nói cho tôi nghe về một dự án mới nổi. Là người có tiếng trong giới đầu tư, anh ta nắm bắt tin tức rất nhanh chóng. Còn tôi nghe những lời mỹ miều đó thì như bị bỏ bùa. Tôi gọi cho bố mẹ nhờ vay mượn, đưa cho người yêu 500 triệu để đầu tư. Tin tưởng nhau nên tôi chẳng làm giấy tờ gì, thậm chí tiền cũng là đưa tiền mặt.

Kể từ khi cầm được tiền của tôi, giám đốc bắt đầu trở mặt. Anh ta hạnh họe tôi trong công việc, chuyện tình cảm thì luôn tìm cách tránh né. Còn tiền, mỗi lần tôi hỏi lại nhận được câu trả lời y như nhau:

“Anh cũng đầu tư cả đống vào đó, giờ em hỏi anh, anh biết hỏi ai”.

Và rồi hôm nay, anh ta nói chia tay tôi mọi người ạ. Lý do là vợ anh ta sắp về, chúng tôi không thể lén lút qua lại được. Còn số tiền kia khi nào rút vốn, anh ta sẽ trả. Nghe đến đó, tôi biết mình bị lừa nên làm ầm lên. Cả văn phòng nghe chúng tôi to tiếng thì họ cười cợt, nói tôi đáng đời lắm, tiểu tam đi phá hoại hạnh phúc người khác thì chỉ được thế là cùng.

Càng nghĩ tôi càng thấy hận. Lúc đầu nghĩ mình là con gà, không ngờ cũng chỉ là hạt thóc cho anh ta ăn. Bây giờ nếu tôi làm to chuyện và báo cáo với tổng công ty, tôi cũng sẽ như những cô thư ký trước, còn im lặng và tiếp tục làm việc, hàng ngày tôi sẽ phải giáp mặt con người giả tạo ấy. Tôi phải làm sao để lấy tiền của mình về đây ạ.

hình ảnhẢnh minh họa: Internet